Chương 442
Điều mà Lục Đồng Quân lo lắng nhất bây giờ chính là Tân Kiều Lam sẽ bí quá hóa liêu mà làm ra những chuyện cực đoan, chẳng hạn như đồng quy vu tận.
Tân Kiều Lam và Tân Nhã Viên hơi giống nhau, cả hai đều là kiểu người thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành.
Đặt câu nói này cho người khác là một lời khen ngợi nhưng nếu đặt nó lên hai chị em họ thì chắc chắn là nghĩa xấu.
Tân Nhã Viên đi đến cực điểm đã tự sát, nếu như Tân Kiều Lam đi đến cực hạn…
“Tin tin”
Đó là tiếng còi xe ô tô.
Lục Đồng Quân ngước mắt lên, chính là Tân Chấn Đông đã tới.
Tân Chấn Đông là cha ruột của Tô Lan Huyên nên đương nhiên cũng phải có mặt.
“Con rể, hôm nay con thật đẹp trai quá. Con gái của cha thật có mắt nhìn người. Lát nữa nhất định phải uống với cha vài ly, không say không về” Tân Chấn Đông nói một câu tương tự như Tô Khánh Thành.
Lãnh Phú Cường nhìn về phía Lục Đồng Quân, hai người cha vợ sao?
Lục Đồng Quân khẽ giải thích với Lãnh Phú Cường: “Là cha ruột của bà xã tôi”
Đây là cha ruột, vậy Tô Khánh Thành là chính là cha nuôi rồi.
Người đời chỉ biết rằng Tô Lan Huyên có một người cha tên là Tô Khánh Thành, nhưng không ai thực sự biết rằng cha ruột của cô chính là Tân Chấn Đông.
Khi Tân Chấn Đông bị bắt, vụ án đó không phải do Lãnh Phú Cường phụ trách.
Nhiệm vụ chính của ngày hôm nay là bắt được Tân Kiều Lam nên Lãnh Phú Cường cũng không hỏi người khác về chuyện gia đình của họ.
Lục Đồng Quân nhìn thấy có người ngồi sau xe, trước đó anh vẫn chưa nhìn thấy người này bao giờ nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể đoán được.
Bà ấy chính là mẹ ruột của Tô Lan Huyên, Lệ Thu Uyển.
Lệ Thu Uyển và Tô Lan Huyên trông rất giống nhau.
Lục Đồng Quân cũng không biết người bên cạnh Lệ Thu Uyển.
Người đi theo Lệ Thu Uyển và Tân Chấn Đông thì Lục Đồng Quân sẽ không ngăn cản họ.
“Cha vợ, mẹ vợ. Xin mời vào trong ạ”
Lần đầu gặp mẹ vợ, Lục Đồng Quân vẫn phải cư xử cho phải phép.
Lục Đồng Quân tuấn tú lịch sự, bất kể về hoàn cảnh gia đình hay năng lực thì anh đều vô cùng xuất sắc.