Lưu Manh Lão Sư

Chương 210: Vậy Đi Theo Tôi Ăn Cơm


Lúc này, Trần Thiên Minh chỉ cảm thấy trong lòng rất xúc động, phía dưới của
hắn dán chặt lên bờ mông của lý Lý Hân Di, quả thật là rất thoải mái.

Hắn lại nhìn xuống xe bộ ngực đầy đặn cao vút của lý Lý Hân Di một chút, lại
càng thêm hưng phấn, nếu như mình có thể ôm lấy nàng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve
ngực nàng một chút, vậy thì tốt quá rồi. Nghĩ đến đó, hắn nhẹ nhàng chuyển
thân, tư thế chuyển động rất nhẹ nhàng, tận lực tránh đề lý Lý Hân Di phát
hiện, nhưng cũng khiến cho dục vọng của hắn hơi thỏa mãn một chút.

'Oa, thật sảng khoái!' Trong lòng Trần Thiên Minh âm thầm kêu, hắn cảm giác
được phía dưới cương cứng vừa lứơt nhẹ qua bờ mông của lý Lý Hân Di, loại tư
vị này đúng là trước nay chưa từng có. Không nghĩ tới, dưới tình huống cách
lớp quần áo, chính mình cương cứng chạm vào mông lý Lý Hân Di, lại có thể sinh
ra khoái cảm như vậy, đây là điều hắn tuyệt đối không ngờ tới được.

Phía dưới cứng rắn như vậy, nhẹ nhàng lướt qua bờ mông của lý Lý Hân Di,
truyền đến từng đợt khoái cảm, khiến hắn qua đắc ý mà quên mất, còn thiếu chút
nữa quên mất mình đang ngồi trên xe. Nếu không phải là sợ lý Lý Hân Di phát
hiện, hắn đã sớm ‘hoạt động’ phía sau lý Lý Hân Di rồi, cố gắng cảm nhận khoái
cảm thêm chút nữa.

Hắn nghĩ đến đó, trong lòng không khỏi nghĩ đến cảnh cùng yến ‘hoạt động’ như
vậy, không biết là cảm giác sẽ ra sao? Bây giờ, hắn cảm thấy rất hối hận, tại
sao chính mình xem phim XXX mà lại không thử với chúng nữ một chút, xem ra nếu
có cơ hội, nhất didnhj là phải thử một chút, thuận tiện xem xem phim XXX có
phải là lừa người không.

Trần Thiên Minh tiếp tục dán chặt vào người lý Lý Hân Di, ngửi thấy mùi thơm
cơ thể nàng, lại còn mái tóc dài đen nhánh, theo gió tung bay, quả thật là
khiến hắn cảm thấy lâng lâng.

'Đến phố Đông rồi.' lý Lý Hân Di dừng xe lại, chống chân xuống đất, nói. Cú
phanh này của nàng, lại tạo ra quán tính, 'ba' một tiếng, hai cái mũ lại thân
mật tiếp xúc thêm phát nữa.

Mà thân thể của Trần Thiên Minh lại va chạm vào phía trước, trong lòng thầm
nói: 'Thoải mái quá, đáng tiếc là đến lúc xuống xe rồi.' Hắn vừa nghĩ vừa
xuống xe, sau đó cởi mũ ra, nói với lý Lý Hân Di: 'Lý Hân Di, rất cám ơn cô,
đã đưa tôi về nhà. Nếu như không có cô, đi xe bus về đúng là rất phiền toái.

'Anh khách khí làm gì, sau này lúc nào tôi rảnh rỗi, sẽ đưa anh về, ân nhân
cứu mạng của tôi ạ.' Lý Lý Hân Di đùa giỡn một chút, nói.

'Còn có lần sau sao?' Trần Thiên Minh vô cùng hưng phấn, xem ra, sau này vẫn
còn cơ hội kiếm lời, ông trời cũng không bạc đãi hắn rồi, đảng và nhân dẫn
cũng không quên hắn.

'Chỉ cần anh đồng ý, đương nhiên là có thể.' Lý Lý Hân Di gật đầu, sau đó
xuống xe, đem mũ cất vào trong cốp, rồi lại lên xe, nói: 'Tôi đi đây, bye!'

'Bye!' Trần Thiên Minh lưu luyến nhìn về phía thân ảnh của lý Lý Hân Di đang
dần khuất đằng xa.

Trần Thiên Minh sau đó đi mua cơm hộp, rồi quay về phòng mình. Hôm nay, hắn
rất cao hứng, vừa có thể nhìn thấy hà đào, mặc dù là hà đào đối với hắn không
có cảm tình, nhưng mà ít nhất có thể thấy nàng, có thể trò chuyện với nàng,
vậy cũng không tồi rồi, quả là chuyện đáng cao hứng. VÌ thế, cho dù thường
xuyên bị nàng mắng, như vậy cũng có làm sao?

Mà hôm nay, lại càng không tồi hơn nữa chứ, lý Lý Hân Di ngã từ trên ghế
xuống, chính mình tiếp nàng lại không cẩn thận chạm vào bộ ngực đầy đặn của
nàng, không biết chuyện tốt như vậy mỗi ngày đều có không? Nghĩ vậy, Trần
Thiên Minh không khỏi vừa leo cầu thang vừa hát.

'Tiểu Trần, cậu về rồi à?' Gương mặt của nữ quản lý từ trên nhà đi xuống.

'Đúng vậy, chào dì.' Mặc dù Trần Thiên Minh đối với bà quản lý này cũng không
quá thân quen, nhưng vì lễ phép, hắn cũng không muốn so đo với người khác.

'Tiểu Trần, sau này gọi tôi là đại tỷ đi, không lền fọi là dì này dì kia, gọi
vậy cứ như tôi già rồi vậy, thật ra, tôi không già chút nào,' Vẻ mặt bà quản
lý như đang oán giận, vì thế nói với Trần Thiên Minh.

'Gọi người là đại tỷ?' Trần Thiên Minh ngốc luôn, bà này đã hơn 40 tuổi rồi,
còn gọi là đại tỷ, gọi là dì vẫn còn là nhẹ đấy. Nếu như lời bà ta nói, vậy
không phải là 30 tuổi vẫn là tiểu muội sao?

'Đúng vậy, đúng vậy, gọi tôi là đại tỷ.' Bà quản lý hưng phấn nói.

Trần Thiên Minh thật hết chỗ nói. Sau này minh dứt khoát không gọi gì cả, cứ
nói chuyện trực tiếp với bà ta đi.

'Tiểu Trần, cậu mua thức ăn à?' Bà quản lý nhìn thấy cái túi trong tay Trần
Thiên Minh liền hỏi.

'Không phải, là cơm hộp, dù sao tôi cũng là một người ăn, cứ mua như vậy cho
nhanh.' Trần Thiên Minh lắc đầu nói.

Bà quản lý nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, càng cao hứng hơn: 'Vậy thì tốt
quá, tôi cũn vậy. Một người ở nhà, nếu không thì sau này tôi làm cơm luôn cho
cậu nhá.' Bà ta càng nói càng cao hứng, khiến nước miếng văng cả lên mặt Trần
Thiên Minh.

'Không cần, không phiền toái đến cô.' Trần Thiên Minh liều mạng lắc đầu, chính
mình nhìn thấy bộ dạng bà ta đã muốn ói rồi, nếu lại còn cùng ăn cơm, vaỵa
không phải là vừa ăn vừa nôn sao, vậy tốt hơn nhất là không ăn.

'Không phiền, không phiền mà.' Bà quản lý vừa nói vừa kéo Trần Thiên Minh lên
nhà bà ta.

'Không, đừng kéo tôi,' Trần Thiên Minh nhìn thấy nụ cười dâm đãng trên mặt bà
quản lý, quả thật là muốn liều mạng hô to phi lễ, nghe nói là nữ sắc lang bây
giờ đặc biệt nhiều, thật không ngờ hôm nay hắn lại gặp một sắc lang phi thường
như vậy. Cô nam quả nữ ở trong một phòng, nếu bè ta làm những hành vi ‘khó xử’
đối với hắn thì hắn phải làm sao? Đến lúc đó thì tìm ai để nói lý đây?

Thời thế bây giờ, ngươi nói là nam nhân phi lễ nữ nhân, 100% là người ta tin
tưởng, nếu như ngươi nói là nữ nhân phi lễ nam nhân, chắc chắn ngươi sẽ bị
người ta nói là tâm thần không bình thường, thậm chí còn bị đánh nữa. Chi nên,
Trần Thiên Minh vì muốn bảo vệ ‘trinh tiết’ chắc chắn là phải kiếm cách chuồn,
nếu không ‘sự trong sạch’ của hắn có thể bị hủy mất.

'Tiểu Trần, cậu đừng khách sáo, đi mà.' Bà quản lý dường như lộ ra vẻ đắc ý
không thể bỏ qua được, cứ tiếp tục lôi kéo tay Trần Thiên Minh.

'Ôi, bụng tôi đau quá, tôi muốn đi WC, việc này để sau rồi nói, tôi lát nữa
còn có việc ra ngoài.' Trần Thiên Minh vội vàng nghĩ ra một cách, vì thế vội
giãy ra khỏi tay của bà quản lý, mở cửa phòng mình, rồi chạy trối chết vào đó.

Bà quản lý thấy Trần Thiên Minh tự khóa cửa phòng, vì thế đành bất đắc dĩ lắc
đầu, quay về phòng.

Trần Thiên Minh tựa vào cánh cửa, sợ hãi tự vỗ ngực, trong lòng thầm nhủ:
'Trời ơi, sư huynh làm sao vậy, giúp ta thuê phòng cũng không kiểm tra trước,
sao lại tìm một bà nữ sắc lang như vậy chứ? Tại sao không tìm cho mình một nữ
sắc lang 18 hay 22 tuổi chứ? Thiệt là. Còn may là mình lợi hại, lấy cớ là đau
bụng rồi chạy, nếu không thì bi thảm rồi.

Buổi tối, Trần Thiên Minh liền khoanh chân luyện Hương Ba Công. Từ sau buổi
tối hôm qua đả thông khí huyệt, hắn liền muốn luyện Hương Ba Công một chút,
muốn xem võ công của mình hiện giờ ra sao.

Vì thế, sau khi cơm nước xong, hắn liền không đợi được nữa mà phi lên giường,
ngồi luyện Hương Ba Công. 1 chu thiên…2 chu thiên, 3 chu thiên… Trần Thiên
Minh cảm thấy mình càng lúc luyện càng nhanh, trước kia luyện rất chậm, nhưng
mà sau khi khí huyệt được thông, khiến hắn luyện đến mức ‘tâm đắc ứng thủ’,
càng lúc luyện càng nhanh, mà chân khí cũng chậm rãi tụ ở đan điền, toàn thân
càng lúc càng mạnh mẽ, có cảm giác như muốn xuất thủ vậy.

Trần Thiên Minh đứng dậy, nhìn ngăm xung quanh một chút, cũng không có đồ vật
gì để luyện cho tốt. Hắn suy nghĩ một chút, liền cho tay vào trong thùng nước,
sau đó vận khí lên bàn tay.

Chỉ trong chốc lát, nước dĩ nhiên lại bốc lên khói trắng, chứng tỏ đã bắt đầu
nóng. Trần Thiên Minh nhìn đến đây, trong lòng rất là cao hứng, hắn biết mình
giờ đã khôi phục công lực như cũ. Chỉ cần hắn luyện nhiều hơn, nhất định là có
thể vượt qua trước đây.

Trần Thiên Minh lại chạy lên giường, tiếp tục luyện Hương Ba Công. Đáng tiếc,
hắn không có gì kích thích bên dưới, mà tự mình kích thích bên dưới thì lại có
chút không tốt. Mà đĩa phim XXX ở nhà mình không có mang đến đây, hôm nào có
thời gian, mua đĩa Nhật cùng Tây Âu, kích thích chình minh một chút, như vậy,
lúc luyện Hương Ba Công, sẽ nhanh hơn rồi. He he, nghĩ vậy Trần Thiên Minh
liền cười dâm mấy tiếng.

'Két két két,' Hình như là cái giường ở phòng đối diện lại kêu lên.

'Trời ạ, bên kia lại bắt đầu làm phiền mình rồi sao?' Trần Thiên Minh tự nhủ.
M, có phải là Tiểu Băng kia lại muốn báo thù mình không đây, vì thế mới bảo
bạn trai nàng là A Hoa đến ‘chơi’ với nàng, để mình ‘cứng’ không ngủ được!
Nghĩ đến đó, Trần Thiên Minh vội vận Hương Ba Công lên nghe ngóng một chút.

'A Hoa, nhanh, ‘thượng’ em, em muốn.' Đây là thanh âm của Lại Tiểu Băng, hình
như là sắp ‘tới đỉnh’ rồi.

'Tiểu Băng, em hôm nay làm sao vậy, hôm nay sao lại muốn, bình thường em có
như vậy đâu?' A Hoa nghi hoặc hỏi.

'Người ta nhớ anh mà, nhanh, ‘thượng’ em đi, em muốn.' Thanh âm của Lại Tiểu
Băng càng lúc càng thêm dâm đãng.

'A, chỗ đó thật thoải mái, nhanh, nhanh dùng sức hôn đi.' A Hoa nói.

Trần Thiên Minh mới nghe đến đó, hắn đã bắt đầu ‘cứng’ lên rồi, lòng lại mừng
thầm: 'M nó, ta luyện Hương Ba Công.' Trần Thiên Minh nhanh chóng thừa dịp
chính mình đang hưng phấn, vội vàng luyện Hương Ba Công đặc biệt.

Hắn mở bừng hai mắt, hiện giờ công lực đã khôi phục, luyện một chu thiên mất
10 phút, không còn chậm như trước nữa.

'Anh, anh còn được chứ? Em còn muốn mà.' Hình như đối diện lại truyền đến
tiếng nói của Lại Tiểu Băng.

'Anh trước kia cũng như vậy mà, 10 phút mà.' A Hoa kỳ quái nói.

'Anh làm sao mà chỉ có 10 phút chứ?' Laị Tiểu Băng oán giận nói.

'Ài….'

Trần Thiên Minh đang làm việc trong phòng, đột nhiên lý Lý Hân Di ngẩng đầu
lên, nói:

'Thiên Minh, sáng nay cô giáo Hà có nói với tôi, nói là chốc nữa cô ấy sẽ cùng
học sinh sắp xếp ở hội trường, anh đi xem các nàng sắp xếp một chút, được
không?'

'Tôi tự mình đi? Tôi không hiểu lắm về cách sắp xếp các tiết mục.' Trần Thiên
Minh nghe thấy lý Lý Hân Di nói như vậy, hắn ngại ngùng nói. Hơn nữa, nếu như
hắn mà đi, vậy hà đào nhất định là cố ý nói hắn đi một mình, nhất định sẽ mắng
hắn.

'Cũng không còn cách nào khác, lát nữa tôi còn phải đi họp đoàn ủy, nếu đoàn
ủy chúng ta mà không có người đến, vậy thì sợ cô giáo Hà lại nói là chúng ta
không ủng hộ công việc của cô ấy, vì thế, anh hay là cố gắng một chút, có gì
không tốt, anh trở về nói lại với tôi là được.' lý Lý Hân Di nói ra nguyên
nhân tại sao mình lại không đi được.

'Không thể chọn thêm người khác nữa sao?' Trần Thiên Minh hỏi.

'Không có rồi, đoàn ủy chỉ có tôi và anh, hơn nữa, buổi tiệc lần thứ 71 này
anh cũng tham gia, người khác cũng không biết các mối chốt của vấn đề.' Lý Lý
Hân Di cười nói với Trần Thiên Minh.

'Được rồi, tôi lát nữa đi vậy.' Trần Thiên Minh bất đắc dĩ đành gật đầu nói.
Nếu lý Lý Hân Di đã nói như vậy, hắn còn nói được gì hơn đây? Hơn nữa, dù hà
đào có là cọp cái, thì giữa ban ngày trước mặt nhiều học sinh như vậy, nàng
cũng có thể làm gì được mình đây? Ta là sói, còn sợ cọp sao? Hừ, ai sợ ai chứ?

'Đúng lúc này, ‘chi’ một tiếng, cánh cửa ban công đột nhiên mở ra.

'Thiên Minh ca ca, anh thật sự là ở nơi này sao?' Một cô gái đột nhiên kích
động chạy đến trước mặt Trần Thiên Minh, cao hứng kêu lên.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.