Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 277: Huyết Sâm ngàn năm!


Vậy mà không ngờ lời Đông Phương Kinh Lôi vừa nói ra, mọi người đều gật đầu lia lịa như gà mổ thóc vậy. Bắc Minh thế gia Bắc Minh Không nói:“Không sai, Dương tướng quân nên nhanh chóng về phủ, báo cho Dương Lão thái gia, tin tưởng lão nhân gia sẽ bình tĩnh xử lý được, đó mới là thượng sách. Dương công tử không may tử vong, thù đương nhiên là phải báo, nhưng cũng không nên vội vàng dễ nghi oan người tốt!” Nói xong liền ho hai tiếng, rõ ràng là lúc nãy giao thủ đã bị nội thương không nh

Mọi người nghe vậy liền thầm bĩu môi, ngươi nói thế quả là thừa! Nhưng bề ngoài mọi người lại cùng gật đầu, ra vẻ khen ngợi chủ ý này rất hay.

Dương Lôi tiện theo đó mà xuống nước, lạnh lùng nói:“Dương mỗ sẽ trở về báo ngay cho Lão thái gia, để xem đến tột cùng lão nhân gia sẽ nói gì. Nợ máu sẽ phải trả bằng máu. Bất kẻ hung thủ là kẻ nào, Dương gia tuyệt đối không bỏ qua!” Nói xong liền phất tay nói:“Chúng ta đi!”

Nam Cung Ngọc cười ha ha nói:“Ngươi thật là giỏi làm trò. Rõ ràng là biết rồi! Làm cha mà thấy con chết, thế nhưng không có dũng khí nói! Còn bảo cái gì mà nợ máu trả bằng máu? Thực là nực cười! Kẻ vô sỉ nhát gan kiểu này, bản cô nương đây quả là chưa từng thấy. Chẳng lẽ muốn cả ba đứa con của mình chết hết, lúc đó mới chứng tỏ bản lĩnh nam nhi sao?”

Dương Lôi thế nhưng coi như mặt dày không nghe thấy gì, ôm thi thể con, dẫn mọi người của Dương gia rời đi.

Liệt Thiên Kiếm vốn đã tuyệt tích thế gian này cả ngàn năm. Hôm nay vừa mới tái hiện, thế mà lại bị một người thần bí nhẹ nhàng đoạt đi, lại biến mất không tăm tích. Sự tình này rõ ràng không bình thường. Chưa nói các thế gia, cho dù là các quốc gia cũng đều an bài việc này. Bởi vì nếu có ai nhân cơ hội đoạt Liệt Thiên Kiếm để kêu gọi khởi binh thì các thế lực còn lại sẽ đều ăn không ngon ngủ không yên!

Có thể nói mọi việc ở Thừa Thiên vậy là coi như xong, hoặc là mục đích của các đại thế gia lần này đến Thừa Thiên dù lớn hay nhỏ, dù thành hay bại, thì cũng coi như chấm dứt một giai đoạn!

Đông Phương thế gia thu hoạch khá được. Đầu tiên là cùng với Bắc Minh thế gia âm thầm đạt thành quan hệ. Ngoài ra cùng với Lăng Thiên tuy liên hệ không nhiều, nhưng Đông Phương Kinh Lôi tự nhận thấy mình đối với Lăng Thiên như vậy, ắt Lăng Thiên cũng có hảo cảm. Hơn nữa hắn tự thị bản thân ẩn dấu thực lực tốt. Chỉ có điều hắn không ngờ là ngàn điều kín, vẫn có một kẽ hở. Lăng Thiên đã rõ thực lực của hắn. Thông qua việc Đông Phương Kinh Lôi có thể giao thủ với người áo xanh một chiêu, thương thế cũng nhẹ. Từ đây có thể phán đoán được thực lực của hắn không hề dưới Tiền Thủy Nhu, do vậy đã có tâm lý đề phòng.

Nói đến thu hoạch, vốn Nam Cung thế gia tưởng không được gì thì lại ngoài ý muốn có được minh hữu mạnh mẽ là Lăng gia, tự cảm thấy trời quả có mắt, vô cùng mừng rỡ.

Đương nhiên cũng có nhiều người không vui mừng nổi. Tây Môn thế gia và Dương gia chính là những kẻ đứng mũi chịu sào.

Tây Môn thế gia tự tin kế hoạch kín đáo cẩn mật, cuối cùng chỉ vì trêu chọc kẻ địch không nên đụng đến mà toàn quân bị diệt!

Dương gia cũng tổn thất khá lớn. Vốn muốn mượn đại hội lần này, khéo léo xử sự, mượn lực đưa đẩy để qua cửa ải khó khăn. Nhưng tính khéo quá hóa vụng, không được gì mà còn bị thiệt hại mất một người thừa kế. Không những thế còn vô tình đối lập với Lăng Thiên. Vốn sau lúc thấy thực lực thật sự của Lăng Thiên, Bắc Minh thế gia vốn đang có ý định kết minh với Dương gia đột nhiên lảng đi. Dương gia tóm lại trong cảnh bát phương tụ hội Thừa Thiên, vẫn bị vây ở tình thế nguy khốn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – http://truyenfull.vn

Còn nói đến thu hoạch được lớn nhất không ai khác ngoài Tiêu gia. Tiêu gia không những thu lợi lớn từ hội đấu giá, kiếm được lượng bạc khổng lồ mà còn đem “củ khoai nóng bỏng tay” là Liệt Thiên Kiếm đẩy khỏi Tiêu gia. Đối với người Tiêu gia mà nói, lần này mục đích đến đây coi như đã hoàn thành toàn bộ. Thiên hạ đại thế nhất định sẽ vi thanh Liệt Thiên Kiếm mà biến động, tuy không thể động binh đao đại loạn ngay, nhưng từ giờ đến lúc đó phải xác định xem Liệt Thiên Kiếm rơi vào tay thế lực nào. Dù vậy thì trước mắt cũng cần phải chuẩn bị binh mã, đứng nhìn tình hình, tùy thời điểm mà hành động.

Vì vậy Tiêu Phong Dương cũng có ý rời đi.

Sau khi cùng Nam Cung Thiên Long mật đàm một lần, tối đó Lăng Thiên rời khỏi Mính Yên Lâu quay về Lăng phủ. Đương nhiên không quên cho người bí mật đem khối mặc sắc huyền thiết từ Mính Yên Lâu về binh khí phường. Lăng Thiên hạ nghiêm lệnh, cần trong vòng 7 ngày phải nấu chảy huyền thiết để chế tạo ra binh khí!

Đúng vậy. Thế giới này quả thực sớm đã thất truyền phương pháp luyện huyền thiết. Nhưng ở thế giới cũ của hắn, đến đá có thể nung đến 3000 độ mà hóa thành khí, nói gì đến một khối huyền thiết nho nhỏ? Dùng cách của bổn công tử đây, chế tạo không được thần binh lợi khí chắc? Vốn tạo ra một thần binh lợi khí thì rất tốn thời gian, hơn nữa huyền thiết ở đây cũng không có nhiều. Bảy ngày phải xong quả là có chút miễn cưỡng, chẳng qua huyền thiết vốn là trân bảo hiếm thấy, nếu muốn chân chính luyện chế, không thể không trải qua trăm ngàn rèn luyện. Vì vậy Lăng Thiên cũng không muốn quá

Lăng Thiên quay về đến nhà, còn chưa ngồi yên chỗ đã có người đến báo, Đông Phương thế gia Đông Phương Kinh Lôi đến gặp.

“Lăng hiền đệ” Đông Phương Kinh Lôi vô cùng nhiệt tình, mở miệng ra là gọi hiền đệ “Chúng ta huynh đệ gặp nhau, đó là có duyên phận. Ngu huynh đến Thừa Thiên cũng lâu, hôm nay hiền đệ ắt cũng biết việc Liệt Thiên Kiếm ngoài ý muốn xuất thế, sự việc này sẽ làm chấn động cả thiên hạ. Ngu huynh vì vậy phải lập tức quay về nước, thương nghị đối sách với hoàng huynh. Hôm nay đặc biệt đến từ biệt hiền đệ, hai ta quý nhau ở trong lòng, không cần phải nói nhiều lời khách sáo!”

“Ách…Ha ha, Đông Phương huynh thật là khách khí rồi!” Lăng Thiên phân phó hạ nhân bưng trà lên, khách sáo nói:“Có thể gặp Đông Phương huynh ở Thừa Thiên, coi như cũng là vinh hạnh lớn trong đời. Nhưng giờ Đông Phương huynh lại sắp về nước, không thể cùng gặp đàm đạo, quả là việc đáng tiếc vô cùng”

Lăng Thiên nhìn Đông Phương Kinh Lôi, trong lòng có chút hoài nghi. Tên gia hỏa này sao lúc ở Mính Yên Lâu lại ra sức giải thích cho mình? Hắn sợ mình thật sự nhận tội giết Dương Vĩ, sau đó sẽ trở mặt với Dương gia sao? Mặt ngoài tuy là vì tốt cho mình, nhưng đến cả Nam Cung thế gia trên danh nghĩa là minh hữu cũng rõ ý của mình. Nếu Đông Phương Kinh Lôi quả thực có chủ tâm kết giao với mình, lấy sự thông minh của hắn ắt phải hiểu dụng ý của mình, xúc tác thêm việc quyết chiến với Dương gia mới là hợp đạo!

Chẳng lẽ hắn có ý ngăn cản, sợ mình đoạt được quyền khống chế Thừa Thiên sao?

Đông Phương Kinh Lôi cười cười nói:“Duyên tụ duyên tán là chuyện tự nhiên. Hôm nay biệt ly sau này ắt có thể gặp lại. Có thể ngày nào đó lại cùng hiền đệ sánh vai rong ruổi, thưởng thức cảnh đẹp giang sơn cũng chưa biết chừng”

Lăng Thiên ánh mắt khẽ chuyển, cười ha ha nói:“Đông Phương huynh nói quả có lý, chỉ là vậy tiểu đệ có chút giống nữ nhi vậy. Nhưng ý huynh đã quyết, tiểu đệ tự nhiên chúc huynh thuận buồm xuôi gió!”

Đông Phương Kinh Lôi cười, nói:“Được đệ chúc may mắn, giờ chia ly đã đến, trước khi đi huynh có chút tâm ý, muốn tặng cho đệ. Vật này mặc dù cũng coi như là trân phẩm thế gian, tuy có thể không lọt vào mắt đệ nhưng dù sao cũng là tâm ý của huynh, vạn lần mong đệ nể mặt thu nhận” Nói xong rút một hộp ngọc dài từ trong lòng ra, đặt lênàn “Trong hộp ngọc này là do nhà ta vô tình được một kiện bảo vật, là một Huyết Sâm lâu năm đã thành hình. Ngu huynh thấy hiền đệ có hứng thú mua Băng Tinh Hỏa Liên ở đại hội đấu giá, nghĩ thấy có lẽ hiền đệ có hứng thú đối với các loại linh dược. Vì vậy bảo kiếm nên tặng cho anh hùng, ta liền đem tặng cho hiền đệ, mong đệ không nên từ chối”

Thành hình Huyết Sâm! Trái tim Lăng Thiên đột nhiên nảy lên. Đây quả là cực phẩm! Phải biết rằng Huyết Sâm phải trên ngàn năm mới thành hình, hơn nữa công hiệu còn vượt xa nhân sâm ngàn năm bình thường. Đây là một linh dược chí cương chí dương hi hữu. Nếu người nào không hiểu dược lý, tùy tiện dùng dù chỉ một miếng nhỏ, thì thân thể và kinh mạch sẽ không thể chịu nổi dược lực mạnh mẽ, chắc chắn sẽ bị dương hỏa công tâm mà thành bệnh. Cho nên thành hình Huyết Sâm còn có một tên gọi khác là “Phần tâm hỏa” ( lửa đốt tim) Đây là một dược vật bổ nhất và mạnh mẽ nhất.

Nhưng mà có chỗ dở như vậy hẳn sẽ có điểm tác dụng lớn. Loại “Phần tâm hỏa” này nếu thêm vào lò Đại hoàn đan mà Lăng Thiên sắp khai lò, đổi cho nhân sâm ngàn năm bình thường mà Lăng Thiên vốn chuẩn bị sẵn sẽ khiến cho công hiệu của Đại hoàn đan tăng thêm một tầng cao. Mà Băng Tinh Hỏa Liên mặc dù là băng hỏa cùng chỗ, nhưng thực sự thì dược hiệu băng hàn mới là chủ đạo. Nếu dùng hai vị dược liệu này hỗ trợ lẫn nhau, lợi ích đạt được sẽ lớn vô cùng, đó mới là văn võ song toàn, âm dương phối hợp!

Lăng Thiên trong lòng tính toán thật nhanh, ngẩng đầu lên, không lộ vẻ gì khác lạ, lãnh đạm nói “Tuyệt thế bảo vật như vậy, Lăng Thiên không có công sao lại hưởng không? Xin mời Đông Phương huynh thu lại, đây không phải là Lăng Thiên khách sáo, mà là loại dược vật này quá mức trân quý, ta nhận không nổi” Nói xong hắn khẽ đẩy nhẹ hộp ngọc đựng Huyết Sâm ngàn năm về. Không ngờ hắn đối với linh dược mà thiên hạ mơ tưởng đạt được không hề động tham niệm.

Đông Phương Kinh Lôi cầm Huyết Sâm, vẫn luôn chú ý thần sắc của Lăng Thiên, thấy thần sắc hắn không hề biến động, thậm chí cả ánh mắt cũng không dao động, không khỏi kinh ngạc!

Nên biết lần này vì muốn lôi kéo Lăng Thiên, Đông Phương thế gia có thể nói đã tận tâm hết lòng. Riêng việc tặng gì, Đông Phương Kinh Lôi đã phải bàn với các quân sư mưu trí hồi lâu, sau mọi người đều nhất trí việc Lăng Thiên mua 2 bảo vật trong hội đấu giá có liên quan đến dưỡng sinh và nội lực. Xem ra Lăng Thiên có hứng thú với các linh dược loại này, thậm chí có khi có tay nghề cũng chưa biết chừng. Mà Đông Phương thế gia có được Huyết Sâm này nhưng không có cách sử dụng, chỉ để không ở trong kho bảo vật. Quả là buồn bực, nhưng loại thiên địa linh dược này nếu lộ ra ngoài ắt sẽ có nhiều kẻ chú ý. Như vậy sẽ đem lại phiền toái không nhỏ. Đông Phương thế gia đương nhiên không ngại phiền toái, nhưng dù sao phiền toái cũng là phiền toái, tránh được thì càng tốt. Vì vậy nên dù đem bảo vật này tặng cho Lăng Thiên có chút không nỡ, nhưng cũng không có lựa chọn nào tốt hơn, đành cứ thế mà làm. Chỉ cần Lăng Thiên nhận và sử dụng Huyết Sâm này, coi như đã nợ bọn họ một mối nhân tình lớn! Mà Lăng Thiên lại rất có thể là truyền nhân của Vô Thượng Thiên trong truyền kỳ, y đạo của họ vốn tuyệt thế vô song, nếu Đông Phương thế gia có thể có được một nhân tình của Lăng Thiên thì sau này có chuyện gì nhờ, Lăng Thiên cũng khó mà cự tuyệt được!

Trong lòng mọi người ở Đông Phương thế gia, đều nghĩ chỉ cần xuất ra Huyết Sâm này, khẳng định sẽ lấy được hảo cảm của Lăng Thiên. Nhưng giờ trong mắt Đông Phương Kinh Lôi, Lăng Thiên không ngờ lại chẳng có chút kinh ngạc hay vui mừng gì, thậm chí còn có chút hờ hững…

Quyển 4

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.