lắc lắc đầu, buông thả mình tiếp tục rơi vào trạng thái hỗn độn, có một
số việc, nhớ đến lại đau, vậy thì không nên nhớ đến nữa……
Mệt
mỏi, mỗi ngày ở nhà nghỉ ngơi ngủ nghỉ vẫn cảm thấy mệt mỏi, ngâm vào
trong nước, cô cảm thấy toàn thân bủn rủn, tùy tiện tắm rửa một chút,
xong rồi định đem mình thả lên trên giường, thuận tay vơ lấy cái khăn
tắm, lại bắt vào hư không, lúc này mới nhớ tới, hôm nay đã mang tất cả
khăn tắm đều phơi trên ban công.
Hình như…… Quần áo cũng không mang vào……
Cô dùng khăn lông lau khô nước, nghĩ dù sao cửa cũng đang khóa, cứ như vậy đi ra mặc quần áo thôi……
Vậy mà, khi cô vừa đi tới cạnh giường, lấy áo ngủ đặt ở trên giường thì khóa cửa, lại rắc rắc vang lên……
Cô cả kinh hét lên một tiếng, quay người lại, lấy áo ngủ che lại ở bộ phận quan trọng.
Người mở cửa tất nhiên là Tả Thần An……
Cũng vừa mới tắm rửa xong, bên hông vẫn còn quấn khăn tắm, tóc ướt nhẹp,
những giọt nước cứ nhỏ giọt xuống ngực của anh, theo làn da trắng nõn
chảy xuống dưới.
Cô không nhịn được nuốt xuống một tiếng, mặt
mày ửng hồng đứng ngây ngốc một chỗ. Cô thế nào lại quên, đây là nhà của anh, hẳn là có chìa khóa, nếu nói từ trước đến nay cô khóa cửa nhưng
thật ra cũng là thùng rỗng kêu to, nếu như anh muốn vào lúc nào cũng có
thể, chỉ là dung túng cô mà thôi……
Tả Thần An cũng không nghĩ tới, mở cửa sẽ nhìn thấy một hình ảnh ướt át như thế này.
Sau khi hiểu rõ, vẫn bị cô nhốt ở ngoài cánh cửa, không phải là không muốn
mở cửa, nhưng dù sao vẫn không muốn lại chọc cô không vui, tối nay,
dường như tình hình có chút thay đổi, lúc cơm tối cô đã nhoẻn miệng
cười, là đối với anh tha thứ đi một chút rồi sao?
Tắm xong, tính toán lấy cớ tìm máy sấy tóc, cuối cùng lấy ra cái chìa khóa mở ra cánh
cửa ngăn cách cô và anh, dường như, có thu hoạch, thật to lớn vượt qua
sức tưởng tượng của anh……
“Tổng giám đốc Tả còn đang ngủ phải không?” Giọng nói Tiêu Hàn mang vị chua ngoa.
“Vâng…… Đã biết mà còn ầm ĩ……” Anh giả vờ không nhịn được.
“A, vậy sao? Tổng giám đốc Tả có tiền đồ, ngại mẹ ầm ĩ ngại mẹ phiền?” Tiêu Hàn giễu cợt mà nói.
“Mẹ…… Con không phải có ý này…… Tối qua con làm việc suốt một đêm, mệt mỏi……” Lại nói đến tối qua quả thật anh có làm thêm giờ, nói ra cũng thật là
muốn mệt chết đi.
“A! Tôi hiểu rõ, Tổng giám đốc Tả làm việc khổ cực, Tổng giám đốc Tả một ngày kiếm cả tỷ bạc, cho nên, tôi thân là mẹ
muốn gặp mặt ngài còn phải gọi điện đến hẹn trước, dien_đan_le_quy_đon,
chậm trễ sợ không kịp, không bằng bây giờ, sáng sớm gọi đến xếp hàng,
xin hỏi tổng giám đốc Tả, hôm nay có thể rút ra một chút thời gian quý
báu để gặp tôi không?”
Mới sáng sớm Tả Thần An bị cuộc gọi đến
này đùa giỡn đến đau đầu, tay đang ôm Hạ Vãn Lộ buông ra, xoa mi tâm,
“Mẹ, con thật sự không có thời gian, mẹ cũng biết, con nghỉ ngơi lâu như vậy, công ty không biết đang có bao nhiêu công việc cần phải làm đấy……”
“Vậy sao? Nếu tổng giám đốc Tả bận rộn công việc đến như vậy,
vậy người làm mẹ như tôi không tiện làm ngài chậm trễ, như vậy đi, tôi
thành thật đàng hoàng xếp hàng chờ, chờ ở cửa công ty Lão Nhân gia ngài, đợi đến khi ngài đem công việc làm xong hết thảy, ngài xong việc đến
canh ba, tôi liền chờ ngài đến nửa đêm, tuyệt không làm trễ nãi công
việc của ngài, ngài thấy như thế nào?”
“Mẹ, người cũng đừng có ngài, ngài như vậy, tổn thọ con đấy?”
“Sao dám sao dám! Tổng giám đốc Tả là ai chứ! Cứ quyết định như vậy đi! Tối
nay gặp!” Tiêu Hàn nói xong cũng cúp điện thoại luôn.
Tả Thần An cầm điện thoại, sáng sớm, tâm tình tốt đẹp bị phá hư không còn một mảnh. Tối nay, tuyệt đối không có chuyện gì tốt……
Cúi đầu dịu dàng nhìn chăm chú vào cô ở bên cạnh, vẫn ngủ say như cũ, Heo
con cái tên này coi như là danh xứng với thực rồi, anh cười cười, khe
khẽ rời giường, không đánh thức cô.
Sau khi anh rời giường đi vào phòng tắm, đôi mắt của cô cũng mở ra, tối nay……