Nhạc Yên Nhi lấy kịch bản xem qua, không ngờ lại là vai nữ phụ thứ nhất trong “Kiếm Hiệp”
, casting vào ba ngày sau.
Bộ phim “Kiếm Hiệp”
này là phim võ hiệp được cải biên từ tác phẩm của tác gia nổi tiếng.
Đầu tư của phim truyền hình cải biên cũng rất lớn, dựa theo địa vị thì nhất định là không tới lượt cô, phỏng chừng Danny không lừa cô, thật là phải tốn không ít công sức mới có được cơ hội này.
Trong lòng cô có chút cảm động:
– Danny, anh thật là người chị em tốt của tôi.
Câu kia nói thế nào nhỉ? Mười gã đẹp trai đã có chín là gay, còn một tên đang come out nốt.
Người trước mặt cô cũng không ngoại lệ, còn là tiểu thụ.
Hắn vẫn luôn chăm sóc Nhạc Yên Nhi rất nhiều.
Trong lòng cô, hắn chính là người chị em tốt vượt ngoài giới tính.
Danny hừ lạnh một tiếng:
– Hôm nay công ty muốn họp với các nghệ sĩ, đừng có trốn đấy.
Nể mặt Danny, Nhạc Yên Nhi thật đúng là ngoan ngoãn ở công ty dự họp cả một ngày, từ huấn luyện nghề nghiệp đến quy hoạch tương lai, nghe đến mức đầu óc cô choáng váng.
Vất vả lắm mới chịu đựng xong, lại sợ có người bắt cô đi nghe thêm hội thảo nào đó nên vội vàng lái xe thẳng tới tòa soạn báo của Dư San San.
Dư San San ra ngoài cổng nhưng lại không nhìn về phía Nhạc Yên Nhi.
Cô không có cách nào khác đành phải ấn còi ra hiệu, lúc này Dư San San mới nhìn cô như thấy ma.
– Yên Nhi, một đêm không về cậu đã có xe thế này tớ lại tưởng cậu làm bồ nhí cho người ta đấy.
Giờ thấy cậu mới tin là không phải.
Nhạc Yên Nhi cười nhéo miệng cô:
Cậu khai thật đi, trúng sổ xố đúng không? –
Vẻ mặt Dư San San rất nghiêm túc.
– San San, tớ nói với cậu chuyện này nè.
– Nhạc Yên Nhi cân nhắc từ ngữ một chút, có vẻ như thật sự không tìm được cách nói giảm nói tránh nào cả:
– Tớ kết hôn rồi.
Dư San San im lặng ba giây.
Rồi điên cuồng gào lên:
– Mẹ nó mẹ nó! Hai ngày không gặp cậu lại chạy đi kết hôn! Mẹ nó! Nhạc Yên Nhi cậu điên rồi hả?! Cậu là ngôi sao mà! Nói kết hôn là kết hôn! Cậu có nghĩ đến cảm xúc của tớ không hả?! Hai đứa mình ở chung gần ba năm cậu còn không cho tớ một danh phận nào cả! Nhạc Yên Nhi bịt tai, chờ đến khi Dư San San bình tĩnh hơn rồi mới nói:
– Kết hôn giả thôi, cậu đừng kích động.
Tớ cần anh ta giúp tớ lấy lại vòng cổ mà mẹ để lại cho tớ.
Anh ta cần tớ giúp đỡ giải quyết đối tượng kết hôn mà gia tộc quyết định.
Bọn tớ không có quan hệ chân chính nào cả, chỉ là làm theo nhu cầu thôi.
Nửa năm sau sẽ mỗi người một ngả.
Còn về một đêm mất hồn kia đã bị Nhạc Yên Nhi xem như ngoài ý muốn, cố ý bỏ qua.
Nhạc Yên Nhi tóm tắt cho Dư San San nghe về quan hệ giữa cô và Dạ Đình Sâm.
Nghe xong, Dư San San vỗ đùi:
– Đúng là máu chó hơn cả phim truyền hình ấy.
Lúc trước gặp phải thằng khốn Lâm Đông Lục kia thì thôi, bây giờ còn chơi kiểu đó, cậu có phải là miễn dịch với đàn ông tốt không vậy? Cậu nói cho tớ nghe xem thằng kia tên gì để tớ điều tra giúp cậu xem có đáng tin không! Dư San San là phóng viên, rất kín miệng, lại có không ít đường dây trong tay, Nhạc Yên Nhi cũng không giấu cô:
– Anh ta là Dạ Đình Sâm.
Vừa nghe thấy cái tên này, biểu cảm của Dư San San trở nên rất kỳ quái.
– người thừa kế tập đoàn đế quốc LN đó hả?
Nhạc Yên Nhi gật đầu.
Dư San San hít sâu một hơi, rồi nhìn vẻ mặt Nhạc Yên Nhi, cẩn thận nói ra:
– Cậu biết không? Dạ Đình Sâm là gay đó! Nhạc Yên Nhi mở to mắt đến quên cả chớp.
Cô thật là sợ đến ngây người.
Cô vẫn cho rằng gay đều ẻo lả như Danny vậy, xưng chị em với con gái, mặc quần áo trang điểm các loại còn am hiểu hơn cả cô.
Đặt Dạ Đình Sâm vào hình tượng này, cô thật sự không thể tưởng tượng nổi! Tuy rằng cô cũng cảm thấy tính cách của Dạ Đình Sâm rất kỳ quái nhưng vẫn cho rằng thiếu gia nhà giàu đều có sở thích lạ lùng nào đó, không ngờ hắn lại là gay?! Nhưng mà… Đêm hôm đó… Hắn rất “dũng mãnh”
mà.
– Không thể nào… Anh ta không giống mà… Dư San San thấy cô không tin, lập tức lấy iPad từ trong túi xách ra, chạm mấy cái rồi mở một file ra đưa cho Nhạc Yên Nhi:
– Đây chính là tư liệu nội bộ của tòa soạn báo bọn tớ.
Là cậu nên tớ mới cho xem đấy.
File rất dài, tất cả đều là ảnh chụp làm chứng.
Trong đó có tin tức về thư ký bên cạnh chủ tịch LN mấy năm gần đầy, từ thư ký cấp thấp tới thư ký cấp cao, tất cả đều là đàn ông, không có một người là nữ.
Còn có một ít ảnh chụp của Dạ Đình Sâm khi ở nước Anh, rất mờ tối, hẳn là chụp lén, có vẻ như là ở trong một nhà hàng nào đó, xung quanh có rất nhiều người đều ôm người đẹp tóc vàng mắt xanh, chỉ có người ngồi bên cạnh Dạ Đình Sâm là đàn ông.
Thậm chí còn có danh sách người hầu trong biệt thự ở nước Anh của Dạ Đình Sâm, vẫn không có một người phụ nữ nào cả, tất cả đều là đàn ông! Dư San San thấy sắc mặt của cô khó coi lại nói:
– Tin tức này là do một người nặc danh gửi cho bọn tớ.
Bọn tớ đã kiểm chứng rồi, ảnh chụp không phải là photoshop, phần về thư ký cũng là thật.
Chẳng qua nơi ở của hắn ta canh giữ nghiêm ngặt quá nên bọn tớ mới không nghiên cứu kỹ hơn được.
Nhạc Yên Nhi cảm thấy mấy thứ đó có khả năng cũng là thật, bởi vì biệt thự ở thành phố A của Dạ Đình Sâm vốn dĩ không có phụ nữ! Ngay cả mợ Trần và mợ Trương cũng là vì cô nên mới mời tới.
– Vậy… Các cậu định đăng tin này lên à? Dư San San lắc đầu:
– Không thể đăng được.
Trong nước không có bất cứ một tòa soạn nào có thể đăng tin tức phản diện về Dạ Đình Sâm.
Tớ chỉ có thể cho mình cậu xem thôi.
Nhạc Yên Nhi lại thở phào nhẹ nhõm.
Cô cảm thấy Dạ Đình Sâm cũng không phải là người xấu, không mong có tin tức như vậy công kích hắn.
Nhạc Yên Nhi dẫn Dư San San đi ăn món Nhật, cả bữa cơm cũng không thể yên lòng, vẫn suy nghĩ về những gì mình vừa biết được.
Ăn xong, cô đưa Dư San San đến dưới lầu, do dự rồi nói:
– San San, tạm thời có lẽ tớ không thể về nhà được.
Người của Dạ gia có thể đến đây bất cứ lúc nào.
Nếu tớ đã đồng ý giao dịch với anh ta thì phải hoàn thành nhiệm vụ.
Tiền thuê nhà tớ vẫn sẽ trả, cậu vẫn có thể ở đây.
Dư San San gõ trán Nhạc Yên Nhi:
– Tớ nói với cậu này, kệ cha giao dịch gì đó đi.
Nếu không sống nổi thì lại quay về, chị đây không thiếu miếng cơm nuôi cô nhé.
Đừng có chịu uất vì vì người khác.
Nhạc Yên Nhi cảm động gật đầu.
Dư San San đi rồi, cô lại không vội rời đi mà ngồi trong xe ngẩn người một lúc.
Chợt có tiếng di động vang lên.
Nhạc Yên Nhi bắt máy, một giọng nam xa lạ bên kia nói ngay:
– Em có vài câu muốn nói với chị, về Dạ Đình Sâm.
Nhạc Yên Nhi nghe thế thì ngây ra, cau mày hỏi:
– Anh là ai? Sao anh lại có thể liên lạc được với tôi? Anh và Dạ Đình Sâm có quan hệ gì? Người kia chỉ cười nhẹ lại có cảm giác rất quyến rũ:
– Em là ai không quan trọng.
Em biết chị đã kết hôn với Dạ Đình Sâm, nhưng có rất nhiều chuyện chị không biết đâu.
Nghe thấy thế, trái tim Nhạc Yên Nhi giật thót một cái.