Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 127 : Câu nói giá rẻ nhất


Nhà hàng này là nơi Hiểu Thần chọn.

Cô đã có chút danh tiếng, ăn cơm ra đường làm cái gì cũng không thể tùy ý giống như ngày trước.

Hạ Vãn Lộ ngồi trong phòng bao của nhà hàng lẳng lặng chờ đợi, nói chuyệnvới Hiểu Thần lúc chia tay là việc nhất định phải làm, chỉ là không biết Hiểu Thần hào quang vây quanh của ngày hôm nay, vẫn sẽ là Hiểu Thần của ngày hôm qua sao?

Cửa phòng bao mở ra, người đến là cô gái mang kính mác lớn.

“Chị!” Tiếng kêu mừng rỡ phát ra từ miệng cô.

Là Hiểu Thần. . . . . . Cô thiếu chút nữa không nhận ra được.

Quả thật là không giống nhau rồi. . . . . .

Mắt kính thật to che đi hơn phân nửa bên mặt, căn bản không thấy được ngũquan, ăn mặc trang điểm đã đều theo mốt mới nhất, tay cô vịn trên khungcửa, cổ tay đeo đồng hồ Longines, nhưng, đó không phải là cái bắt mắtnhất, vừa nhìn là có thể thấy được ngay chính là móng tay lấp lánh củacô. . . . . .

“Chị, xin lỗi, đã tới trễ, bây giờ công ty sắp xếp lịch tập luyện nhiều quá!” Hiểu Thần cười đi tới, ngồi xuống đối diện cô.

Hạ Vãn Lộ ngưng mắt nhìn cô, không biết vì sao, cảm thấy người đang ngồitrước mặt mình là Kiều Á thứ hai, em gái của cô đi đâu rồi? Hơn nữa,Hiểu Thần vẫn có điểm không giống Kiều Á, sự quyến rũ của Kiều Á là bẩmsinh, giơ tay nhấc chân không cần cố ý làm bộ đều có thể phong tình vạnchủng, móng tay được sơn đậm, nước hoa Nghê Thường, đối với Kiều Á mànói đều là thêu hoa trên gấm (nghĩa là làm cho sự việc càng đẹp hơn,mình không biết dịch sao cho hay nên để như vậy), đó là loại phụ nữ hoàn toàn bất đồng với Hiểu Thần, nhưng Hiểu Thần cũng trang điểm thành ranhư vậy, giống như một con chim sơn ca nhỏ được phủ thêm lông vũ PhượngHoàng lộng lẫy, ngược lại trở thành gánh nặng. . . . . .

“Đâychính là hình tượng công ty thiết kế cho em sao?” Nếu là như vậy, côthật không dám gật bừa. Có lẽ là cô quá bảo thủ, có lẽ là cô quá bảo vệem mình, cô không hy vọng em gái mình vừa vào làng Giải Trí lại thật sựbị thay đổi hoàn toàn, dính vào một thân màu sắc không thích hợp vớimình.

“Đúng vậy! Chị, làm sao chị biết?” Hiểu Thần lúc đầu kinh ngạc, rồi sau đó chợt bừng tỉnh, “A, hiểu rồi! Chị, nhất định là chị nhìn thấy tấm hình trong nhà em chứ gì. . . . . . Hì hì, ta cũng không biết đêm đó thế nào lại ôm hình ngủ cả đêm,thật rất ngốc, đúng không?”

“Không sai! Hiểu Thần, em thật rấtngốc! Người như vậy làm sao em có thể với tới được!” Lời lẽ của Hạ VãnLộ có chút gay gắt, đều là những lo lắng trong lòng.

Sắc mặt Hiểu Thần lập tức thay đổi, như phủ một lớp sương lạnh, “Tại sao không phảilà người em có thể với tới? Chị, chị coi thường em? !”

“Chị không phải ý này. . . . . .” Hạ Vãn Lộ lắc đầu một cái, có chút xốc xếch,”Chị là nói. . . . . . Dạng người giống cậu ấm như anh ta, xì căng đankhắp thiên hạ, không biết có quan hệ với bao nhiêu phụ nữ, người nhưvậy, không đáng giá để em yêu!”

“Nhưng em chính là yêu anh ta! Anh ta cũng đã nói yêu em!” Từng câu từng chữ của Hiểu Thần, nghiêm túc và chân thực.

Ngực cô chợt đau đớn, mắt rưng rưng lắc đầu mà cười, gần như tự giễu, “Anhyêu em ba chữ này, bây giờ thật là câu nói giá rẻ nhất, giống như tùytiện hỏi ‘ngài ăn rồi chưa ’. . . . . .”

“Không, chị, em tuyệt không tùy tiện! Em rất nghiêm túc!” Hiểu Thần cũng kích động, lý luận với cô.

Hạ Vãn Lộ không biết làm sao mới có thể thuyết phục em gái, chẳng lẽ nóivới Hiểu Thần, Tế Hạ căn bản sẽ không yêu em, người anh ta chân chínhyêu cho tới bây giờ chỉ có một người, những người khác đều là thế thân,mà người kia lại là chị của em? Không, cô không làm được. . . . . .

“Hiểu Thần. . . . . . em hãy nghe chị nói, rời xa anh ta đi, em tiếp tục nữa, bị thương tổn sẽ chỉ là em, anh ta sẽ không thật sự yêu em, không biết. . . . . .” Cô nén nước mắt, gần như là cầu khẩn Hiểu Thần rồi. . . . . .

“Làm sao chị biết? Làm sao chị biết anh ấy sẽ không thật sự yêu em? Chị lạikhông hiểu biết anh ấy! Chẳng lẽ chị quen anh ấy?” Hiểu Thần cắn môi,không phục lắm hỏi tới.

“Không. . . . . . Chị không quen. . . . . . Nhưng chị biết. . . . . .” Cô cố gắng giải thích, “Chị mặc dù khôngquen anh ta, nhưng Tế Hạ tiếng tăm lừng lẫy chị vẫn biết, anh ta đối với những cô gái Chiết Giang luôn có tình cảm cố chấp, gần như quán quâncủa mỗi một lần tranh tài vô địch đều là những cô gái này, mà anh ta, xì căng đan cùng mỗi một quán quân đều huyên náo đến nổi truyền thông đềubiết, nhưng người nào không biết anh ta đã có vị hôn thê? Những cô gáiChiết Giang này cũng chỉ là đồ chơi của anh ta mà thôi, mà em, đang trởthành một món đồ chơi mới của anh ta!”


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.