Linh La Giới

Chương 1049: Cấp bách


Một thâng sau!
 
-Ồ?
 
-Đã đến giờ rồi!
 
Hạ Ngôn hiện ra trong cột sáng pháp tắc, hiển nhiên là vì thời gian đã hết, bị Tiên Cảnh tự động tống ra ngoài.
 
“Thời gian một thâng này, tiến bộ của ta thực không nhỏ!”
 
“Quả nhiên, cho dù là một con heo được đặt ở trong Tiên Cảnh này, cũng sẽ không ngừng tiến bộ, căn bản là không cầnbản thân tu luyện giả làm cái gì. Năng lượng kỳ lạ kia cũng có thể không ngừng làm cho tu luyện giả ở trong Tiên Cảnh tiến bộ. Nếu pháp tắc và linh hồn của ta trước đó không có đạt tới đại viên mãn, chỉ sợ thời gian một thâng này, pháp tắc cùng linh hồn của ta cũng sẽ tăng tiến không ít.”
 
“Hiện tại, đi về rồi tiến vào Tháp Thời Gian củng cố một đoạn thời gian, mới tiếp tục tiến vào Tiên Cảnh!” Hạ Ngôn thẳm quyết định, thân thể chớp động, rất nhanh trở lại phía trên Thanh Dương Phong.
 
– Đông Ngữ!
 
Vừa đi vào đại cung điện, Hạ Ngôn liền gặp một tu luyện giả Thanh Dương Phong, người này nhìn thấy Hạ Ngôn. sắc mặt hơi đổi, tiếp theo là nhiệt tình chào hỏi.
 
– Ha ha! Xin chào!
 
Hạ Ngôn cũng lên tiếng trả lời.
 
– Đông Ngữ thật sự là lợi hạị không ngờ ở Hỗn Độn Bí Cảnh thu được hơn tám mươi vạn điềm tích phân. Các trưởng lão Thanh Dương Phong chúng ta, đều. rất kinh ngạc, nghe nói kinh động đến cả Chường Khổng Oià đại nhân nữa.
 
Người này hạ thấp giọng nói.
 
– Chỉ là may mắn! Vận số tốt mà thôi!
 
Hạ Ngôn khoát tay nói lời từ biệt người này, rồi bay về hướng cung điện của mình.
 
-Đông Ngữ!
 
Ngay lúc Hạ Ngôn sắp đi vào cung điện của mình, chợt truyền đến một thanh âm quen thuộc, Hạ Ngôn chú mắt nhìn lại, thấy là Lưu Dụ đang bay tới.
 
Lưu Dụ từ khi được Thanh Dương Phong chủ dặn đò, vẫn luôn luôn phân ra ý niệm chú ý cung điện của Hạ Ngôn trú ngụ. Một ngày này, quả nhiên hắn kịp lúc thấy Hạ Ngôn quay về. Vừa gặp Hạ Ngôn, Lưu Dụ liền kích động không thôi
 
– Lưu Dụ!
 
Hạ Ngôn dừng chân lại.
 
– Đông Ngữ! Huynh đệ thật là người giỏi giấu điếm nha! Ta tuyệt đối không thể tưởng được, thực lực của huynh đệ lại mạnh như thẩ Phong chủ đại nhân nói, linh hồn và phép tắc của huynh đệ có thể đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, có phải đúng vậy hay không?
 
Lưu Dụ kích động hỏi, hai mắt đều sáng lên.
 
– Phong chủ đại nhân nối đúng vậy! linh hồn và pháp tắc của ta, quả thật đều đã đạt tới rành giới đại viên mãn.
 
Hạ Ngôn không chút do dự liền gật đầu xác nhận.
 
Cái này cũng không cần giẩu diếm.
 
– Cái gì? Không ngờ thật sự đều đã đạt tới đại viên mãn? Đó phình là chuẩn Tbẩn chủ
 
rồi!
 
Lưu Dụ kêu lên.
 
Tử ngôn khẽ lắc đầu, cười cuời nhìn Lưu Dụ.
 
– Đông Ngữ! Phong chủ đại nhân bảo huynh đệ đi gặp ông ấy!
 
Lúc này Lưu Dụ mới chuyền đạt ý của Thanh Dương Phong chủỄ
 
– ồ? Phong chủ đại nhân muốn gặp ta?
 
Hạ Ngôn nhíu mày ngay sau đó lại gật đầu nói với Lưu Dụ:
 
– Ừ! Ta đã biết, vậy đi gặp Phong chủ đại nhân!
 
Rất nhanh. Hạ Ngôn liền tới ngoài cung điện của Phong chủ, hắn hơi chần chờ một chút mới lên tiếng gọi:
 
– Phong chủ đại nhân! Ta là Đông Ngữ.
 
– Vào đi!
 
Rất nhanh- từ trong cung điện liền truyền ra một thanh âm hùng hậu.
 
Hạ Ngôn nhích bước đi vào trong cung điện. Lần này, Thanh Dương Phong chủ sớm đã hiện thân, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đi vào cung điện.
 
– Đông Ngữ ra mắt Phong chủ đại nhân!
 
Hạ Ngôn khom mình thi lễ.
 
– Không cần đa lễ!
 
Thanh Dương Phong chủ phất ống tay áo, rồi chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng kèm theo vẻ cười mỉm.
 
– Đông Ngữ! Lần này ngươi ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, nhưng lại gây ra động tĩnh thật lớn. Ngay cả một vị Chưởng Khống Giả đời trước, đều ra mặt trên hội nghị Phong chủ.
 
Thanh Dương Phong chủ nói giọng bình thần.
 
Hạ Ngôn cũng đã lường trước có thể sẽ gây ra động tĩnh lớn, nên trong lòng sớm đã có chuẩn bị. Lúc này, hắn cũng không có tiếp lời Thanh Dương Phong chủ, mà vẫn tiếp tục chờ nghe.
 
– Chưởng Khống Giả Thương Ẩn đại nhân, đối với ngươi đường như không hài lòng lắm, hắn ở trên hội nghị Phong chủ nói ngươi là gian dối làm càn ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, đề nghị hủy bỗ tư cách Chấp sự núi Thủ Vọng của ngươi, đồng thời trục xuất khỏi núi Thủ Vọng. Tuy nhiên, quyết định này không được hội nghị Phong chủ thông qua
 
Thanh Dương Phong chủ chợt nghiêm sắc mặt, một khí thế tự nhiên tán phát ra.
 
Hạ Ngôn cũng hơi vừa động trong lòng: “Thương Ẩn, quả nhiên là có ý đồ muốn làm cho ta rời khỏi núi Thủ Vọng, chỉ khi nào ta rời núi Thủ Vọng, hắn mới có cơ hội tốt ra tay giết chết ta cướp lấy nhẫn Linh La.”
 
“Ta rốt cuộc, có nên nói ra chuyện của Thương Đồ tiền bối hay không đây?” Hạ Ngôn nhói mày, trong lòng trầm ngâm cân nhắc, Thương Đồ từng nói qua với hắn, lão có quan hệ không tệ cùng với Thanh Dương Phong chủ và Cự Khuyết Phong chủ hai người này.
 
“Ta nếu như nói ra, như vậy Thanh Dương Phong chủ cũng sẽ biết ta có được nhẫn Linh La. Vạn nhẩt. nếu Thanh Dương Phong chủ cũng dự đoán được nhẫn Linh La trong tay ta. mà ta không nói ra, như vậy nếu trên hội nghị Phong chủ, Thương Ẩn thật sự được thông qua quyết định trục xuất ta khỏi núi Thủ Vọng thì.”
 
Hạ Ngôn cũng là có chút đau đầu.
 
“Mặc kệ, dù sao hiện tại Thưcrag Ân không có lúc nào là không nghĩ tới biện pháp giết chết ta, ta cứ dứt khoát nói ra, để Thanh Dương Phong chủ cũng biểt Thương Ẩn hắn không có nhẫn Linh La!” Trong lòng Hạ Ngôn rất nhanh làm ra quyết định.
 
– Phong chủ đại nhân!
 
Hạ Ngôn nói với sắc mặt ngưng trọng:
 
– Có một chuyện, ta muốn nói cho ngài biểt. Chuyện này, liên lụy quá nhiều.
 
– Ồ?
 
Thanh Dương Phong chủ có hơi bẩt ngờ nhìn Hạ Ngôn.
 
Lão gọi Hạ Ngôn tới gặp, chính là muốn hỏi thử xem Hạ Ngôn làm thế nào kéo đãi thời gian lâu như vậy ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, đồng thời thu được nhiều điểm tích phân núi Thủ Vọng như vậy. Không nghĩ tới mình còn chưa hỏi, Hạ Ngôn đã mở miệng nói có một chuyện muốn nói cho mình biết.
 
– Nói đi, không có việc gì, không ai có thể vô duyên vô cớ trục xuất ngươi khỏi núi Thủ Vọng.
 
Thanh Dương Phong chủ còn tưởng rằng Hạ Ngôn muốn nói cho lão biết chuyện có liên quan tới hắn ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh đạt được quá nhiều điểm tích phân núi Thủ Vọng.
 
Ở trên hội nghị Phong chủ, người kiên quyầ phản đối Chưởng Khống Giả Thương Ẩn nhát, chính là Thanh Dương Phong Chủ. Bởi vì Hạ Ngôn là tu luyện giả của Thanh Dương Phong.
 
– Đương nhiệm Chưởng Khốĩig Giả núi Thủ Vọng, Thương Ẩn hắn cũng không có nhẫn Linh La!
 
Hạ Ngôn lộ sắc mặt ngưng trọng, cuối cùng vẫn kiên định nói ra.
 
-Cái gì?
 
– Đông Ngữ! Ngươi nói bậy bạ gì đó?
 
Thanh Dương Phong chủ bị một câu nói này. cả kinh khiếp sợ đến biến sắc, ngay cả giọng nói đều tăng lớn rất nhiều, hô hấp cũng hơi dồn dập.
 
– Ta nói chính là sự thật! Thương Ẫn, quả thật không có nhẫn Linh La.
 
Hạ Ngôn lại lặp lại câu nói.
 
– Đông Ngữ! Ngươi có biết lời nói của ngươi sẽ tạo thành hậu quả gì hay không? Ngươi nếu nhu vu khống Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, như vậy chi dựa vào những lời này, ngươi sẽ bị trực tiếp trục xuất khỏi núi Thủ Vọng. Thậm chí, còn có thể bị trừng phạt nghiêm khắc.
 
Thanh Dương Phong chủ cũng tăng thêm giọng điệu, thậm chí trở thành tiếng quát lớn.
 
– Phong chủ đại nhân! Ta không dám nói bậy!
 
Hạ Ngôn lắc đầu sắc mặt bình thần nói tiếp:
 
– Ta xác định Thương Ẩn hắn không có nhẫn Linh La. Bởi vì, nhẫn Linh La ở trong tay
 
ta!
 
-Hả?
 
Thanh Dương Phong chủ trợn mắt tròn xoe.
 
– Lấy ra ta xem thử!
 
Thanh Dương Phong chủ chỉ hơi khựng lại một chút, rỗi hỏi thẳng Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn vận chuyển linh lực màu vàng, một chiếc nhẫn phong cách cồ xưa, liền từ trong cơ thể Hạ Ngôn hiện ra. Thanh Dương Phong chủ dĩ nhiên là đã từng thấy tận mắt nhẫn Linh La, cho nên liếc mắt một cái liền nhận ra, chiếc nhẫn trong cơ thể Hạ Ngôn này đúng là nhẫn Linh La tm vật truyền đời của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.
 
– Quá. Đên tột cùng là chuyện gì xảy ra?
 
Thanh Dương Phong chủ cũng không thể bình tĩnh được nữa.
 
– Phong chủ đại nhân! Chuyện này ta còn phải kể lại từ đầu tới đuôi kỹ càng nmỉ một lần cho ngài tận tường
 
Hạ Ngôn trầm ngâm một lát, sắp xếp lại tình tiết chuyện trước đây. Chốc lát sau, liền bắt đầu kể lại.
 
Sự tình cũng không phức tạp, tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn là kể lại ước chừng thời gian gần cạn một chén trà nhỏ mới xong.
 
Chuyện này, khiến cho Thanh Dương Phong chủ cũng thật lâu không có phạc hồi tinh thẩn lại. Thật sự là. rất khó có thể tŨL
 
Qua thật lâu sau. Thanh Dương Phong chủ mới thấp giọng kbản khàn chậm rãi nói:
 
– Ngươi phình là Hạ Ngôn, người thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều? Thương Đồ, đã chết rồi sao? ôi! Không thể tưởng được, hóa ra hết thảy chuyện này lại là âm mưu của Thương Ẩn. Lúc trước, sự kiện đó ngay cả một ít Chưởng Khống Giả đời trước đều hiện thân hỏi đến. Hiểu rõ rồi. trách không được, tên khốn Thương Ẩn này ở trên hội nghị Phong chủ lại muốn gây bất lợi với ngươi như vậy.
 
– Hạ Ngôn! Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?
 
Ánh mắt Thanh Dương Phong chợt lóe sáng hỏi
 
– Trước khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, ta sẽ vẫn ở lại núi Thủ Vọng, ở trên núi Thủ Vọng Thương Ẩn kia không đám công khai ra tay đối phó với ta.
 
Hạ Ngôn nghiêm túc nói:
 
– Đợi đến khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, sẽ công khai tuyên bố chuyện nhẫn Linh La. Bất kể chuyện của Thương Đồ tiền bối kia kết quả nhưthể nào, Thương Ẩn hắn không có tm vật nhẫn Linh La, lại lừa dối mọi người trên núi Thủ Vọng đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng lâu như vậy đó đều là trọng tội
 
– Hạ Ngôn! Tên Thương Ẩn đó không phải dễ đối phó như vậy!
 
Thanh Dương Phong chủ lắc đầu:
 
– Lúc trước Thương Đồ đã là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, lại rơi vào bẫy của hắn. Trên phương diện này liên lụy đến vài vị Chưởng Khống Giả đời trước. Nếu không, chỉ bằng vào Thương Ẩn làm thế nào có thể buộc Thương Đồ phải rời bỏ núi Thủ Vọng một cách bất đắc dĩ Như vậy?
 
Nói tới đây, Thanh Dương Phong chủ khẽ thở dài một tiếng.
 
– Tuy nhiên, ngươi cũng không cầnlo lắng lắm. Thương Ần muốn đuổi ngươi đi, ta tuyệt đối không đồng ý. Hạ Ngôn! Ngươi trước cố gắng tu luyện buớc vào cảnh giới Thần chủ. Một lát nữa ta đi gặp Cự Khuyết Phong chủ cùng thương nghị một chút việc này. Thương Ản tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ. Chỉ sợ không cần tới bao lâu. hắn sẽ triệu tập hội nghị Phong chủ tiếp theo.
 
Thanh Dương Phong chủ ánh mắt lóe sáng, trầm giọng nói với Hạ Ngôn.
 
– Dạ! Đa tạ Phong chủ đại nhân!
 
Hạ Ngôn vội nói lời tạ ơn:
 
– Vậy ta về trước đây!
 
– Ừ! về đi!
 
Thanh Dương Phong chủ gật đầu.
 
Hạ Ngôn rời cung điện của Thanh Dương Phong chủ, trở lại cung điện tu luyện của mình. Ngay sau đó hắn tiến vào tầng thứ ba Tháp Thời Gian.
 
Tình huống hiện tại đối với Hạ Ngôn mà nói hắn phải nắm chắc thời gian. Chỉ có bước vào cảnh giới Thần chủ, mới có tư cách đối chọi cùng Thương Ẩn. Một ngày chưa bước vào cảnh giới Thần chủ, mối nguy hiểm Hạ Ngôn gặp phải về bản chất không có giảm nhỏ chút nào.
 
“Hy vọng Thanh Dương Phong chủ có thể làm cho hội nghị Phong chủ vẫn không thông qua quyết nghị của Thương Ẩn.” Trong lòng Hạ Ngôn cũng Chỉ có ký thác hy vọng vào Thanh Dương Phong chủ.
 
“Nếu la là Thương Ản kia, chỉ sợ cũng sẽ tự mình tìm tới sáu vị Phong chủ, cùng sáu vị Phong chủ này ngầm nói chuyện với nhau, thuyết phục bọn họ trục xuất mình ra khỏi núi Thủ Vọng.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
 
“Thanh Dương Phong chủ nói nhất định sẽ giúp ta, ai mà biết.” Hạ Ngôn khẽ lắc đầu. Hắn cũng không có thể xác định, Thanh Dương Phong chủ có nhất định sẽ không tiếc hết thảy giúp mình hay không? Hơn nữa, Thương Ẩn kia cũng rất có thể sử dụng một vài thủ đoạn khiến cho Thanh Dương Phong chủ không thể nói giúp mình. Hoặc là dùng lợi ích không thể kháng cự để hấp dẫn Thanh Dương Phong chủ đồng ý với ý kiến của Thương Ẩn hắn.
 

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.