Cảm xúc kinh ngạc đi qua, Triệu Cầm dần bình tĩnh lại, tiếp tục im lặng.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Giang Nhan vẫn nắm bắt được ý nghĩa cảm xúc của cô ta, cô ta không hề sợ hãi mà chỉ không thể tin được mình đã bị phản bội.
Video giám sát đúng là có tồn tại, trùng hợp là cảnh tượng duy nhất cảnh sát có thể khôi phục được là cảnh Triệu Cầm xuất hiện, dụng ý không cần nói cũng biết.
Giang Nhan đã xem lại video đó mấy lần, trước đây cô chỉ nghi ngờ nhưng hiện tại về cơ bản đã xác định Triệu Cầm không chỉ muốn mượn dao giết người để xử Lý Giai Giai, mà còn muốn giúp kế một mũi tên trúng hai đích, âm mưu giết luôn cả cô. Web đọc nhanh 𝒕ại [ T𝐑ÙMT𝐑U 𝓨ỆN.𝘷n ]
Giang Nhan bắt đầu phân tích: “Trước khi lên cấp 2 em vẫn luôn sống trong một gia đình đơn thân, khi đó tình hình kinh tế của mẹ em không tốt lắm, em thường xuyên bị bạn cùng lớp cười nhạo vì nhà nghèo. Từ đó trở đi, em ghét những người xung quanh, giở trò sau lưng họ. Sau này, em không chỉ ghét những người lắm lời mà còn căm hận cả cha ruột của mình vì bỏ rơi cả hai mẹ con em.”
“Vì lý do gia đình nên em không muốn kém cỏi hơn người khác, để chứng minh mình ưu tú, em đã khắc khổ học tập, thi đậu trường cấp 2 của thành phố. Cùng lúc này mẹ em gặp được người mới, kết hôn với ông ấy, cha ruột của em cũng nhận ra sự tồn tại của em.”
“Khi em còn nhỏ, mẹ em rất ít khi nhắc đến cha, em không hiểu tại sao ông ta lại bỏ rơi hai mẹ con mình. Sau này gặp mặt, em mới biết ông ta giàu có, gia đình hòa thuận nên không cam lòng. lẽ ra những thứ này phải thuộc về em. Khi nhìn thấy Xán xán, lòng ghen tị của em lên đến đỉnh điểm, sinh ra ý muốn giết người. Em cảm thấy chỉ cần Xán Xán biến mất, tình yêu của cha và tài sản đó sẽ chỉ thuộc về em.”
“Cho nên em lên mạng tìm tòi cách giết người, gia nhập băng nhóm có cùng suy nghĩ, học được thủ đoạn gây án. Cuối cùng tới một ngày em cũng chờ được cơ hội để ra tay, Lâm Hậu dẫn em và Xán Xán đi công viên chơi. Lúc đi dạo trong công viên, tình cờ nhìn thấy nơi này đang được tu sữa không có lan can, nhân lúc Lâm Hậu đang đi mua đồ, em đã đẩy Xán Xán xuống hồ.
Giang Nhan nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô ta, không bỏ qua một biểu cảm nhỏ nào.
Triệu Cầm đã từng giết người nhưng không phải là một kẻ giết người hàng loạt, tâm lý của cô ta không mạnh mẽ như vậy, khi nghe cô nói, sắc mặt cô ta hơi tái nhợt, đầu cúi xuống, ánh mắt lo lắng né tránh.
“Nhưng sau khi giết Xán Xán, em vẫn không có được điều mình muốn. Đến lúc đó em mới nhận ra mình không thể thay thế được em gái mình. Em bối rối, oán hận và ghen tị. Em nhận ra sự khác biệt giữa mình và những người có gia đình hạnh phục, em hâm mộ ghen ghét các bạn đó.”
“Cha ruột của em gánh tội cho em, em giết chết em gái cùng cha khác mẹ của mình mà không bị trừng phạt, càng ngày càng không kiêng nể gì, cảm thấy chỉ cần lén lút cẩn thận thì sẽ không có ai phát hiện.”
“Lúc lên cấp 2, em và một bạn nữ khác biểu diễn trên sân khấu. Bạn nữ kia được giáo viên khen ngợi, lại luôn sửa sai cho em. Mấy ngày trước khi biểu diễn, em cố tình khiến bạn ấy té ngã không thể lên sân khấu nữa.”
“Khi vào cấp 3, em phát hiện ra có nhiều người không chỉ ưu tú hơn mà còn sống hạnh phúc hơn em. Lý Giai Giai là một trong số đó, em ấy có một gia đình hạnh phúc, điểm số cao hơn em. Mỗi lần các em tham gia thi đấu, Lý Giai Giai luôn được chú ý hơn.
“Em ghen tị đến phát điên, dần dần trong quá trình hủy hoại người khác tìm được khoái cảm cho nên em muốn hủy hoại Lý Giai Giai. Nhưng sự phá hư thông thường đã không còn có thể thỏa mãn em.” Giang Nhan im lặng, lại nói ra một suy đoán khác của mình, “Bởi vì em thích bạn cùng lớp Hàng Án, nhưng Hàng Án không thích em, cậu ấy sẽ chỉ bài cho Lý Giai Giai nhưng sẽ không chủ động nói chuyện với em. Vì vậy em đã nghĩ ra một cách để đưa Lý Giai Giai vào bệnh viện tâm thần, làm cho em ấy phát điên, chỉ bằng cách này, em mới có cảm giác thành tựu.”
Triệu Cầm cười lạnh, ngắt lời cô: “Cô là bác sĩ tâm lý hay thám tử? Nếu cô bịa giỏi như vậy sao không đi viết sách đi?”
“Em có người quen ở bệnh viện tâm thần, cũng biết cấu trúc bên trong đó, em cảm thấy chỉ cần cùng bọn họ phối hợp thì sẽ không có người biết em muốn giết Lý Giai Giai.”
Nói đến điểm mấu chốt, Giang Nhan không khỏi nói nhanh hơn, “Nhưng em gặp chuyện ngoài ý muốn, gặp được cha ruột mình, ông ấy biết rõ sự thật về cái chết của Xán Xán. Để chôn vùi bí mật này mãi mãi, em đã giết ông ấy.”
“Lâm Hậu là một bệnh nhân tâm thần, lúc đó ông ấy vừa giết người, mọi người sẽ cho rằng em đâm ông ấy để tự vệ, sẽ không nghi ngờ động cơ của em.”
“Nhưng sau khi giết Lâm Hậu, đột nhiên em lại cảm thấy sợ hãi, tuy rất hận cha mình nhưng em cũng sùng bái ông ấy. Em cảm thấy áy náy, bị ác mộng quấn thân, suốt đêm không ngủ được, em lên mạng tìm kiếm cách để khống chế ác mộng.”
“Cô câm miệng.” Triệu Cầm ngẩng đầu căm hận nói, “Cút ra ngoài cho tôi”