– Mau nhìn kìa, là Sở Mặc bọn họ…bọn họ trở về rồi!
– Tích Nhi bọn họ cũng đã trở về, bọn họ thật không có chết, bọn họ đã gọi được cứu viện rồi!
Rất nhiều người kích động la lên.
– Thiên Đạo Học Viện giáng lâm, gặp ma trừ ma gặp quỷ diệt quỷ!
Một tiếng nói như chuông lớn vang lên trong lòng mỗi người trong Hồng Dương Trấn, chỉ thấy từng đạo hàng quang đánh xuống liên tục liền có Huyết Ma bị chém giết.
– Trời cao phù hộ ha ha ha…
– Ha ha chúng ta được cứu rồi!
Người dân trong trấn vốn đã tuyệt vọng nhưng bây giờ thì kinh hỉ đứng lên nhìn lên bầu trời.
– A a…
Tiếng kêu thê lương thảm thiết lần nữa vang vọng bầu trời đêm, nhưng lần này tiếng kêu thảm không phải của người dân trong trấn mà là của những tên Huyết Ma tàn bạo kia.
– Hừ! Thiên Đạo Học Viện lại muốn chết!
Một tên Huyết Ma cười lạnh một trảo huyết khí đánh tới trước người Lâm Thanh Phong, trực tiếp muốn cắt ngang đầu hắn.
Nhưng ngay lập tức, một đường kiếm đánh ra từ Lôi Minh Kiếm, một tia lôi điện đánh tan nát một trảo của Huyết Ma kia, phá tan ma khí, sau đó trực tiếp chẻ đôi Huyết Ma thành hai mảnh.
– Cạc cạc, mấy tên tiểu tử các ngươi mau đứng trước ta dập đầu nếu không ta sẽ cho các ngươi một trảo!
Tiểu Bạch từ Truyền Tống Trận chạy tới, nhanh chóng tham gia cùng mọi người để chiến đấu, hung tính của nó lại lần nữa nổi lên khi thấy cảnh máu me trước mặt.
– Tiểu tử đáng chết!
Huyết Ma nhìn Tiểu Bạch cười lạnh lập tức xuất chiêu đánh tới, một làn sương mù màu đổ hiện lên, biến thành một cái đầu lâu bay thẳng tới, nơi nó đi qua cây cỏ điều khô héo đi.
– Tán Hồn Thiết Trảo!
Tiểu Bạch cười khặc khặc liên tục, năm móng vuốt từ bàn tay mọc dài ra, bay lên không một trảo đánh xuống như mãnh thú săn mồi.
Xoẹt!
Tán Hồn Thiết Trảo cắt ngang cái đầu lâu màu đỏ, trực tiếp đánh tới cắt ngang một đường dài trên cổ Huyết Ma, để Huyết Ma chết không nhắm mắt.
Tiếp đến, Tiểu bạch di chuyển cực nhanh, không ngừng tiếp cận mục tiêu nhất kích đánh chết đối phương.
Ầm ầm…
Tiểu Bạch bị một tên Huyết Ma thuộc cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ đánh cho một kích văng ngược, máu me đầy người, bộ y phục trên áo cũng đã biến thành màu đỏ tươi.
– Ha ha, ngươi nghĩ mình có thể đánh lại ta sao? Mau mau biến thành dinh dưỡng cho ta đi, ha ha ha…
Huyết Ma không ngừng cười lớn từ từ đi lại gần, như muốn làm cho Tiểu Bạch trước khi chết phải lâm vào cảnh sợ hãi vô cùng, đó chính là sở thích của Huyết Ma.
Tiểu Bạch cười nhạt không chút sợ hãi, đứng dậy ngước đầu nhìn lên ánh trăng, bất ngờ nhịp đập của tim bắt đầu thay đổi, ngày một nhanh hơn.
Cơ thể dần biến lớn cao tới hai thước, cơ bắp hiện lên khắp người, cơ thể mọc ra một cái đuôi sói dài hai thước. Con ngươi hoàn toàn biến mất thay vào đó mà một màu đỏ ngầu, con mắt thứ ba hiện lên trên trán, lông mao tay chân và khắp cơ thể dài ra.
Tai người dần biến thành tai sói, tóc dài biến thành lông mao màu bạch kim. Mõm cũng dài ra một tất tay, răng nanh sắc bén hung dữ dần dần lộ diện, móng tay lại mọc ra cong nhẹ, đôi chân cũng hiện lên móng vuốt đôi chân dũng mãnh vô cùng, móng vuốt mới sắc bén hơn cũ rất nhiều.
– Rúuuuu!
Tiểu Bạch ngẩn đầu sói ngước nhìn ánh trăng rống một tiếng thật lớn, đây chính là hình dạng chiến đấu mạnh nhất của nó mà chỉ khi hóa hình có thể sử dụng được.
Những học viên không khỏi trố mắt nhìn sang Tiểu Bạch, không ai ngờ rằng sau khi biến hình thì khí tức lại mạnh hơn trước rất nhiều, như vậy mà đã đạt tới Tiên Thiên sơ kỳ.
Huyết Ma không chút sợ hãi, một trảo hung hăng đánh lên ngực của Tiểu Bạch để máu tươi chảy ra.
Nhưng điều khiến Huyết Ma sợ hãi chính là Tiểu Bạch không tránh né, vết thương trên ngực bằng mắt thường có thể thấy nó đang khép lại với tốc độ kinh người.
Tiểu Bạch bỗng nhiên ngước đầu nhìn xuống tên Huyết Ma lúc nãy, răng nanh nhe ra cùng cặp mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm làm cho Huyết Ma tưởng mình đã bị nhìn thấu cả tâm can, Huyết Ma sợ kinh người không chút do dự lập tức xoay người bỏ chạy.
Xoẹt!
Một tiếng cắt đứt vang lên, nhanh như chớp chỉ thấy đầu của Huyết Ma kia đang nằm trong tay Tiểu Bạch, máu me không ngừng tuôn rơi.
– Trời ạ!
– Ta thấy nhìn cái gì vậy, đây chính là sức mạnh của yêu thú sau khi hóa hình hay sao? Chỉ trong chớp mắt mà Huyết Ma Tiên Thiên sơ kỳ đã mất đầu!
– Bạch Lang này không phải là Lang Thú bình thường, nó còn con mắt thứ ba chưa mở ra kìa!
…
Người dân của Hồng Dương Trấn thu hết cảnh tượng học viên của Thiên Đạo Học Viện cùng với tràn biến hóa vừa rồi thì không khỏi co rụt con mắt, nhưng sau đó là vui mừng khôn xiết.
– Những ai còn có thể chiến đấu hãy cùng ta đi lên trả thù cho người thân của mình, xông lên!
Trấn Trưởng giơ cao trường kiếm trong tay, lệ khí quát lớn một tiếng rồi hướng Huyết Ma bên ngoài chém giết, những lão nhân còn lại cũng không kém cạnh, như mãnh hổ xuống núi lập tức lao ra ngoài trước chiếnd đấu.
– Giết sạch Huyết Ma, vì người thân của chúng ta báo thù!
– Chém chết bọn chúng, để bọn chúng chết không toàn thây!
Người dân trong trấn điên cuồng trùng kích ngược lại làm cho Huyết Ma trở tay không kịp.
Một hai tên Huyết Ma có cảnh giới cao từ Tiên Thiên đỉnh phong trở lên liền bị đám Vu Lão cùng Huyền Lão giết sạch, không chừa một móng nào.
Những người cầm đầu của Huyết Ma đã bị giết chết, những tên Huyết Ma khác bắt đầu thấy thời thế không còn nghiêng về mình nữa thì liền chạy tứ phía trốn thoát.
Những người dân mang theo câm phẩn trong mình thì không ngừng đuổi theo truy sát tới cùng, quyết không cho một tên nào sống sót chạy ra bên ngoài.
Những học viên khi chiến đấu với Huyết Ma bị thương nặng liền bóp náp lệnh bài, lập tức một lỗ hỗng không gian hiện ra hút người đó vào bên trong, trực tiếp truyền tống về Thiên Đạo Học Viện.
Cuộc chiến giữa hai phe diễn ra khốc liệt, nhưng sau cùng toàn bộ Huyết Ma cũng bị giết chết, một tên cũng không để lại.
Hỏa quang một mực thiêu đốt đến hừng đông, trong Hồng Dương Trấn các phòng xá cùng nhiều kiến trúc đã bị phá hủy một nửa. Không ít địa phương có thể nhìn thấy thây khô bị hút máu tới chết.
Người trong trấn đang thu dọn tàn cuộc, người có thân nhân chết thảm thì không ngừng quỳ gối khóc lớn, có người câm phẩn vô cùng, lấy thi thể Huyết Ma dùng trường kiếm đâm hơn ngàn lỗ nhưng vẫn không thể vơi đi mối hận trong lòng.
Đây là mối hận làm nhà tan cửa nát, người thân mất đi, con mất cha, phu mất thê, không có gì có thể làm nguôi ngoai cơn giận này được.
Sau cơn mưa trời lại sáng, mọi người khi thu lại câm phẩn thì đều cảm thấy khá may mắn vì có người tới cứu kịp thời, nếu không e rằng cả trấn không người nào sống.
Lúc trời sáng, trên quảng trường Hồng Dương Trấn xếp hàng không ít thi thể người thân bị Huyết Ma hút khô.
Phía trên thi thể chính là một ít củi khô, bên cạnh là người thân đang đứng nhìn người thân của mình đang nằm phía dưới, trên khuôn mặt đều hiện lên thương tâm cùng câm phẩn.
Sở Mặc tay cầm cây đuốc, cánh ta run rẩy không ngừng.
– Trấn Trưởng.
Sở Mặc nhìn về phía Trấn Trưởng, thanh âm có chút run rẩy. Người Hồng Dương Trấn từ trước đến nay đều sống hòa bình đoàn kết với nhau, chưa từng nghĩ sẽ có ngày trấn lại phải chịu tai nạn như thế này.