– Điệp Vân Thập Tam Kiếm!
Trương Trạch Đào hét lớn một tiếng, Danh Kiếm màu xanh trong tay chém ra một kiếm, chân khí Tiên Thiên dũng mãnh tiến vào thân kiếm, một đạo kiếm quang bắn ra.
Kiếm quang chồng chất, như gió nổi mây phun, chém tới Huyền Thiên, nhìn như kiếm quang chém thẳng tới Huyền Thiên, trên thực tế, tác dụng hậu kình chồng chất kia tùy thời đều có thể cải biến phương hướng kiếm quang, Huyền Thiên vô luận trốn tránh như thế nào, cũng đều bị một kiếm này chém trúng.
Điệp Vân Thập Tam Kiếm, kiếm kỹ Huyền giai hạ phẩm, tuyệt kỹ Lăng Vân Tông.
Thiên Kiếm Tông là tông môn kiếm đạo, đệ tử trong tông chỉ tu kiếm đạo, đều là kiếm khách.
Lăng Vân tông là một tông môn bình thường, đệ tử trong tông vạn đạo đều tu, có đao khách, có kiếm khách, còn có một chút chuyên tu Kỳ Môn nữa.
Trương Trạch Đào là đệ tử Lăng Vân Tông, tu chính là kiếm đạo, thi triển ra tuyệt kỹ Lăng Vân Tông tuyệt không so yếu hơn kiếm khách Tiên Thiên nhất trọng của Thiên Kiếm Tông.
Truy Phong Cửu Kiếm – – Trảm Phong Thức.
Đối mặt với Điệp Vân Thập Tam Kiếm Trương Trạch Đào sử xuất ra, Huyền Thiên thân thể động cũng không động, nhưng Hàn Tuyết Kiếm trong tay lại lóe ra hào quang, bỗng chém xuống một kiếm, thi triển ra một sát chiêu trong Truy Phong Cửu Kiếm – – Trảm Phong Thức.
Một kiếm này vô cùng nhanh, ngay cả gió cũng bị chém ra, phát sau mà đến trước, Điệp Vân Thập Tam Kiếm của Trương Trạch Đào còn chưa đánh tới trên người Huyền Thiên, Truy Phong Cửu Kiếm của Huyền Thiên – – Trảm Phong Thức, đã chém đến trước mặt Trương Trạch Đào.
Nếu tác dụng Điệp Vận Thập Tam Kiếm đã là vô cùng hậu kình, thay đổi thất thường, vậy thì Huyền Thiên liền lấy nhanh phá xảo, phát sau mà đến trước, mặc cho Điệp Vân Thập Tam Kiếm của Trương Trạch Đào còn có bao nhiêu biến hóa, bao nhiêu kiếm chiêu, Huyền Thiên đều như nhìn không thấy, một kiếm chém thẳng về phía Trương Trạch Đào, bức Trương Trạch Đào tự cứu, Điệp Vân Thập Tam Kiếm tự sụp đổ, mặc kệ bao nhiêu biến hóa, bao nhiêu hậu chiêu, đều thi triển không được, liền biến thành vô hình. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Một kiếm này của Huyền Thiên không chỉ có nhanh! Hung ác! Phát sau mà đến trước, hơn nữa – –
– Cái gì? Kiếm quang? Đây là kiếm quang?
– Làm sao có thể, kiếm quang là Tiên Thiên chân khí ngưng tụ mà thành, Hoàng Thiên mới chỉ có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, làm sao có thể thi triển ra kiếm mang được?
– Có phải mắt ta hư rồi không? Kiếm quang đẹp mắt như thế, lóng lánh hư không, mặc dù là cao thủ Tiên Thiên cảnh nhất trọng cũng khó có thể thi triển ah!
– Nội lực Hoàng Thiên không ngờ thâm hậu như thế? Vậy mà còn vượt qua cả cao thủ Tiên Thiên cảnh nhất trọng?
– Tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, ngay cả thập trọng cũng chưa tới, lại có thể thi triển ra kiếm mang, cái này – – đây quả thực là mới nghe lần đầu, thấy cũng chưa hề thấy qua ah!
– Đó là ngươi cô lậu quả văn, ta tuy rằng chưa thấy qua, nhưng ta đã nghe qua, nghe nói mấy chục năm trước Thiên Kiếm Tông xuất hiện một vị bất thế thiên tài, đã từng ở Võ Đạo cảnh thi triển ra kiếm quang.
– Thật sự? Hoàng Thiên của Hoàng gia cũng là một vị bất thế thiên tài?
– Võ Đạo cảnh cửu trọng đã có thể thi triển kiếm quang, đây không phải thiên tài thì là gì? Đây quả thực là bất thế thiên tài!
…
…
Huyền Thiên một kiếm này chiêu thức thi triển là Trảm Phong Thức trong Truy Phong Cửu Kiếm, chém ra không còn là kiếm khí, mà là kiếm quang, kiếm quang mà cao thủ Tiên Thiên cảnh sử dụng Tiên Thiên chân khí mới có thể ngưng tụ mà thành. Chúng võ giả dưới lôi đài trông thấy kiếm quang Huyền Thiên chém ra trong chốc lát liền kinh hô trận trận, nghị luận sôi trào.
Cường giả Tiên Thiên cảnh ở bốn phía lôi đài trong mắt đều xẹt qua một đạo kinh mang, ánh mắt nhìn Huyền Thiên vô cùng chấn động, nhất là Ngưu Chấn Sơn, Trình Nguyên Võ, Trương Cốc Phong, ánh mắt nóng rực như lửa, lộ ra trận trận sát ý, muốn thiêu đốt Huyền Thiên thành tro bụi.
Võ giả Hoàng gia ở phía Bắc lôi đài, trong mắt Hoàng Tề Sơn hưng phấn, lẩm bẩm nói:
– Tốt! Tốt! Tốt! Thiên Nhi, thực lực của con vậy mà lại cường hãn như vậy, trận luận võ này, Hoàng gia chúng ta có hy vọng giành thắng lợi rất lớn.
Mọi người đều bị khiếp sợ, nhưng không ai so được với Trương Trạch Đào!
Kiếm quang! Huyền Thiên vậy mà chém ra kiếm quang! Hơn nữa, tốc độ đạo kiếm quang này nhanh tới cực điểm, vậy mà phát sau mà đến trước, tốc độ vượt xa Điệp Vân Thập Tam Kiếm, trong nháy mắt đã đến trước mặt Trương Trạch Đào.
Trương Trạch Đào không thể không lui chiêu thế của Điệp Vân Thập Tam Kiếm, trong nháy mắt thanh mang Danh Kiếm thu về, trong lúc hoảng sợ chém xuống một kiếm, chém ra một đạo kiếm quang, bổ về phía kiếm quang của Huyền Thiên.
Xoẹt – – !
Trong không khí truyền đến tiếng vang kịch liệt, lúc này đây, Huyền Thiên chém ra cũng là kiếm quang ngưng luyện gấp trăm lần so với kiếm khí, kiếm quang của Trương Trạch Đào đã không đủ để chém ra nữa.
Ngược lại bởi vì lực lượng điệp gia không bộc phát được nên một sát na lúc hai đạo kiếm quang va vào nhau toàn thân Trương Trạch Đào liền chấn động.
Đông đông đông thùng thùng – – !
Năm tiếng nổ, Trương Trạch Đào trọn vẹn lui về phía sau năm bước, mới ngăn cản được một kiếm này của Huyền Thiên.
Truy Phong Cửu Kiếm – – Phong Ba Thức.
Huyền Thiên thừa cơ xuất kích, lại là một sát chiêu trong Truy Phong Cửu Kiếm – – Phong Ba Thức, kiếm quang như phong ba thổi đến, một đợt tiếp nối một đợt đẩy về phía Trương Trạch Đào.
Một chiêu Phong Ba Thức này nhìn qua ngược lại phi thường giống Điệp Vân Thập Tam Kiếm của Trương Trạch Đào, cũng ẩn chứa hậu kình, một trọng tiếp một trọng. ~Chào mừng đến với ~
Nhưng khác nhau là tác dụng của Phong Ba Thức hậu kình chỉ có tam trọng, không bằng Điệp Vân Thập Tam Kiếm hậu kình chồng chất, vô hưu vô chỉ, so với Điệp Vân Thập Tam Kiếm phải nhanh hơn nhiều lắm.
Trương Trạch Đào vừa mới ngăn Trảm Phong Thức thì kiếm quang của Phong Ba Thức đã chém tới trước mặt hắn.
Công kích nhanh như cuồng phong bạo vũ, khiến đại bộ phận võ giả dưới lôi đài, đều không tự chủ được hít một ngụm hơi lạnh.
Keng – – keng – – keng!
Trong lúc hoảng sợ, Trương Trạch Đào ngăn cản ba kiếm, kiếm quang trảm lên thân kiếm, phát ra tiếng kim thiết giao kích.
Huyền Thiên thi triển Phong Ba Thức là tụ lực mà làm, mà Trương Trạch Đào ngăn cản chỉ là trong lúc hoảng sợ, sao mà cản được, tiếng nổ mạnh thứ ba, trong tay Trương Trạch Đào lóe lên thanh mang, trường kiếm liền đánh bay sang một bên.
Lớp kiếm quang cuối cùng, tiến quân thần tốc, trong chốc lát bổ trúng thân thể Trương Trạch Đào.
Xé lạp – – ! Quần áo nghiền nát! Huyết nhục bay tứ tung!
Trước ngực Trương Trạch Đào lập tức xuất hiện một đạo vết kiếm, sâu đủ thấy xương bắn ra, cả người bị lực lượng khổng lồ trùng kích khiến bay ngược mà lên, trọn vẹn bay ra hơn hai mươi mét mới ngã xuống lôi đài.
Bát kiếm thuật hoàn mỹ của Huyền Thiên đã khiến chúng võ giả cảm thấy khiếp sợ, nhưng kiếm quang chém ra sau đó càng khiến chúng võ giả cảm thấy rung động.
Mà giờ khắc này, Trương Trạch Đào Tiên Thiên cảnh nhất trọng lại bị Huyền Thiên chém một kiếm phải bay ngược xuống lôi đài, hơn nữa, với tư cách một gã kiếm khách, kiếm trong tay cũng đã rơi, trước ngực bị kiếm quang của Huyền Thiên chém ra một miệng vết thương có thể thấy được xương cốt, bản thân bị trọng thương.