CHƯƠNG 1115:
“…” Tả Dục nghe xong lời nói của mẹ mình, lãnh đạm cự tuyệt nói: “Con không đi.”
“Tả Dục.” Từ sau khi bọn họ chia tay, mẹ Tả đối với Tả Dục cũng rất ôn nhu, “Ngoan ngoãn, mẹ biết con thích chơi game, nhưng con cũng không thể luôn chơi game đi!”
Thể thao điện tử chỉ thích hợp cho những người trẻ tuổi , thời kỳ vàng chính là lúc mười mấy tuổi, giống như Tả Dục hiện tại cũng đã rời khỏi tuyển thủ chuyên nghiệp, bắt đầu làm huấn luyện viên rồi.
Trong mắt mẹ Tả, đây không phải là một nghề nghiệp cả đời, hãy là trở về công ty nhà mình đi làm càng tốt hơn.
Tả Dục không có lên tiếng.
Mẹ anh ta nói tiếp: “Con trở lại công ty đi làm, ba mẹ chỉ con một mình con trai, công ty trong nhà sau đó đều là của con. Game có thể chơi, nhưng không phải là chuyện cả đời. Con cũng phải hiểu chuyện một chút rồi, rõ không?”
Giongj nói của bà ta với một chút khẩn cầu, khiến Tả Dục có chút không thể từ chối được, gật đầu, “Được, con suy tính lại một chút.”
Nói thật, chiến đội anh ta không thể nỡ bỏ được.
Nhưng những lời mẹ anh ta nói, cũng rất có đạo lý.
Hơn nữa… Cố Đinh Cẩn và Chanh Tử đều có sự nghiệp của mình rồi, chỉ một mình anh ta, thậm chí cũng không tìm được một lý do để tiếp tục kiên trì.
Nhất là sau khi tách ra với Lâm Vi, càng là không chỉ một lần muốn buông tha.
Luôn cảm thấy chỗ đó, mỗi một nơi đều chứa hồi ức với cô ta.
Mấy năm này, trừ Chanh Tử, cùng anh ta ở bên nhau lâu nhất, cũng chính là Lâm Vi.
–
Buổi chiều, khi Cao Thanh Thu đi đưa tài liệu qua phòng vật tư, thấy được trợ lý Phạm cùng trưởng phòng mua sắm đang cãi nhau, trợ lý Phạm rất tức giận, “Cậu xem xem cậu, chút chuyện như vậy cũng làm không tốt, còn có thể làm được gì?”
Trưởng phòng vật tư cũng bực người lắm, “Đúng, tôi vô dụng, chuyện này tôi cũng rất tức giận có được hay không? Trước đây chúng ta đã bàn xong, hợp đồng cũng sắp ký xong rồi, tôi đâu biết Hoa ngữ quốc tế sẽ xen một chân vào chuyện này?”
Bọn họ tranh chấp rất kịch liệt, Cao Thanh Thu nhẹ giọng hỏi một người đồng nghiệp, “Tình huống gì? Trợ lý Phạm làm sao nổi giận lớn như vậy?”
Đồng nghiệp cũng nhẹ giọng đáp: “Đồng nghiệp Chúng ta vốn là cùng người đàm phán chuyện hợp tác, kết quả bị người của Hoa ngữ quốc tế xen chân vào cướp đi chuyện hợp tác rồi, nghe nói là do một cô gái trẻ tuổi cướp đi ở bên Hoa ngữ quốc tế, trợ lý Phạm giận đến chết đi được.”
Một trưởng phòng kinh nghiệm phong phú như vậy vẫn thua cuộc cho một người mới, trợ lý Phạm đương nhiên tức giận.
Hiện tại công ty đang ở tại thời kỳ cải cách, anh ta mỗi ngày bận rộn xoay quanh mọi chuyện, nếu chuyện làm không tốt, anh ta còn phải đối mặt với sự áp lực từ Cố Đinh Cẩn.
Cao Thanh Thu nhìn về hai người đang cãi nhau kia, đưa tài liệu đến chỗ, yên lặng mà đi ra ngoài.
–
Vũ Minh Hân đang ngồi trong phòng làm việc công ty, trợ lý một cách hâm mộ nhìn xem cô ta, nói: “Vũ tổng, chị thật là lợi hại, nghe nói bọn họ đều muốn cùng bên Đông Hằng ký hợp đồng rồi, chị còn có thể đoạt lại. Hôm nay phó tổng giám đốc còn khen chị nữa vào buộc họp nha.”
Vũ Minh Hân tuổi còn trẻ, nhưng ở công ty, đã thể hiện ra năng lực của cô ta.
Cô ta là do ông Dương nhờ quan hệ đưa vào công ty, thật ra thì Cố Sâm là không thích cô ta lắm, nhưng mỗi lần, cô ta luôn có thể rất xuất sắc mà hoàn thành nhiệm vụ, khiến Cố Sâm muốn xoi mói gì trên người cô cũng không thể bới móc ra gì.
Lại cộng thêm Cố Sâm cũng không bao giờ là một người công tư chẳng phân biệt được, nếu Vũ Minh Hân làm tốt lắm, anh ta cũng không có đạo lý nhằm vào cô ta.
Vũ Minh Hân nghe thấy trợ lý khen ngợi, không nhịn được cười một tiếng, “Đây đều là những thứ tôi phải làm.”
Nếu như không có chút năng lực gì, cô ta làm sao có thể đặt chân tại công ty?
Trong thời gian nhà mình phá sản đó, Vũ Minh Hân cái gìcũng đã trải qua.
Người sẽ trưởn thành từ trong nghịch cảnh, cô ta cũng như vậy.