Ái Liên vội vàng lắc đầu nói với Trần Thiên Minh : “Tiên sinh, tôi sẽ không
nói cho người khác . Chỉ là tôi sợ Tra Đức sau này sẽ trả thù nhà chúng tôi.”
Trần Thiên Minh trực tiếp đem Tra Đức đánh ngất đi nói tiếp: “Sẽ không, sau
này hắn cũng sẽ không trả thù các người . Đình tỷ, chúng ta đi.” Nói xong Trần
Thiên Minh dẫn theo Tra Đức đến cửa sổ bên trong nhảy xuống .
“A!” Ái Liên sợ đến bưng miệng mình, nàng cho rằng Trần Thiên Minh lôi kéo Tra
Đức cùng nhau nhảy lầu tự sát.
Đình tỷ cười cười, sau đó cũng từ nơi đó nhảy xuống.
Ái Liên thấy bọn họ đều từ chỗ cửa sổ nhảy xuống, vội vàng chạy đến bên cửa sổ
nhìn xuống phát hiện bọn Trần Thiên Minh như chim biết bay nhẹ nhàng mà bay
xuống, sau khi bọn họ hạ xuống lại tiếp tục đi về phía trước.
“Úc, bọn họ đều có võ công a.” Ái Liên tự nhủ vỗ vỗ bộ ngực cao vót của mình
một cái. Vừa rồi nàng vừa còn đang lo lắng vì Trần Thiên Minh, nhưng bây giờ
yên lòng rồi. Ái Liên sợ mình bị liên lụy vội vàng đem các thứ của mình thu
thập,tiếp đó lấy ra điện thoại gọi cho cha mình sau đó nhanh chóng rời khỏi.
Trần Thiên Minh cùng bọn Lâm Quốc hội hợp lập tức trở về .Hai người Lâm Quốc
cùng Trương Ngạn Thanh mỗi người một bên xách Tra Đức, Tra Đức lại bị người
điểm huyệt chỉ có thể tùy ý cho bọn họ xách lên.
“Thiên Minh, chúng ta bây giờ phải đi về chứ?” Đình tỷ hỏi Trần Thiên Minh.
“Không cần, chúng ta trực tiếp đi tìm Lạp Đạt, nếu trở về sẽ lãng phí rất
nhiều thời gian.” Trần Thiên Minh lắc đầu nói.
“Vậy Tra Đức kia xử lý thế nào? ” Đình tỷ ngẫm lại cũng là nếu như trở lại
lãng phí rất nhiều thời gian, thương thế của Tiết Phương bây giờ còn chưa tốt,
bọn họ bây giờ phải đi.
Trần Thiên Minh cười cười nói :”Đình tỷ, chị tin tưởng Tra Đức nói sao?”
“Điều này chị không biết.” Đình tỷ nói. Lời Đình tỷ nói chính là sự thực ai
cũng không biết Tra Đức nói là thật hay giả.
“Đình tỷ, chị giúp em phiên dịch một chút, Tra Đức người này có lẽ vẫn cảm
thấy mạng của mình quan trọng.” Trần Thiên Minh nói xong giải huyệt nói cho
Tra Đức rồi nói với hắn: “Tra Đức, mày muốn sống hay là chết?”
Tra Đức khẩn trương nói: “Tôi muốn sống, các người đừng giết ta, không phải
tôi đã nói cho các người rồi sao?”
Trần Thiên Minh nói :”Lời mày nói rốt cuộc nói cho chúng ta biết mày nói chính
là giả.”
“Tôi cũng không nói dối gì. Các người không tin tôi thì các người có thể đi
xem, mạng của ta đều ở trong tay các người, tôi nào dám lừa các người chứ?”
Tra Đức cãi lại.
“Ha hả mày đừng gạt tao, tao nói cho mày biết chúng tao trước khi đi sẽ điểm
huyệt mày , trongc vòng ba giờ mà chúng ta chưa về giải huyệt cho mày thì mày
sẽ chết. Có lẽ mày nên suy nghĩ, nếu như mày gạt tao muốn cùng chết vậy cũng
không thể trách gì.” Trần Thiên Minh nói.
Để Tra Đức tin tưởng, Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vung lên một đạo kình phong
đánh vào trên người của Tra Đức, Tra Đức liền cảm thấy toàn thân như bị kim
châm đâm vào. Tiếp đó, Trần Thiên Minh vừa vung lên huyệt đạo của Tra Đức lại
được giải khai. Tra Đức bây giờ tin tưởng Trần Thiên Minh nói, người ta động
cũng không có động đến mình, chỉ là vung tay lên liền đem mình biến thành như
vậy, giống như hắn có ma pháp vậy.
“Tra Đức mày hiểu rõ rồi chứ ? Là muốn sống hay chết?” Trần Thiên Minh âm trầm
cười. Xem bộ dáng Tra Đức sợ như thế, Trần Thiên Minh biết trong long của Tra
Đức đã bắt đầu muốn thay đổi. Trần Thiên Minh cố ý làm như vậy là muốn thử một
chút xem tin tức Tra Đức nói cho bọn họ là thật hay giả.
Tra Đức suy nghĩ một hồi, vẻ mặt đau khổ nói :”Tôi nói, cái gì tôi cũng nói
cho anh, chỉ cần anh không giết tôi là được.” Tra Đức bây giờ đã bị Trần Thiên
Minh dọa cho sợ rồi.
“Tốt lắm, mày nói Lạp Đạt hiện ở nơi nào, địa phương mày nói vừa rồi có cái gì
mai phục không?” Trần Thiên Minh trong lòng vui vẻ, xem ra mình là lừa được
rồi, nếu như không phải như thế mà bọn họ tin lời Tra Đức thì liền thảm rồi.
“Lạp Đạt bây giờ đang ở trong biệt thự số 5 đường Lâm Hòa, hắn là ở chỗ đó
huấn luyện mộc thi sát thủ. Địa phương vừa rồi theo như lời của tôi là trụ sở
của đội hành động, chúng ta chuẩn bị lần sau hướng ra phía ngoài tuyên bố Lạp
Đạt ở chỗ đó, rồi dẫn dụ các người đi vào để giết chết các người.” Tra Đức sợ
Trần Thiên Minh giết mình miệng năm miệng mười đều nói cho Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh hỏi: “Mày còn có cái bí mật gì chưa nói cho chúng ta biết,
được rồi, làm sao mày biết hành tung của chúng tao?”
Tra Đức lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, những việc này đều là tổng thống
nói cho tôi biết, tôi cũng chỉ dựa theo chỉ thị của hắn mà làm việc.”
“A Quốc, các em nghỉ ngơi một chút đi!” Trần Thiên Minh nói xong rồi bỏ đi .
Lâm Quốc nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, đi tới bên cạnh Tra Đức rồi điểm
một cái, Tra Đức liền mềm nhũn té trên mặt đất.
Đình tỷ nói với Trần Thiên Minh nói: “Thiên Minh, em định buông tha Tra Đức
sao?”
Trần Thiên Minh mỉm cười nói: “Em sẽ không giết Tra Đức nhưng Tra Đức sau đó
cũng không phải một người bình thường.”
Lâm Quốc nói :”Đình tỷ, lão đại là kêu phế đi một ít trung khu thần kinh của
Tra Đức, hắn sau đó không chết được nhưng… ít nhất … phải ở bệnh viện hôn
mê khoảng một năm mới có thể khôi phục.”
“Một năm qua đi, cái chức thị trưởng của Tra Đức sẽ còn, hắn muốn cũng không
trả thù được Ái Liên cùng nhà nàng.” Trần Thiên Minh cười nói.”Tiểu Tô em đem
Tra Đức ném ở đống rác bên kia, ngày mai sẽ có người đến cứu hắn.” Bởi vì Tra
Đức cung khai, Trần Thiên Minh đã nhân từ đối với Tra Đức mà không giết hắn.
“Thiên Minh, với sức của năm người chúng ta có thể bắt được Lạp Đạt sao?” Đình
tỷ có chút lo lắng.
Trần Thiên Minh cười nói: “Đình tỷ, chị không có nghe Tra Đức nói sao? Người
của đội hành động chủ yếu đang ở đường Lạc Lý,ở chỗ Lạp Đạt bên kia khẳng định
không có bao nhiêu cao thủ. Phỏng chừng chỗ Lạp Đạt có chỉ là mộc thi sát thủ
bán thành phẩm, em đã nghĩ đến phương pháp đối phó bọn chúng.” Trần Thiên Minh
nghĩ đến nhược điểm của mộc thi sát thủ chủ yếu chính là con mắt, lấy ám khí
của hắn cùng Đình tỷ là có thể đối phó được bọn chúng.
“Làm sao đối phó bọn chúng?” Đình tỷ hỏi.
“Dùng ám khí đánh mắt của bọn chúng, bây giờ mộc thi sát thủ còn chưa có luyện
thành, phỏng chừng uy lực không lớn. Chúng ta chỉ cần khống chế được Lạp Đạt
là có thể làm cho mộc thi sát thủ ngừng tay.” Trần Thiên Minh nói.
“Tốt lắm, bây giờ chị đi chuẩn bị một ít ám khí, mọi ngươi ở chỗ này chờ tôi.”
Đình tỷ nói xong biến mất tại ngoài hẻm nhỏ .
Bọn Trần Thiên Minh liền ẩn thân tại trong chỗ tối của hẻm nhỏ không để cho
người khác đi qua thấy bọn họ.
Chưa được bao lâu, Đình tỷ đã trở về, nàng cầm trong tay một cái túi đưa cho
Trần Thiên Minh nói: “Thiên Minh, đây là đinh sắt, chị cũng dùng những ám khí
này, bây giờ không mua được tiểu đao .”
“Chị có thể đánh ra sao?” Trần Thiên Minh hỏi.
“Có thể, tuy rằng không có uy lực lớn như vô ảnh đao nhưng có thể đánh chuẩn.”
Đình tỷ nói.
Vì vậy, năm người Trần Thiên Minh liền hướng số 5 đường Lâm Hòa chạy đi. May
mắn Đình tỷ quen thuộc những đường này, chưa được bao lâu bọn họ đã đi tới
đường Lâm Hòa.
Bọn họ ẩn thân chỗ tối, Đình tỷ nhỏ giọng nói: “Thiên Minh phía trước chính là
số 5 đường Lâm Hòa,đường ở đây rất hẻo lánh, là chỗ ở của một ít kẻ có tiền,
nếu như không phải Tra Đức nói chị còn không nghĩ ra sẽ là ở đây.”
“Đình tỷ chị cùng Tiểu Tô một tổ, A Quốc cùng Ngạn Thanh một tổ, em một tổ,
mọi người chia ba chỗ đi vào, nếu như không có phát hiện Lạp Đạt thì cố hết
sức không nên kinh động bọn họ.” Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói.
Bọn Lâm Quốc gật đầu chậm rãi lẻn vào biệt thự phía trước mặt. Biệt thự mà bọn
họ muốn vào rất lớn, tường vây bên ngoài lại rất cao, bên trong cho dù là có
người huấn luyện, người bên ngoài cũng sẽ không thấy được.
Trần Thiên Minh nhẹ nhàng mà hướng trên tường vây nhảy tới, bây giờ đã là hơn
11 giờ đêm, bên trong im ắng đã không còn ai xuất hiện. Có điều là Trần Thiên
Minh sợ có người ở bên ngoài tuần tra .Vì vậy hắn cẩn thận nhìn vào bên trong.
Nhìn một hồi vẫn không thấy có người nào.
Để an toàn, Trần Thiên Minh cầm lấy một cái đinh sắt trong túi đánh tới cành
cây phía trước mặt.”Ba” một tiếng vang lên, Trần Thiên Minh không dùng nội
lực, chỉ là dò xét trước khi hành động.
Ngay sau khi âm thanh này vang lên, từ bên trong bồn hoa đột nhiên nhảy ra một
người, hắn nhìn đại thụ bên cạnh một chút tự nhủ nói :”Rõ ràng ta nghe được có
thanh âm vang lên nhưng vì sao không có nhìn thấy người chứ?. Chẳng lẽ là vật
gì đó rơi xuống?” Người nọ nhìn một chút rồi lại trốn về trong bồn hoa .
Trần Thiên Minh thấy trong bồn hoa có địch nhân thì rón ra rón rén hướng nơi
đó bay tới. Khinh công bây giờ của hắn tuy rằng không thể nói là xuất thần
nhập hóa nhưng là làm cho đối thủ bình thường không nghe được thanh âm thi
triển khinh công của hắn.
Bay tới đó, Trần Thiên Minh cố sức đánh qua. Người ở bên trong giật mình đã bị
Trần Thiên Minh đánh chết. Sau khi xử lý một người, Trần Thiên Minh tiếp tục
hướng bên trong bay đi.
Phía trước có một cái nhà kho cùng một tòa nhà, Trần Thiên Minh len lén bay
lên nóc nhà kho sau đó chậm rãi nhìn xuống dò xét. Nơi đó có một một tia ngọn
đèn từ bên trong xuyên thấu ra.
Trần Thiên Minh vừa nhìn liền phát hiện bên trong có hơn một trăm mười nằm,
xem trang phục của những người này giống như cùng mộc thi sát thủ không sai
biệt lắm, phỏng chừng ở đây chính là chỗ mộc thi sát thủ nghỉ ngơi . Trần
Thiên Minh lại nhìn kỹ một chút không có phát hiện Lạp Đạt ở bên trong này.
“Đình tỷ, mọi người đang ở nơi nào?” Trần Thiên Minh bóp tai nghe một cái.
“Chúng ta đang muốn đi vào.” Thanh âm của Đình tỷ từ trong tai nghe truyền ra.
“Bên trong có một nhà kho cùng một tòa nhà, trong có hơn một trăm mười mộc thi
sát thủ, không thấy những người khác, có khả năng Lạp Đạt ở bên trong tòa
nhà.” Trần Thiên Minh nhỏ giọng địa nói.
Đình tỷ nói: “Chị cùng Tiểu Tô tiến vào bên trong tòa nhà, A Quốc cùng Ngạn
Thanh ở nhà kho trông chừng bọn chúng.”
Trần Thiên Minh nói: “Em cũng qua tòa nhà bên kia xem một chút.” Nói xong Trần
Thiên Minh hướng bên trong bay đi.
Có thể nói ở đây tương đối bí ẩn, cao thủ ở đây có nhiều cho nên bọn Lạp Đạt
mới thả lỏng cảnh giác. Sau khi Trần Thiên Minh bay vào tầng một trong tòa nhà
mới thấy có mấy tầng cùng nhiều gian phòng cũng tương đối khó tìm. Không có
cách nào, Trần Thiên Minh không thể làm gì khác hơn là nói với Đình tỷ : “Đình
tỷ chúng ta một người lục soát một tầng, trước khi phát hiện ra Lạp Đạt không
nên động thủ.”
Nói xong, Trần Thiên Minh hướng tầng một lục soát qua. Đại sảnh của tầng một
có một ngọn đèn nhỏ làm cho đại sảnh không đến mức tối quá. Trần Thiên Minh
phát hiện có hai người ngồi ở đại sảnh, hình dạng của bọn hắn hẳn là là chịu
trách nhiệm trông coi ở chỗ này, hiện đang xem TV.
“A! A !A!” Từ trong TV truyền đến từng đợt tiếng rên rỉ của nam nữ, Trần Thiên
Minh không cần cũng đều biết bọn họ đang xem cái gì, hình dạng bọn hắn phi
thường phê^^, một điểm cũng không có cảm thấy Trần Thiên Minh tiến đến.
Trần Thiên Minh len lén đi tới bên cạnh người hai nam nhân nước ngoài, cước bộ
nhẹ nhàng cơ bản là không có phát ra tiếng. Trần Thiên Minh nhìn một chút phát
hiện hai người nam nhân này nhìn dời mắt nhìn chằm chằm TV, tay phải của bọn
họ qua lại phía dưới theo nhịp làm việc của một đôi nam nữ nước ngoài trên TV
kia.
Mẹ kiếp, hai nam nhân này xem TV mà làm thế, nhìn cái vẻ mê li phê phê của bọn
họ, có khả năng đã rất lâu không có đã làm việc này rồi, vừa nhìn phim đã muốn
tự mình giải quyết lửa nóng.
Trần Thiên Minh giơ hai tay đánh hướng đỉnh đầu hai người điểm đi, chỉ thấy
hai người nam nhân kia đầu hiện một lỗ máu rồi liền đi lên đến thiên đường .