Kết Hôn Chớp Nhoáng Tổng Tài Ly Hôn Đi Nam Đường

Chương 989


Chương 989: Ngoại truyện – Điều Kiện

Hôm nay Molly thụ thập hồ sơ của bệnh nhân, in ra rồi cầm đến phòng hồ sơ.

Những bệnh nhân mà Molly nhận bình thường đều là bệnh nhân của Hunt, cô không được làm phẫu thuật nhưng những công việc khác thì đều ổn, hồ sơ cuối cùng cũng là cô viết.

Bệnh nhân của Hunt đều là những người mắc bệnh về tim mạch nặng nên phải lưu hết tư liệu trong phòng hồ sơ để tiện sau này dùng làm ví dụ hoặc tra tài liệu.

Cô giao hồ sơ lại cho Kiều Ân nhưng cô ấy đột nhiên bị đau bụng nên giao lại chìa khóa cho cô: Cô tự cất đi, đặt trong hộp hồ sơ hôm nay là được.

Tại sao vừa có chuyện cô liền bị đau bụng thế?

Cô tưởng tôi muốn à!

Kiều Ân bất đắc dĩ nói rồi ôm bụng chạy đi.

Molly đẩy cửa phòng hồ sơ ra rồi đi vào, đặt hồ sơ xuống. Cô chưa từng tới đây, nơi đây được coi là kho báu của bác sĩ vì thế cô tò mò nhìn xung quanh một lượt.

Hunt đã làm việc trong bệnh viện này một thời gian rất dài, cho dù đãi ngộ ở những bệnh viện khác có tốt hơn anh cũng không màng tơi.

Anh đã ở lại đây suốt tám năm ròng.

Tám năm…

‘Vậy không phải là lúc mình làm phẫu thuật ư?

Năm đó bệnh tim của cô lại phát tác, thật sự không thể chống đỡ được nữa, Wilson liền sắp xếp phẫu thuật cho cô, nhưng lúc đó Anjoye vẫn đang ở thành phố A với Nhạc Yên.

Nhị, ca phẫu thuật đó thất bại, suýt nữa thì mất mạng, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn người nhà họ Dạ rời đi, vứt lại một mình cô trong phòng bệnh lạnh lẽo Cô không biết rốt cuộc Anjoye có biết chuyện này không hay anh ta có thái độ gì với mình, cô chỉ biết tính mạng của mình là do Hunt cứu về.

Chẳng lẽ lý do Hunt ở lại đây có liên quan tới mình sao?

Cô không nhịn nối tò mò, từ từ lật hồ sơ, tìm thấy tư liệu năm đó, Nhưng tư liệu trong một tháng cô làm phẫu thuật đó hoàn toàn trống rỗng.

Cô nhớ đó là vào tháng mười hai, nhưng hộp tài liệu của tháng đó hoàn toàn trống rỗng!

Tại sao?’ cuộc phẫu thuật ghép tim năm đó rất k”Ễ5, đáng lẽ tư liệu phải được lưu lại chứ, tại sao lại không có?

Lật tới lật lui vẫn không thấy, cô không nhịn được nhíu mày lại, chẳng lẽ bệnh viện đã làm mất rồi?

‘Đúng vào lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì có người gọi điện thoại tới, cô nhìn tên hiển thị, là người phụ trách giao dịch ở chợ đen “Jennifer.”

Cô đột nhiên nhớ ra, hôm nay là vừa đúng ba ngày sau, là ngày Jennifer hứa sẽ báo tin lại cho cô.

Có điều… giờ cô có còn muốn phí công tốn sức để cứu mạng anh ta không?

‘Chính bản thân anh ta cũng không quan tâm, tại sao mình phải sốt ruột?

Cô do dự một lát nhưng vẫn không khống chế được ấn nút nghe, nói: Jennifer: – Tôi đang ở dưới bệnh viện của cô, tôi có tín tức rồi, tôi đợi ở quán cafe cũ.

Được, tôi xuống ngay.

‘Cô gật đầu, vẫn quyết định đi xuống, trước tiên cứ xem tình hình sao đã, nói không chừng Anjoye cũng đang để ý đến trái tím này!

Cô thu dọn đồ đạc rồi đi xuống, cũng chuẩn bị vật trao đổi ngang.

Đến quán cafe, từ xa cô đã nhìn thấy một có gái xinh đẹp tóc vàng mặc váy xanh lam, tóc được buộc lên cao, vẻ già dặn lạnh lùng của cô ta khiến cho cánh đàn ông đều phải dừng bước.

Jennifer có một gương mặt lạnh lùng vô cảm.

Cô đi tới, nói: Sao rồi?

Jennifer lấy tài liệu ra, nói: – Đây là thông tin mà tôi điều tra được, đã không thể kiểm tra được tên của người đàn ông mà cô nhìn thấy nữa, nhưng cô có thế gọi hắn ta là Hắc Ảnh, hẳn ta đã từng là người của tổ chức xã hội đen lớn nhất nước.

Anh – gia tộc Wiliam, lúc đầu thế lực rất lớn, nhưng sau khi nhà William tan đàn xẻ nghé, bị Normand chèn ép nên trong thời gian đó người của xã hội đen lưu lạc khắp nơi. Mà hắn ta chính là người lưu lạc đến làng Eze, tung tin mình buôn bán nội tạng, nhưng điều kiện của hắn ta rất nghiêm ngặt, nhiều người phải thất vọng ra về.

Rốt cuộc hẳn ta có điều kiện gì?

Không biết, nghe nói là giết chết hai người thì hẳn ta sẽ sẵn sàng bán đi thân thể, của mình.

Jennifer nghiêm mặt nói.

Molly cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.

Cô cũng biết gia tộc Wiliam năm đó rất lợi hại, cho dù hiện nó đã tan đàn xẻ nghé nhưng thế lực của dư đảng ban đầu vẫn còn.

Nhưng người đến cả xã hội đen cũng không làm gì được thì người khác làm sao mà giết được?

Tại sao điều kiện của hẳn hà khắc đến ‘thế mà vẫn còn người muốn cơ thể của hẳn ta sao? Độ tương thích của tìm vốn rất thấp, không phải ai cũng muốn. Những cơ quan nội tạng khác cũng khá đễ tìm thấy, không đến mức nhất định phải là anh ta mà?.

Phải nói điều kiện thứ hai, bởi vì hẳn ta rất có tiền. Nghe nói tất cả tài sản mà gia tộc William tích lũy được bao nhiêu năm qua đều đang nằm trong tay hẳn.

Hơn nữa hẳn không chỉ công bố tin tức ở trong chợ đen mà còn tung tin cả trong và ngoài giới xã hội đen nữa. Có thể nhìn ra hẳn thật sự không muốn sống tiếp nữa nhưng vẫn muốn người khác phải chết. Tôi đoán, một trong hai người mà hẳn ta muốn giết cô nhất: định rất quen, mọi người cũng đều biết.

Tim Molly đập thình thịch, trừng mắt lên hỏi: – Là Dạ Đình Sâm?

Đúng thế, tuy nói Normand là người có thực quyền nhưng nhà họ Dạ mới là người bắt đầu trước. Mà lúc đó người tiêu diệt gia tộc Wiliam chính là Dạ Đình Sâm. Tôi đoán chắc không ai giết được anh ta nên mới không nhận vụ làm ăn này! Tiền thị tốt thật nhưng cũng cần phải có mạng mà hưởng mới được.

“Tim Molly đập thình thịch, nếu như Hắc Ảnh biết người mà cô muốn cứu là em trai của Dạ Đình Sâm thì liệu hắn ta có đồng ý không?

Vậy người còn lại là ai2 Normand à?

Không phải, người mà đối phương muốn giết là phụ nữ.

Phụ nữ?

Cô ngẩn ra.

Đúng, tôi đã tra mạng lưới quan hệ nhưng không tìm được người này. Tuy nhiên điều kỳ lạ là Hắc Ảnh có một cô em gái, mọi người đều chưa từng gặp mặt cô bé ấy, nghe nói cô ta bị bệnh tim, cũng vì cần tiền gấp cho em gái làm phẫu thuật nên Hắc Ảnh mới đầu quân cho nhà Wiliam.

Sau đó đích thực tìm được trái tim phù hợp nhưng Hắc Ảnh không đủ thế lực để lấy được nó, em gái hẳn cuối cùng vẫn qua đời trong đau đớn. Tôi nghĩ hiện Hắc Ảnh đang tìm kiếm.

Khi nào vậy?

Không biết, Hắc Ảnh không tiết lộ quá nhiều về chuyện này, đến em gái hẳn trông như thế nào cũng không ai biết! Hơn nữa tôi đã điều tra tất cả các vụ phẫu thuật thay tim trong mười năm nay, có tới hơn năm trăm ca tính cả cô, tất cả đều được thực hiện bởi những bắc sĩ có tiếng.

Những vụ do bác sĩ không tiếng tắm gì mổ thì tôi không thống kê nổi nữa, với tình cảm yêu thương giành cho em gái, chắc chắn Hắc Ảnh sẽ tìm bác sĩ: tốt nhất. Nhưng tôi đã điều tra qua, tất cả những nguồn tim này đều đáng tin.

Ở Anh có tổng cộng hai trắm ba mươi mốt ca, trong đó thầy của cô đã thực hiện một trăm hai mươi ca. Tỷ lệ thành công lên tới tám chín mươi phần trắm, anh ta là người có tỷ lệ thành công cao nhất trong số mấy bác sĩ kia, người mà Hắc Ảnh muốn tìm là thí nền là anh Pa.

của cô đã thực hiện một trăm hai mươi -. Tỷ lệ thành công lên tới tám chín mươi phần trăm, anh ta là người có tỷ lệ thành công cao nhất trong số mấy bác sĩ kia, người mà Hắc Ảnh muốn tìm có khi nào là anh ta không?

Sau khi nghe xong những số liệu này, cô có hơi kinh ngạc, không ngờ tỷ lệ thành công của Hunt lại cao đến thế!

Ý của cô là, Hunt có liên quan đến chuyện năm đó?

– Tôi chỉ suy đoán thôi, cụ thể thế nào e cô phải đích thân đi hỏi. Thẩm đò những tin tức này quả thật tốn quá nhiều thời gian, cô nên bồi thường tôi thế nào đây?.

‘Sau khi báo lại tin tức xong Jennifer bắt đầu đòi thù lao.

Molly đưa tài liệu đã chuẩn bị sẵn ra, Jennifer không nhịn được kích động: – Không uổng công tôi thức trắng đêm đi thu thập tin tức, loại thuốc kháng khuẩn mới này thật sự rất tốt, có mẫu thử không?

Có, cô có thể về kiểm tra trước xem có tác dụng phụ không, nếu không tốt thì lại đến tìm tôi.

Những loại thuốc cô đưa cho tôi tử trước đến nay đều không có vấn đề gì, chỉ cần không công bố rộng rãi là được, nếu không tôi lại không bán được hàng, – Không đầu, yên tâm đi, tôi giấu Hunt chế tạo những loại thuốc này, cô phải giữ bí mật cho tôi đấy.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.