Lưu Manh Lão Sư

Chương 169: Ba người


Trần Thiên Minh nghe thấy yến kêu gọi mình, hắn vội vàng dùng cái thứ đã sớm
không chịu nổi của mình mạnh mẽ tiến công phía dưới của Yến.

'A…' Yến thỏa mãn rên rỉ một tiếng, nàng cảm thấy thân thể của mình thoải mái
hơn nhiều, vì thế không nhịn được mà rên lên.

Trần Thiên Minh nghe thấy Yến rên rỉ cổ vũ mình, hắn lại càng dũng mãnh hơn,
càng thêm dùng sức tiến công nàng, cứ một lần rồi lại một lần…

'Uh…A…A…' Yến lại bắt đầu rên rỉ lớn tiếng hơn, động tác mạnh mẽ của Trần
Thiên Minh, khiến nàng càng thêm hưng phấn, nàng không tự chủ được mình liền
lắc lư mông, hoan nghênh động tác của Trần Thiên Minh…

Trần Thiên Minh lúc này, động tác chậm rãi đã được hưng phấn thay bằng những
động tác nhanh hơn, phía dưới cứng rắn làm hắn càng không nhịn được, muốn đem
tất cả tinh hoa bắn vào bên trong cơ thể Yến.

'A,' Yến thỏa mãn rên rỉ. 'Thiên Minh, chị không được rồi, chị, chị… muốn nghỉ
một chút,' Nói xong, đầu nàng lại quay qua một bên, hơi thở rất kích liệt.

'Cái gì?' Trần Thiên Minh rất nóng nảy, hắn hiện giờ đang đến lúc mấu chốt,
cuộc chơi đang đến lúc lên đỉnh, nhưng mà Yến lại nói là không được, muốn hắn
dừng cuộc chơi, điều này khiến hắn không biết làm gì nữa? Đây không phải là
khiến hắn gấp muốn chết sao? Trần Thiên Minh đành phải đem thứ cứng rắn của
mình lôi ra, vẻ mặt đầy đau khổ, không biết nên làm gì.

'Thiên Minh,' Bên cạnh giường bỗng vang lên tiếng gọi.

Trần thiên ming ngẩng đầu lên nhìn, không biết từ lúc nào mà Lưu Mỹ Cầm đã
tỉnh lại, khuôn mặt nàng đỏ bừng, đem chăn quấn kím cả thân thể, chỉ để lộ mỗi
đôi mắt ra ngoài mà thôi.

Thật ra thì Lưu Mỹ Cầm đã sớm tỉnh lại rồi. Nhưng lúc Trần Thiên Minh và Yến
đang ***, nàng đã bị đánh đánh thức rồi. Đang lúc nàng tỉnh dậy nhìn qua đó,
lại phát hiện ra Trần Thiên Minh đang thân thiết với Yến, trong lòng thấy vừa
thẹn lại vừa gấp, đành phải lén lút ôm chăn che kín cả cơ thể, không muốn để
lộ mình chút nào.

Chỉ là chẳn thì làm sao có thể ngăn cản được những thanh âm dâm đãng này được,
hơn nữa động tác của Trần Thiên Minh cũng càng lúc càng mạnh, khiến giường
cũng phải lắc lư, mà thanh âm của Yến cũng càng lúc càng lớn theo, điều này
làm cho Lưu Mỹ Cầm càng lúc càng nóng. Chậm rãi, nàng cũng bị thanh âm của
Trần Thiên Minh và Yến kích thích, đánh để lộ đôi mắt ra để nhìn một chút.

Đang lúc nàng thấy tiết tấu động tác nhanh và mạnh của Trần Thiên Minh cũng
với những hành động chào đón của Yến, bên dưới nàng cũng dần dần ẩm ướt hết,
hơn nữa đã đến mức không thể ngăn cản nữa rồi. Lưu Mỹ Cầm hiện giờ đang tưởng
tượng mình là Yến, đang vô cùng dâm đãng hưởng thụ sung sướng dưới người Trần
Thiên Minh. Nhưng chỉ là nàng lại nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng, vì thế lại
không dám nghĩ thêm nữa, chỉ đành ở một bên nhìn trôm, quả thật cảm giác cũng
rất kỳ lạ.

Sau đó, nàng lại nghe thấy Yến nói 'không được, phải nghỉ ngơi một chút', lòng
dạ nàng không khỏi khẩn trương hơn, Yến không phải cũng nói là mình có thể làm
được những hành động nhẹ nhành sao? Vậy không bằng để mình thay thế Yến một
chút, để Yến nghỉ ngơi thoải mái, mà chính mình cũng có thể giúp Trần Thiên
Minh giải quyết một chút khó chịu. Nghĩ vậy, Lưu Mỹ Cầm lại nhẹ nhàng kêu lên
một tiếng.

Yến phát hiện ra Lưu Mỹ Cầm đã tỉnh lại, khuông mặt ửng hồng nói với Trần
Thiên Minh: 'Thiên Minh, vậy thì em qua với Cầm đi, chị muốn nghỉ ngơi một
chút, sau đó sẽ thay cô ấy, mà em nhớ là phải thật dịu dàng, không thể dùng
sức mạnh như vừa rồi được.' Yến nói đến đây, lại nhớ đến vừa rồi mình cùng
Trần Thiên Minh làm nhưng động tác xấu hổ đến như vậy, trên mặt lại càng thêm
hồng.

Trần Thiên Minh nghe thấy Yến nói như vậy, vội vàng cao hứng gật đầu nói:
'Tốt, vậy để Mỹ Cầm thay chị một chút, chị cứ nghỉ ngơi cho tốt đi.' Nói xong,
Trần Thiên Minh vội vàng đem tên gia hỏa của mình đến với Lưu Mỹ Cầm. May mắn
là lúc trước vì muốn để Yến ngủ thoải mái, mình đã mua giường lớn, nếu không
thì quả thật là không thể ngủ trên giường rồi.

Lưu Mỹ Cầm thấy Trần Thiên Minh đi về phía mình, nàng xấu hổ vội vàng lấy chăn
che mặt, không dám nói gì nữa.

'Mỹ Cầm, anh đến đây, Trần Thiên Minh nhẹ nhàng gọi Lưu Mỹ Cầm, sau đó chậm
rãi kéo cái chăn xuống. Hắn thấy hai má Lưu Mỹ Cầm đang đỏ bừng, sắc tâm trong
lòng không khỏi bùng lên. Hai tay không thành thật nhanh chóng tiến lên cặp
*** của Lưu Mỹ Cầm, oa, cảm giác có vẻ như nới này của nàng cũng không kém hơn
Yến chút nào. Xem ra, khi nào phải giúp nàng đổi mốt mới được.

'Ưm,' Lưu Mỹ Cầm vội nhắm mắt lại, nàng không dám mở mắt ra nhìn Trần Thiên
Minh. Vừa rồi nàng thấy màn kích tình của Trần Thiên Minh và Yến, nó khiến
nàng vừa thích thú lại vừa thấy sợ hãi, vì thế, bầy giờ nàng chọn cách bị
động, để mặc cho Trần Thiên Minh chủ động.

Trần Thiên Minh nhẹ nhàng ôm lấy thân thể của Lưu Mỹ Cầm, bàn tay lại chậm rãi
tiến vào, vuốt ve bờ lưng của nàng, hắn bây giờ đã không còn là chim non như
ngày xưa nữa rồi, hắn hiện giờ chỉ cần sợ vào áo ngực là có thể cởi ra được
rồi.

Hắn vội vàng đưa tay vuốt ve. Sau đó lại cho một tay xuống vuốt ve phía dưới
của Lưu Mỹ Cầm. Bởi vì Trần Thiên Minh hiện giờ dục hỏa đã bốc cao tận trời,
vừa rồi lại còn chưa thấy thỏa mãn, nếu không phải là lo lắng đến thân thể của
Lưu Mỹ Cầm, hắn thật sự là muốn trực tiếp tiến vào, không cần dây dưa mấy bước
bên ngoài này.

Chạm đến bụng của Lưu Mỹ Cầm, Trần Thiên Minh lại càng thêm cẩn thận, hắn cảm
thấy được bên trong bụng Lưu Mỹ Cầm có một sinh linh đang nhẹ nhàng cử động.
Rồi sau đó tay của hắn lại trượt xuống, trực tiếp tiến vào phía dưới của Lưu
Mỹ Cầm.

'A…' Lưu Mỹ Cầm hưng phấn rên lên, vừa rồi thấy cảnh hai người biểu diễn, xuân
tâm của nàng đã sớm nhộn nhạo, không thể kìm nổi nữa rồi. Mà hiện giờ, Trần
Thiên Minh lại chạm vào bên dưới của nàng, khiến nàng càng thêm hưng phấn,
muốn Trần Thiên Minh nhanh chóng yêu thương nàng.

Trần Thiên Minh cũng cảm thấy được sự ướt át của Lưu Mỹ Cầm, hắn cũng đã gấp
đến mức không đợi nổi nữa, trực tiếp đem quần dài của nàng cởi ra, sau đó đến
cả quần lót cũng cởi nốt, rồi từ từ tách đôi chân của nàng ra.

'Mỹ Cầm,' Trần Thiên Minh nhẹ nhàng gọi tên Lưu Mỹ Cầm.

'Ưm,' Lưu Mỹ Cầm mơ hồ trả lời. Chính nàng hiện giờ cũng không muốn nghĩ
nhiều, nàng chỉ muốn Trần Thiên Minh nhanh chóng yêu nàng, cho nàng lên đỉnh
Vu Sơn.

'Anh đến đây.' Trần Thiên Minh nhìn xuống phía dưới mình rồi hưng phấn nói.
Nếu còn không để nó được an ủi, vậy chính mình chắc là sẽ bị nổ tung mất.

'Thiên Minh,' Yến ở bên cạnh đột nhiên nói.

'Làm sao vậy?' Trần Thiên Minh có chút ngẩn người, vội dừng việc tiến công
lại, nếu Yến vừa rồi gọi chậm một chút, vậy thì hắn đã tiến vào bên trong
người Lưu Mỹ Cầm rồi.

'Em hãy nằm xuống, để Cầm lên trên đi.' Vẻ mặt của Yến tuy đỏ bừng nhưng
nghiêm nghị nói.

'Vì sao?' Trần Thiên Minh cũng thấy khó hiểu, nếu mà làm theo lời của Yến, vậy
không phải là Lưu Mỹ Cầm càng mệt hơn sao?

'Là chị sợ em đến lúc hưng phấn lên, cũng sợ là không thèm để ý chuyện gì, nhớ
làm Cầ bị thương thì làm sao? Em hay là cứ để Cầm lên trên, nếu cô ấy không
chịu được nữa thì dừng lại, như vyaja thì cũng không ảnh hưởng đến đứa nhỏ
trong bụng, em hiểu chưa?' Yến quả nhiên không hổ là bác sĩ, hiểu biết rất
nhiều.

'Ồ, em hiểu rồi.' Trần Thiên Minh thầm nghĩ, cảm thấy Yến nói rất đúng, mình
thì không biết cái gì, đến khi hưng phấn thì rất khó khống chế, thế nên, hay
là cứ làm theo lời Yên nói đi. Nghĩ vậy, hắn liền nói với Lưu Mỹ Cầm: 'Mỹ Cầm,
làm theo lời Yến nói, được không?'

'Ưm, nghe lời Yến nói đi.' Khuôn mặt Lưu Mỹ Cầm đỏ bừng, nàng cúi đầu, chậm
rãi tiến tới.

Trần Thiên Minh thấy vậy, vội vàng nắm xuống, để tiểu huynh đệ của mình ngẩng
đầu kiêu ngạo với Lưu Mỹ Cầm.

'Cầm, em bắt đầu đi.' Yến nhẹ nhàng nói.

Lưu Mỹ Cầm đỏ bừng mặt, chậm rãi ngồi xuống. Nàng hiện tại tuy là thẹn thùng,
nhưng mà phía dưới của nàng lại muốn, vì thế nàng cũng không cố kỵ nữa, đành
cúi đầu, chậm rãi đi đến.

'A……' Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Hắn bây giờ, quả thật là sướng muốn
chết, không biết tên không nào đã nói nam nhân chỉ có lao lực, đấy chắc chắn
là nói sai rồi, hắn hiện giờ đang hưởng thụ mới đúng! Đặc biệt là hai tay của
hắn vì nhàn rỗi nên hiện giờ đã trèo lên bộ ngực của Lưu Mỹ Cầm, quả thật là
sướng muốn chết mất.

'Ư….' Lưu Mỹ Cầm cũng hưng phấn rên rỉ, đây là lần đầu tiên nàng là người chủ
động, cho nên, lần này nàng cũng cảm thấy một loại khoái cảm mới mẻ hơn.

'Mỹ Cầm, nếu em cảm thấy thân thể không có chuyện gì, vậy thì em mạnh lên
chút, nhanh lên chút đi!' Trần Thiên Minh mặc dù thoải mái, nhưng mà bởi vì sợ
ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng Lưu Mỹ Cầm, cho nên hắn cũng không dám để
động tác của mình nhanh hơn, tất cả đều chỉ làm dịu dàng mà thôi. Quả thật là
sung sướng xen lẫn chút khó chịu.

'Mỹ Cầm, em đừng nghe hắn nói bậy, em cứ như vậy, em chính mình có thể thỏa
mãn rồi, mà lát nữa, chị sẽ tới thay, thế nên em không cần dùng sức quá.' Yến
nói xong, lại hung hăng véo Trần Thiên Minh đang nằm dưới Lưu Mỹ Cầm. May mắn
là có Yến bên cạnh Mỹ Cầm, nếu không, nàng mà làm theo lời của Trần Thiên
Minh, vậy thì thân thể nàng đã không chịu nổi rồi.

'Ưm,' Lưu Mỹ Cầm thẹn thùng gật đầu, sau đó lại tiếp tục vận động. Nàng hiện
giờ, cũng không cần Trần Thiên Minh phải nói, nàng chuyển động cũng nhanh hơn,
bởi vì thân thể của nàng hiện cũng cho nàng biết là nàng rất nhanh sẽ lên
‘thiên đường’ rồi.

Trần Thiên Minh thấy Yến nói như vậy, hắn cũng chỉ còn cách nhịn lại, chậm rãi
hưởng thụ mà thôi.

'Ư….' Lưu Mỹ Cầm kêu lớn một tiếng, sau đó nhẹ nhàng nắm thở trên người Trần
Thiên Minh, xem ra, nàng cũng đã ‘tới thiên đừơng’ rồi.

Yến nhẹ nhàng nâng Lưu Mỹ Cầm dậy, để nàng nắm lên giường, sau đó nói: 'Cầm,
em nghỉ ngơi cho tốt đi. Không mệt quá thì hỏng.' Nói xong, Yến lại liếc mắt
nhìn Trần Thiên Minh, sau đó nàng cũng nằm xuống phần giường bên kia.

Một lát sau, Yến thấy Trần Thiên Minh ngồi im, nàng tức giận mắng: 'Thiên
Minh, em còn ở đấy là gì? Sao không tới đây?'

'Chị, chỉ được chứ?' Trần Thiên Minh hưng phấn nói, hắn còn tưởng là đêm nay
mình còn phải tự giải quyết chứ! Vì thế khi nghe thấy lời Yến nói, hắn quả
thật mừng đến phát cuồng luôn!

'Ừ,' Yến nhẹ nhàng gật đầu, thẹn thùng nhắm mắt lại, sau đó thì khẻ mở hai
chân mình ra.

'Chị, em đến đây.' Trần Thiên Minh hưng phấn đi đến bên cạnh Yến, sau đó trực
tiếp tiến vào, động tác rất nhanh. Nếu còn nhẫn nại thêm nữa, chắc là dục hỏa
từ phía dưới sẽ khiến hắn hỏng mất.

'Ư…' Yến cũng lớn tiếng rên rỉ, dù sao Lưu Mỹ Cầm cũng đã tỉnh lại, hơn nữa
cũng đã thỏa mãn, thế nên, nàng cũng không cần nén sự khoái hoạt của mình nữa,
nàng muốn phát tiết, muốn khoái hoạt càng thêm thăng hoa.

Trần Thiên Minh bây giờ cũng không phải băn khoăn gì cả, vừa rồi Lưu Mỹ Cầm ở
trên người hắn đã khiến dục hỏa hắn bốc cao tới cực điểm, vì thế giờ hắn muốn
nhanh nhanh đem dục hỏa đó phát tiết. Hiện giờ thì dù trời có sập xuống thì
hắn cũng không để phía dưới dừng lại. Hắn hiện giờ chỉ nghĩ đến liều mạng để
phía dưới ra vào bên trong Yến, rồi sau đó đêm toàn bộ dục hỏa phát tiết trong
người nàng, hắn cũng mặc kệ là Yến có phải đã hôn mê hay không, hắn chỉ còn
nghĩ đến việc cố gắng canh tác giữa hai chân Yến mà thôi……

Nếu có người ở bên cạnh nhìn kỹ Trần Thiên Minh sẽ phát hiện ra, ánh mắt hắn
hiện tại thỉnh thoảng lại xuất hiện ánh hồng, màu hồng giống như lửa vậy,
nhưng nếu nhìn lại thì lại không thấy nữa.

'A…!' Trần Thiên Minh kêu to một tiếng, thỏa mãn ngã xuống người Yến. Mà hồng
quang trong mắt hắn cũng theo tiếng kêu vừa rồi mà hoàn toàn biến mất.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.