Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 86 : Nếu như muốn yêu


Cởi bộ đồng phục y tá xuống, sửa sang lại đầu tóc, Hạ Vãn Lộ chuẩn bị tan ca.

Trong phòng làm việc, các y tá bàn luận sôi nổi, hình như có liên quan đến một anh chàng đẹp trai nào đó. Cô cười, trọng tâm đề tài của những cô gái trẻ bây giờ dường như toàn vây quanh trai đẹp, quần áo và sắc đẹp…Xem ra, cô không còn trẻ nữa rồi, ít nhất, tâm đã già.

Chỉ là, một cái tên vô tình rơi vào tai cô…Bành Đại.

Trong đầu cô hiện lên một khuôn mặt trắng nõn, cặp kính nhỏ, ngón tay trắng nõn thon dài, ngón tay sạch sẽ. Thì ra đó là vị bác sĩ rùa biển*.

“Các cô đang nói đến ai vậy?” Cô không nhịn được hỏi thăm.

“Bành Đại! Bác sĩ mới tới bệnh viện chúng ta đó, nghe nói là một con rùa biển được mời tới với mức lương rất cao, vừa tới đã đảm nhiệm chức chủ nhiệm khoa phụ sản, trợ lý viện trưởng, có lợi hại không? Quan trọng nhất là, nghe nói là một đại suất ca. Hơn nữa…còn độc thân.”

“Đúng vậy đúng vậy! Nghe nói còn nhà người nhà y tá trưởng của chúng ta. Tuyệt đối còn độc thân.”

“Phụt___”! Được rồi, người làm việc trong ngành y thật sư không nên có phản ứng kinh ngạc như vậy đối với một nam chủ nhiệm khoa phụ sản, đây là chuyện rất bình thường mà phải không? Mặc dù bác sĩ khoa phụ sản trogn nước hầu hết là nữ nhưng nhưng cũng không thiếu năm giới có thành tích nổi bật, đây là sự thật…Nhưng mà…Thứ lỗi cho cô, cô thật sự không nghĩ tới Bành Đại lại là chủ nhiệm khoa phụ sản.

“Thế nào? Hạ Hạ? Cô cũng có hứng thú à?” Y tá Tiểu Điềm hỏi.

Ở bệnh viện này, Hạ Hạ chỉ thiếu điều chưa rơi vào cái tước hiệu nữ tu sĩ thôi, mỗi ngày trừ công việc đều không thấy hứng thú với bất cứ thứ gì, cũng không nghe nói cô có bạn trai, cũng rất ít giao thiệp với phái nam.

Cô lắc đầu: “Không phải…Chẳng qua là cảm thấy…Kỳ quái mà thôi…Nam chủ nhiệm khoa phụ sản…”

Hạ Hạ! Xin hãy tôn trọng nghề nghiệp của chính chúng ta được không? Cô cũng là người làm việc trong ngành y sao có thể chấp nhặt giống như người phàm tục trong xã hội thế hả?” Tiểu Điềm hiển nhiên đã đem Bành Đại liệt vào danh sách thần tượng mới nhất của mình, sao có thể cho phép người khác xem thường thần tượng của mình chứ.

Hạ Vãn Lộ bật cười: “Được được được, là tôi không đúng! Ừ! Tôi là kẻ phàm tục! Tôi sẽ sửa đổi, được chưa ? Tôi tan việc trước. Các chị em phải ở lại trực cực khổ rồi!”

Cô cố nhịn cười bước ra khỏi phòng làm việc, đám chị em ở sau lưng vẫn tiếp tục bàn luận, nhưng đề tài lại bị cô thành công dẫn dắt tới vấn đề bác sĩ khoa phụ sản rồi.
Cô nổi khùng: “Cầu xin anh thu lại cái dáng vẻ như oán phụ này được không? Người không biết còn tưởng tôi làm gì anh đấy? Không sai, tôi và anh ấy từng xem mắt, nhưng mà, đó là bởi vì y tá trưởng quá nhiệt tình, bình thường chị ấy đối xử với tôi rất tốt, không tiện cự tuyệt, chỉ là gặp mặt một chút thôi, cũng không có gì.”

“Thật sự không có gì?” Ánh mắt của anh càng bức người.

“Thật sự không có!”

“Nhưng mà…Ánh mắt anh ta nhìn em không bình thường.” Anh như có điều suy nghĩ.

“Hứa Tiểu Soái! Làm sao anh biết anh mắt anh ấy nhìn tôi?” Khó trách xe của anh chạy ra từ cửa bệnh viện. Vừa rồi anh đã nhìn thấy cô…

“Ừ, anh đi tìm Kỷ Tử Ngang đấy!” Anh lại tự suy diễn: “Hừ, bây giờ còn làm chung cùng một bệnh viện với em, dễ mà cận thủy lâu đài***, không được…”

“Hứa Tiểu Soái! Anh muốn làm gì!” Cô hiểu rất rõ những tên nhị thế tổ này rồi, luôn nghĩ thế giới phải xoay quanh bọn họ, chắc không phải lại muốn dùng đặc quyền để khiến cô hoặc Bành Đại phải chuyển đi chứ? “Tôi cảnh cáo anh, nếu như anh dám làm ra chuyện thiếu não gì đó, tôi sẽ không thèm để ý tới anh nữa!”

Anh ngập ngừng: “Biết! Lão phật gia! Về nhà nấu cơm cho anh ăn nhé! Còn nữa, nói cho em biết, làm cho tốt vào. Gia đến nhà em ăn cơm, không phải đến để ăn chay đâu đấy. Mỗi ngày đều là cà rốt, rau cải…em coi anh là thỏ để nuôi à?”

Cô thúc anh một cái, đâu có đến mức mỗi ngày đều cà rốt? Tối qua mới ăn một con gà đấy biết không? Mặc dù con gà kai là anh ép cô phải mua…Thật ra thì cô biết, mấy ngày qua Hứa Tiểu Soái vẫn theo mình kiếm cơm ăn, ép buộc cô mua hết thức ăn chẳng qua là bởi vì muốn giám sát cô, đừng có tự nuôi mình như nuôi thỏ.

____________

*Rùa biển: Dùng để chỉ những người trẻ tuổi đi du học từ nước ngoài về.

**Bốn bỏ năm lên : cách làm tròn số, từ 4 trở xuống thì làm tròn xuống, từ năm trở lên thì làm tròn lên. Trên 25 tuổi coi là gần 30.

***Cận thủy lâu đài: ở gần được hưởng thụ hay được ưu tiên trước.


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.