Tiên Cảnh, kỳ thật chính là phúc lợi lớn nhất của tu luyện giả núi Thủ Vọng, mỗi một lần cơ hội tiến vào Tiên Cành, đều là một lần cơ duyòi thật lớn. Chấp sự thực lực kém cõi nhất của núi Thủ Vọng thì cũng là linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Tu luyện giả đạt tới loại thực lực này, cho dù là tiến bộ một chút trên cảnh giới, điều đó cũng không thể xem thường.
Mà Tiên Cảnh chính là chỗ có thể giúp tu luyện giả không ngừng tiến bộ.
– Đóng Ngữ! Huynh đệ cảm giác TinhĐồ Tiên Kiều thế nào?
Lưu Dụ thấy Hạ Ngôn nhíu mày, không khỏi cười hỏi.
-Hả?
Hạ Ngôn ngạc nhiên, ngay sau đó liền hiều được ý của Lưu Dụ, ra tiếng nói:
– Tiên Kiều rất có ích cho việc tu luyện của tu luyện giả! ở bên trong Tiên Kiều, tu luyện giả có thể rất nhanh rèn luyện bản thân, lĩnh ngộ về pháp tắc, thăng hoa về linh hồn, rèn luyện về cơ thể.
– Nói không sai! Tiên Kiều đúng là rèn luyện tu luyện giả, nhất là giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, lại thông qua tôi luyện cực hạn giúp tu luyện giả không ngừng tăng lên. Đương nhiên, tu luyện giả có thể thông qua giai đoạn thứ nhất Tiên Kiều tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều cũng cực kỳ ít. Mà Tiên Cảnh núi Thủ Vọng chúng ta, lại là nhằm vào tu luyện giả tiến hành dung nhập Phi thường trực tiếp.
– Đông Ngữ! Huynh đệ chỉ cầnđi vào Tiên Cảnh, tự nhiên có thể biết được ý của ta, chứ khơi khơi bảo ta nói ra, ta cũng không nói rõ được.
Lưu Dụ cười nói tiếp:
– Xem theo tên của huynh đệ, số không phía trước có nghĩa là huynh đệ còn chưa có đạt được điểm tích phần nào; còn số không phía sau tên là ý nói huynh đệ chưa bao giờ tiến vào Tiên Cảnh.
– Tiến vào Tiên Cảnh, còn cầnđiềm tích phân? Làm thế nào đạt được những điểm tích phân này?
Hạ Ngôn nhíu mảy nghi hoặc hỏi.
Xem theo tin tức trôi Thần bảng này, dường như điểm tích phần tiến vào Tiên Cảnh cũng không dễ dàng đạt được. Hạ Ngôn ngẩng đầu nhìn về phía trước, cho dù là tu luyện giả xếp hạng thứ nhất kia, cũng mới chỉ có hơn ba vạn điểm tích phân. Cho nên, con số ở phía trước tên của hắn là ba vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi tám tích phân, mà con số phía sau tên hắn là bảy.
– Ha ha! Tiến vào Tiên Cành, đương nhiên là cầncó điều kiện.
Lưu Dụ nói với ý hiển nhiên phải vậy.
– Nêu như không có điều kiện gì, vậy chăng phải mọi người đều ở luôn trong Tiên Cảnh sao? Ai còn nguyện ý từ bên trong đi ra? Nói thật, cho dù là một con heo, nếu có thể ở luôn trong Tiên Cảnh, sớm hay muộn cũng có thể tiến hóa biến thành Thần thú.
– Cái gì? Lợi hại như vậy sao?
Nghe vậy, Hạ Ngôn thật sự là ngây ngẩn cả người.
– Không nên nghi ngờ lời ta nói! Tài nguyên là có hạn cho nên để công bình, tất cả mọi người phải dựa vào năng lực của mình để tranh thủ cơ hội tiến vào Tiên Cành. Đông Ngữ huynh đệ vừa mới đến, bây giờ còn chưa có được điểm tích phân nào, tuy nhiên không cầnlo lắng, chỉ cầngia nhập bất cứ một ngọn núi nào trong bảy ngọn núi, đều có thể đạt được một vạn điểm tích phân khởi đầu. Nói cách khác, chỉ cầnhuynh đệ gia nhập một ngọn núi là có thểđược một lần cơ hội tiến vào Tiên Cành.
Lưu Dụ nhìn Hạ Ngôn nói.
– Ý của huynh là nói. một vạn điểm tích phẳn là có thể tiến vào Tiên Cảnh một lần?
Trong nháy mắt Hạ Ngôn hiểu được.
– Đúng vậy! Mỗi một lần tiến vào Tiên Cảnh, đều. cần phải tốn một vạn điểm tích phân.
Lưu Dụ gật đầu.
Hạ Ngôn gật gật đầu, tuy nhiên lập tức lại kinh ngạc nhìn về phía Thần bảng:
– Tu luyện giả xếp hạng thứ nhất này, dường như đã tiến vào Tiên Cảnh bảy lần? Hắn còn thừa hơn ba vạn bày ngàn điểm tích phân?
-Đó là Chấp sự Thương Mộ Vân củanúi Thủ Vọng chúng ta, thực lực của hắn mạnh Phi thường, nghe nói đã đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn. Mà ngay cả linh hồn, cũng cách cảnh giới đại viên mãn không xa. Sau khi hắn gia nhập núi Thủ Vọng, đãđạt được hơn mười vạn điểm tích phân. Trong đó bảy vạn điểm đã tiêu hao để tiến vào Tiên Cảnh, còn đư lại hơn ba vạn điềm tích phân. Nói cách khác hiện tại hắn có thể liên tục tiến vào Tiên Cảnh ba lần nữa. Nêu hắn sử dụng ba lần cơ hội này, Chỉ sợ ngay cả linh hồn đều có thể đạt tới đại viên mãn, bước vào cảnh giới Thần chủ cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Lưu Dụ lại hạ giọng nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng hơi biến sắc!
– Như vậy điểm tích phần này, phải làm thế nào mới đạt được?
Hạ Ngôn chợt hiểu ra, ngay sau đó lại hỏi.
– Ha ha! Muốn đạt được tích phân này, bình thường có hai cách: Cách thứ nhất, chính là khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh của núi Thủ Vọng, bất kỳ một nhân viên nào của núi Thủ Vọng, trong một năm đều có thể có một lần khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh. ở bên trong Hỗn Độn Bí Cảnh có thể thu được điềm tích phân.
Còn cách thứ hai, chính là đánh cược giữa các tu luyện giả. Giữa tu luyện giả với nhau có thể ước định đánh cược, tiền đặt cược tựmình quyết định.
Ánh mắt Lưu Dụ chợt lóe sáng nói tiếp:
– Đông Ngữ! Sau khi huynh đệ gia nhập ngọn núi nào đó, đạt được một vạn điềm tích phân, có lẽ sẽ có người muốn tiến hành đánh cược với mình, huynh đệ ngàn vạn lần không nên đáp ứng.
-Ồ?
Hạ Ngôn kinh ngạc nhìn về phía Lưu Dụ.
– Huynh đệ vừa mới tiến vào núi Thủ Vọng, sau khi gia nhập một ngọn núi, khẳng định tu luyện giả các ngọn núi khác sẽ nghĩ rềng huynh đệ là dê béo dễ bắt nạt, nên sẽ tiến hành đánh cược với huynh đệ.
Lưu Dụ nói.
-À! Ta hiểu rồi!
Hạ Ngôn gật đầu:
– Lưu Dụ! Huynh là tu luyện giả ở ngọn núi nào?
– Ha ha! Talà người của Thanh Dương Phong.
Lưu Dụ cười nói.
“Thanh Dương Phong?” Hạ Ngôn gật gù thầm nhủ, vừa rồi đúng là hắn tới dưới chân núi Thanh Dương Phong mới gặp được Lưu Dụ:
– Vậy ta cũng gia nhập Thanh Dương Phong đi!
Nghe vậy, Lưu Dụ mừng rỡ nói:
– Vậy tốt quá! Đông Ngữ! Chúng ta đi thôi! Ta dẫn huynh đệ lên Thanh Dương Phong gặp Phong chủ đại nhân.
-Được!
Hạ Ngôn gật đầu đáp. Rồi hai người rất nhanh bay đi về hướng Thanh Dương Phong.
– À! Người áo trắng vừa rồi dường như tên là Đông Ngữ, vừa mới tiến vào núi Thủ Vọng chúng ta
Mấy tu luyện giả tụ tập quanh Thần bảng, lúc này một người trong đó ra tiếng nói
– Có gì sao?
Một người khác ngẩng đầu lên hỏi.
– Ngươi không nghe bọn hắn nói à? Đông Ngữ kia sắp gia nhập Thanh Dương Phong! Hà hà! Chúng ta lần sau gặp lại Đông Ngữ này, có thể đánh cuộc cùng hắn rồi? Nếu có thể thắng được một vạn tích phân của hắn, vậy chẳng phải.
Tu luyện giả lên tiếng đầu tiên, vừa cười khà khà vừa nói.
– Hừ! Ngươi cho hắn là tên ngốc ư? Sẽ đồng ý đánh cược cùng ngươi sao?
Một tu luyện giả khác đảo cặp mắt trắng dã, cười nhạo nói.
– Ha ha! Người trẻ tuổi luôn không chịu đựng nổikhích tướng. Hơn nữa, hắn trẻ tuổi như vậy đã trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, khó tránh khỏi sẽ có một chút tự phụ. Nói không chừng, hắn sẽ đáp ứng đánh cược với chúng ta
Tu luyện giả trường bào màu vàng nói đầu tiên, trong mắt chợt lóe sáng nói.
– Phương Lập nói không sai! Còn trẻ tuổi như vậy đã trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, có tự phụ một chút cũng là chuyện thường tình. Dù sao người trẻ tuổi phải chịu thiệt một lần mới nhớ đời được.
Một tu luyện giả vẫn không nói gì lên tiếng phụ họa theo.
– Thanh Dương Lệnh này.
Hai người Hạ Ngôn và Lưu Dụ rất nhanh bay đến phía trên Thanh Dương Phong. Hạ Ngôn phát hiện tuy rằng nhìn thoáng qua bên ngoài Thanh Dương Phong chỉ là một ngọn núi, nhưng khi mình càng lên phía trên, lại không ngừng có thể cảm ứng được khí tức của thiên đạo.
Dường như ngọn núi này phụ họa theo thiên đạo. Lực lượng pháp tắc tồn tại trong vũ trụ,
đó là thiên đạo dựng dục mà thành, thiên đạo là căn nguyên của pháp tắc.
“Quả nhiên không tầm thường, cho dù không có Tiên Cảnh, chì ở trên bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng này tu luyện, đối với tu luyện giả cũng rất có ích. Nhất là đối với tu luyện giả thực lực cường đại, xem ra bất cứ lúc nào cũng có thể cảm ứng khí tức của thiên đạo. Chậc chậc.Hạ Ngôn thầm gật gù, các ý nghĩ lướt qua trong đầu.
– Đông Ngữ! Thanh Dương Phong không tệ chứ?
Lưu Dụ vừa Phi hành vừa nói với Hạ Ngôn.
– Ừ! Rất tốt!
Hạ Ngôn gật đầu lia lịa nói.
Rất nhanh, hai người liền tới đình núi. Phía trên đỉnh núi là một khoảnh đất bằng phắng thật lớn. Hạ Ngôn nhìn thấy ồ phía trước là một tòa cung điện hùng vĩ. Từng luồng khí tức linh lực từ bên trong cung điện tán phát ra. Hiển nhiên bên trong cung điện có không ít tu luyện giả ở trong đó.
– Đông Ngữ, tới rồi! Đây là Thanh Dương Điện. Phong chủ đại nhân. mấy người đều tu luyện ở trong Thanh Dương Điện, ta đẫn huynh đệ đi gặp Phong chủ đại nhân.
Lưu Dụ dừng chân lại một chút, nghiêng người nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
– Tốt quá! Đa tạ Lưu Dụ huynh!
Hạ Ngôn vội cười nói lời cảm tạ.
Hai người đến phía trước cung điện, nhìn thấy một tu luyện giả từ bên trong đi ra, Lưu Dụ cùng tu luyện giả kia đều khách sáo chào hỏi nhau.
– ồ? Vị này chưa bao giờ thấy mắt, chẳng lẽ là Đông Ngữ, mới gia nhập núi Thủ Vọng?
Tu luyện giả kia vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, ánh mắt chợt lóe sáng, “ồ” một tiếng hỏi.
Hiển nhiên, tin tức có tân Chấp sự núi Thủ Vọng tiến vào núi Thủ Vọng, đã truyền đi khắp núi Thủ Vọng.
– Đúng là Đông Ngữ! Đông Ngữ muốn gia nhập Thanh Dương Phong chúng ta, ta dẫn hắn tới gặp Phong chủ đại nhân.
Lưu Dụ nói.
– Ừ! Vậy các ngươi mau chân đi!
Tu luyện giả kia gật gật đầu thúc giục.
– Đông Ngữ! Chúng ta đi vào!
Lưu Dụ xoay người lại, nói.
-Nơinày là.
Hạ Ngôn vừa vào đến bên trong Thanh Dương Điện, phát hiện ở bên trong, không ngờ còn có rất nhiều cung điện loại nhỏ. Hình dạng cung điện loại nhỏ này không khác gì với Thanh Dương Điện ở bên ngoài, chỉ là diện tích nhỏ hơn rất nhiều mà thôi.
– Đông Ngữ! Những tiểu cung điện này, đều là chỗ tu luyện giả Thanh Dương Phong chúng ta tĩú ngụ. Khu vực cung điện ở phía trước là nơi tĩú ngụ của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Phá sau là nơi ở của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ. Phong chủ đại nhân cũng ở trong một tòa cung điện phía sau cùng này.
Lưu Dụ vừa Phi hành. vừa giới thiệu với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn phát ra ý niệm, rất nhanh liền tra xét được trong những tiểu cung điện này, có một số quả thật có đao động linh lực tỏa ra. Tuy nhiên đa số cung điện loại nhỏ cũng không có tu luyện giả ở bên trong.
Hạ Ngôn cũng không có hỏi nhiều, theo sau Lưu Dụ. Phi hành vào bên trong, ở nửa đường Hạ Ngôn cảm ứng được có một cỗ ý thức cường đại lướt qua mình, dường như là ý thức của cường giả cảnh giới Thần chủ. Tuy nhiên vị cường giả cảnh giới Thần chủ này vẫn không hiện thân, hiển nhiên là nhận biết Lưu Dụ, và cũng biết mình là Đông Ngữ vừa mới gia nhập núi Thủ Vọng.
Rất nhanh, hai người liền tới chỗ cuối cùng của Thanh Dương Điện, đây là một tòa cung điện loại nhỏ màu vàng. Lưu Dụ và Hạ Ngôn đứng ở bên ngoài cung điện này.
– Lưu Dụ bái kiến Phong chủ đại nhân!
Lưu Dụ ở bên ngoài cung điện, khom mình thi lễ, trong miệng lớn tiếng nói.
Lập tức, Hạ Ngôn liền cảm ứng được một cố ý thức từ trong điện xẹt ra tra xét, lướt qua rất nhanh trên người mình và Lưu Dụ.
– Hai người các ngươi đều vào đi!
Sau khi cố ý niệm tra xét hai người biến mất, trong điện liền truyền ra một giọng nói hùng hậu tiềm ổn bảo hai người đi vào cung điện.