Linh La Giới

Chương 167: Dong binh duy nhất


Trong một căn phòng nhỏ xinh xắn, có một nữ tử rất nhanh từ ngoài sân chạy nhanh vào trong phòng, trên mặt tràn đầy kinh ngạc, vừa vào tới phòng liền đứng lại thở gấp, gọi lớn.
 
“”Làm sao vậy? Chẳng lẽ tên hỗn đản kia lại tới nữa?
 
Từ trong đi ra một nữ tử trẻ tuổi, đôi mắt đẹp hút hồn nhìn nữ tử vừa chạy tới.
 
Không phải!
 
Nữ tử này lắc đầu, liên tục thở dốc, thanh âm đứt quãng, khuyên tai va vào nhau vang lên những tiếng thanh thúy.
 
Người còn nhớ khi chúng ta tới Thiên Tinh Các đã gặp một người?
 
Thiên Tinh Các?
 
Vị tiểu thư hai mày liễu khẽ nhăn.
 
Ngươi nói là thiếu niên muốn mua hàn thiết?
 
Hai chủ tớ này chính là Tô Cầm và Tiểu Hoa, Hạ Ngôn gặp ở Thiên Tinh Các ba ngày trước.
 
Đúng vậy, đúng vậy!
 
Tiểu Hoa liên tục gật đầu nói
 
Chính là người thanh niên đó. Tiểu thư, người đó đang ở phòng tiếp khách nói chuyện với lão gia, tiểu thư khẳng định người không thể đoán được hắn tới đây có việc gì đâu!
 
Hắn tại sao lại đến đây? Khi tới Thiên Tinh Các muốn mua khoáng thạch. Vậy tới nhà ta hẳn là muốn mua tơ lụa rồi phải không?
 
Tô Cầm cánh mắt mơ màng, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve lọn tóc dài qua vai. Nhưng sự u sầu trên mặt vẫn không hề tan biến.
 
Mấy ngày hôm nay không khi nào ngừng lo lắng về chuyện đó. Hơn nữa nàng hạ quyết tâm cho dù bất cứ giá nào cũng không chịu gả cho cái tên hỗn đản kia. Tại Tử Diệp thành Tống Ngọc Hâm tiếng tăm rất không tốt, thậm chí so với Tịch Thu Thủy ở Ngọc Thủy thành còn tệ hơn rất nhiều. Ở Tử Diệp thành vì e ngại tiếng xấu của Tống Ngọc Hâm mà rất nhiều nữ nhân có nhan sắc cửa đóng then cài không dám ra đường sợ Tống Ngọc Hâm bắt gặp. Con người như vậy, nàng vô luận ra sao cũng không chịu gả cho hắn!
 
Không phải! Muội vừa nghe một hộ vệ nói, hắn là một dong binh, chính là người đã tiếp nhận nhiệm vụ do lão gia phát hành ở tổng hội dong binh!
 
Tiểu Hoa khúc khích cười nhỏ.
 
Sao?
 
Tô Cầm cả kinh, cái miệng nhỏ nhắn mở lớn.
 
Hắn mới mười mấy tuổi? Lại là một dong binh? Tiểu Hoa, ngươi nhận nhầm người rồi.
 
Tiểu thư, muội sao có thể nhìn nhầm được! Tại Tử Diệp thành có mấy công tử có vẻ ngoài anh tuấn, tiêu sái như vậy cơ chứ?
 
Tiểu Hoa vội vàng nói.
 
Nhiệm vụ phụ thân phát hành đã ba ngày rồi, không có một dong binh nào dám tiếp nhận. Vậy mà, hắn …hắn lại dám tiếp nhận nhiệm vụ này!
 
Thấy Tiểu Hoa chắc chắn như vậy, trong lòng Tô Cầm lo lắng
 
Đi, chúng ta cùng đi xem một chút!
 
Hai nữ tử bước ra khỏi phòng trước phòng là một khoảng sân xinh xắn. Cả hai vội vã đi tới phòng tiếp khách.
 
Hạ Ngôn theo Tô Cách vào phòng tiếp khách. Tô Cách sau khi mời Hạ Ngôn ngồi liền sai người lấy trà mời Hạ Ngôn, trên miệng thường trực là tiếng thở dài!
 
Tô lão gia, người vì sao hay thở dài như vậy?
 
Hạ Ngôn cười nói.
 
Tô Cách cười khổ một chút, cũng không trả lời câu hỏi của Hạ Ngôn mà hỏi ngược lại.
 
Tiên sinh tên họ là gì?
 
Hạ Ngôn liền đáp lại
 
Ta tên là Hạ Ngôn, vừa mới tới Tử Diệp thành được vài ngày!
 
Thì ra là Hạ Ngôn tiên sinh mới tới Tử Diệp thành, không trách được!
 
Tô Cách lắc đầu nói.
 
Không dám dối tiên sinh, ta tới tổng hội dong binh phát hành nhiệm vụ này đã ba ngày rồi, nhưng cho đến giờ ngươi là người đầu tiên tới tiếp nhận nhiệm vụ này.
 
Hạ Ngôn tiên sinh có lẽ người còn còn chưa hiểu tính đặc thù của nhiệm vụ này.” Tô Cách đứng dậy hai tay chắp sau lưng đi đi lại lại trong sảnh đường phòng khách, “Tống gia, tại Tử Diệp thành là một trong bốn đệ nhất gia tộc. Tô gia ta mặc dù có chút tiếng tăm nhưng không cách nào so sánh với bọn họ được. Tống gia có một công tử tên là Tống Ngọc Hâm, tính tình vô cùng độc ác.
 
Mấy ngày trước, Tống Ngọc Hâm vô tình trông thấy tiểu nữ của ta là Tô Cầm liền trăm phương ngàn kế tán tỉnh. Bốn ngày trước lại tự mình tới Tô gia gặp ta cầu hôn!” Tô Cách bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
 
Đừng nói tiểu nữ của ta không muốn gả cho hắn, cho dù nguyện ý ta cũng không đồng ý gả nó cho hắn!” Tô Cách đột nhiên nghiêm mặt, trầm giọng nói.
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu. Tô Cách này quả là có vài phần khí khái, không giống phần lớn những thương nhân khác.
 
Đáng tiếc, Tống gia quá cường đại, mặc dù ta đã cự tuyệt nhưng Tống Ngọc Hâm vẫn không chịu buông tha. Hắn nói ba ngày sau tức là trưa ngày mai sẽ quyết đấu với Tô gia chúng ta. Nếu Tô gia thắng thì hắn sẽ chịu buông tha. Nếu hắn thắng ta sẽ phải gả nữ nhi của mình cho hắn!” Tô Cách chậm rãi nói, thanh âm hết sức ảo não.
 
Hạ Ngôn cũng cảm thấy Tống Ngọc Hâm này quá bức hiếp người ta.
 
Tô gia mặc dù không yếu nhưng so với Tống gia thì không tính là gì. Nếu Tống Ngọc Hâm thật sự cưỡng tình đoạt lý sợ rằng Tô gia cũng chỉ có thể thúc thủ, không có cách nào ngăn cản.
 
Phải biết rằng phụ thân của Tống Ngọc Hâm là chấp sự của Thánh điện!
 
Chấp sự của Thánh điện so với Thánh đường Đường chủ thì uy quyền lớn hơn rất nhiều!
 
Ta không còn cách nào hơn là phải đáp ứng điều kiện của hắn. Nếu ta không đáp ứng hắn, hắn sẽ phái người tới động thủ với chúng ta. Cho lên sau đó ta liền tới tổng hội dong binh phát hành nhiệm vụ này, hy vọng có dong binh tới giúp Tô gia chúng ta vượt qua một kiếp nạn này!” Tô Cách ảo não nói.
 
Thân thể không tự chủ được run lên nhè nhẹ. Nghĩ tới cuộc quyết đấu ngày mai, Tô Cách không thể nào tĩnh tâm được.
 
Người Tống Ngọc Hâm đưa ra quyết đấu hẳn là thực lực sẽ rất mạnh.
 
Tô Cách đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hạ Ngôn: “
Hạ Ngôn tiên sinh, vạn lần cảm tạ ngươi đã tới tiếp nhận nhiệm vụ này. Bất quá, Tống gia quá mạnh, chỉ sợ ngươi tiếp nhận nhiệm vụ này trong cuộc đấu ngày mai sẽ lành ít dữ nhiều. Cho dù có thủ thắng cũng sẽ đắc tội với Tống gia. Không bằng bây giờ ta sẽ trả cho tiên sinh một chút thù lao, xin tiên sinh hãy từ bỏ nhiệm vụ này!
 
Tô Cách không có chút tin tưởng nào vào Hạ Ngôn. Mặc dù không nói ra nhưng có thể thấy được qua thái độ của ông ta. Tô Cách làm như vậy cũng là vì không muốn hại Hạ Ngôn. Nếu không còn chút hy vọng nào, đâu cần phải liên lụy tới một người vô tội khác nữa chứ?
 
Nghe Tô Cách nói vậy, trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút suy tính. Bất quá, Hạ Ngôn có nợ một chút ân tình với tiểu thư nhà họ Tô hơn nữa Tô Cách và những người trong Tô gia là người tốt.
 
Hạ Ngôn lắc đầu nói: “
Ta đã tiếp nhận nhiệm vụ này rồi. Đâu có thể dễ dàng bỏ qua được! Ta là một dong binh!
 
Tô Cách có chút sửng sốt, rồi sau đó cười ha hả nói: “
Hảo! Hạ Ngôn Tiên sinh, với những gì ngươi vừa nói, tối nay chúng ta phải uống một trận mới được!
 
Phụ thân!
 
Lúc này bất ngờ từ ngoài cửa thổi vào một làn hương thơm. Có hai người từ ngoài cửa tiến vào. Đúng là Tô Cầm và nha hoàn Tiểu Hoa.
 
Hạ Ngôn khẽ nở nụ cười gật đầu chào Tô Cầm.
 
Thật sự là ngươi?” Tô Cầm thấy Hạ Ngôn, ánh mắt liền sáng ngời, hai mắt chớp liên tục, mở miệng nói.
 
Cầm nhi, con biết Hạ Ngôn tiên sinh sao?” Tô Cách nghi hoặc hỏi.
 
Vâng, ngày hôm trước con tới Thiên Tinh Các mua hàn thiết, cũng đúng lúc vị tiên sinh này cũng muốn mua chúng. Hắn nói có việc cấp bách cần dùng cho nên con đã nhường lại cho vị tiên sinh này.” Tô Cầm gật đầu rồi nói, ánh mắt chuyển sang Hạ Ngôn. “Không nghĩ tới ngươi lại là một dong binh!
 
Đa tạ Tô Cầm tiểu thư!” Hạ Ngôn vừa cười vừa nói.
 
Vậy thì thật là khéo! Hạ Ngôn tiên sinh, đây là tiểu nữ của ta, Tô Cầm!” Tô Cách cười cười, rồi giới thiệu với Hạ Ngôn, “Cầm nhi, đây là Hạ Ngôn tiên sinh, là dong binh tới từ tổng hội dong binh!
 
Hạ Ngôn tiên sinh, ngươi là dong binh nhất cấp sao?” Tô Cầm miệng nhỏ khẽ cười hỏi Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn gật đầu nói: “
Đúng vậy, ta mới đăng ký thân phận dong binh hai ngày trước, nhiệm vụ này chính là nhiệm vụ đầu tiên của ta.
 
Hả?” Nha hoàn Tiểu Hoa lớn tiếng kinh hô, “Vậy ngươi làm sao đối phó với tên hỗn đản Tống Ngọc Hâm chứ?
 
Ta sẽ làm hết sức có thể!” Hạ Ngôn cười nói.
 
Ta thấy, khí lực của ngươi cũng không hơn ta bao nhiêu.!” Tô Cầm đôi mắt đẹp chớp động đánh giá Hạ Ngôn một lượt. Đôi môi nhỏ xinh xắn khẽ mở để lộ ra hàm răng trắng noãn nói với Hạ Ngôn.
 
Ha ha. Ta là một tu luyện giả mà!” Hạ Ngôn trong lòng cười thầm.
 
Nghĩ tới bộ dáng hung dữ của Tô Cầm hôm gặp ở Thiên Tinh Các, Hạ Ngôn không nhịn được cười một tiếng. Tống Ngọc Hâm nếu thật sự cưới được Tô Cầm, sẽ không phòng bị nàng ta đánh lén, như vậy thì rất có thể đêm tân hôn cũng là ngày hắn kết thúc sự sống.
 
Ngươi mới bao nhiêu tuổi chứ? Cho dù từ lúc bắt đầu sinh ra đã tu luyện thì cũng chỉ mới được mười mấy năm. Sao có thể là đối thủ của nhưng cao thủ bên người Tống Ngọc Hâm chứ!” Cái mũi nhỏ nhắn Tiểu Hoa khẽ nhăn, nhìn Hạ Ngôn nói.
 
Không được vô lễ!” Tô Cách liền trách mắng a hoàn kia.
 
Mặc dù Tô Cách miệng quát lớn, nhưng trong lòng đối với Hạ Ngôn không có bất cứ một chút hy vọng nào. Hạ Ngôn tuổi còn quá trẻ, hơn nữa mới chỉ là nhất cấp dong binh. Ngày mai, đành theo mệnh trời vậy!
 
Ha ha, biết đâu sẽ có phép lạ xuất hiện!” Hạ Ngôn cười nói.
 
Ôi, hy vọng là như thế!” Tô Cách gật đầu nói.
 
Hạ Ngôn cùng hai cha con Tô Cách hàn huyên một hồi, sau đó Tô Cách liền sai người nhà bày tiệc tiếp đãi Hạ Ngôn, cùng Hạ Ngôn đối ẩm một phen. Rồi sau đó sai người nhà đưa tới phòng nghỉ cho khách của Tô gia.
 
Phủ viện của Tô gia mặc dù không lớn. Nhưng lại có rất nhiều kiến trúc và phòng ốc.
 
Tô gia chỉ có hai người đó là cha con Tô Cách. Còn mẫu thân của Tô Cầm, Hạ Ngôn không thấy, cũng không tiện hỏi.
 
Suốt đêm dài tĩnh lặng, Hạ Ngôn vận chuyển Linh La tâm pháp hấp thu thiên địa linh lực. Cho tới sáng sớm ngày hôm sau mới từ trạng thái nhập định tỉnh lại. Thở ra một ngụm trọc khí, làm cho tâm thần sảng khoái sáng suốt.
 
Sau khi vệ sinh thân thể một chút, Hạ Ngôn ra khỏi phòng diễn luyện một bộ kiếm pháp.
 
Số kiếm pháp mà Hạ Ngôn hiện tại sở hữu đã lên tới hơn một trăm loại. Tùy tiện cũng có thể diễn luyện ra một bộ kiếm kỹ.
 
Hạ Ngôn tiên sinh!
 
Sau khi diễn luyện xong bộ kiếm kỹ, Hạ Ngôn vừa mới thu kiếm lại liền nghe thấy tiếng Tô Cầm đang chạy tới gần gọi hắn.
 
Tô Cầm tiểu thư, có việc gì vậy?” Hạ Ngôn cười hỏi.
 
Đôi mắt đẹp của Tô Cầm chớp động, gật gật đầu, nhưng nàng cũng không nói gì mà cúi đầu trầm ngâm một hồi. Trên người nàng mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt, bó sát thân, làm tôn nên dáng người yêu kiều thướt tha.
 
Hạ Ngôn tiên sinh, ngươi hay là đừng giao đấu với bọn người Tống Ngọc Hâm nữa. Ngươi không phải là đối thủ của bọn chúng!” Sau một lúc Tô Cầm mới mở miệng nói, muốn khuyên Hạ Ngôn một lần nữa không nên tham dự vào chuyện này.
 
Hạ Ngôn liền nói: “
Còn chưa bắt đầu sao tiểu thư biết ta không phải đối thủ của bọn họ?
 
Tô Cầm quýnh lên, cau mày nói: “
Ngươi thật sự không phải đối thủ của bọn họ đâu, hay là không so đấu nữa. Ta cùng lắm thì sẽ gả cho Tống Ngọc Hâm.
 
Hạ Ngôn sửng sốt, ngạc nhiên nói: “
Hay là tiểu thư đã đổi ý rồi?
 
Tô Cầm gật đầu nói: “
Đúng vậy, ta nghĩ như vậy cũng tốt.
 
Trên mặt nàng biểu hiện sự dứt khoát.
 
Hạ Ngôn trong lòng chấn động. Hôm đó thấy biểu tình của Tô Cầm ở Thiên Tinh Các đương nhiên là không tin nàng qua hai ngày vừa rồi đã đổi ý. Hơn nữa khi nàng nói chuyện thần sắc hết sức quyết đoán và có chút giận dữ! Dường như đối với Tống Ngọc Hâm có một ác cảm vô cùng lớn!
 
Tiểu thư Tô Cầm. Nhiệm vụ này nếu ta dám tiếp nhận, chắc chắn là có khả năng hoàn thành. Đây là nhiệm vụ đầu tiên của ta, việc này đối với ta rất quan trọng. Không quản ngươi có ý nghĩ gì, cứ để qua buổi trưa hôm nay rồi hãy quyết định.” Hạ Ngôn hít vào một hơi rồi nói. “Còn lúc này tiểu thư không nên suy nghĩ quá nhiều. Nhiệm vụ này cũng không đến nỗi khó khăn như tiểu thư nghĩ đâu!
 
Nghe Hạ Ngôn nói vậy, Tô Cầm nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Đôi mắt đẹp nhìn thật kỹ Hạ Ngôn.
 
Tô Cầm đột nhiên khúc khích cười hỏi:”
Hạ Ngôn tiên sinh, ngươi đã có vợ chưa?
 
Hạ Ngôn hơi ngẩn ra một chút, rồi nói: “
Ta vẫn chưa có!
 
Uhm, Hạ Ngôn tiên sinh, nếu ngươi có thể thắng, ta sẽ gả cho ngươi!” Vừa nói, Tô Cầm rất nhanh xoay người bước nhanh rời đi.
 
Hạ Ngôn ngẩn người ra nhìn theo bóng lưng Tô Cầm, chân mày khẽ nhăn lại. Thân hình hơi chấn động một chút.!
 

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.