Khu vực Huyền Giới, trước Hắc Thạch Sơn Phong.
Sắc mặt hai người Thạch Mục và Hà Hoa Tiên Tử đã dần tái nhợt, trong mắt Hà Hoa Tiên Tử lại có thêm cả kinh hãi.
Hai người đã chống đỡ trong một nén nhang, giúp mọi người tranh thủ thời gian quý báu.
Với tu vi Thánh giai hậu kỳ của nàng, dựa vào Tổn Linh Hoa vô cùng cực khổ chống đỡ công kích của bốn tên Thánh giai, vậy mà Thạch Mục có tu vi thua xa nàng, cùng với hóa thân của hắn, lại có thể ngăn được cuộc tấn công của đám Thánh giai còn lại.
Nếu không phải vậy, bọn họ đã sớm bị đánh tan tác, tất cả mọi người trong sơn động đều giống như ba ba bắt trong rọ, không ai may mắn thoát khỏi!
Nàng giật mình, đám Ly Trần Tông lại càng gấp gáp, vẻ mặt vô cùng tức giận.
– Hai người này muốn ngăn cản chúng ta, tranh thủ thời gian khởi động pháp trận Truyền Tống! Toàn lực ra tay đi!
Ánh mắt thiếu phụ mặc áo bào màu bạc lập lòe, quát lớn.
– Giết!
Ý định của bọn Thạch Mục rõ như ban ngày, những Thánh giai Ly Trần Tông vừa nghe vậy, lập tức hét lớn, dốc hết sức lực khi động pháp bảo tấn công.
Những đệ tử Ly Trần Tông cũng rối rít đi đến, tuy rằng không biết rõ tình huống hiện tại, nhưng phát hiện phe mình người đông thế mạnh, nên nhanh chóng tế pháp bảo, đánh về phía Thạch Mục, hóa thân và Hà Hoa Tiên Tử.
Những đệ tử Thiên Vị tuy có thực lực thua xa Thánh giai, nhưng lại có quá nhiều người, phối hợp cùng mười tên Thánh giai đồng loạt công kích tạo thành một dòng thác lũ hùng mạnh lao đến ầm ầm, uy thế cường đại cuốn đi hết thảy.
Đối với uy thế này, Hà Hoa Tiên Tử thay đổi sắc mặt, vô thức lùi về sau nửa bước.
– Cần chút thời gian nữa!
Thạch Mục thì thào một câu, vẻ mặt trầm lặng như nước, thân hình giống như cây tùng đứng ngạo nghễ chẳng lui lại nửa phân, cũng không thèm trốn tránh mảy may.
Tâm niện hắn xoay chuyển nhanh chóng, dùng sức vận chuyển sáu tầng đại thành Cửu Chuyển Huyền Công, màu vàng, xanh, trắng, đen, lục tạo thành từng luồng hào quang xuất hiện cùng lúc, điên cuồng dung nhập vào trong Như Ý Tấn Thiết Côn.
– Bách Thú Chấn Hoàng!
Hắn nổi giận gầm lên, hai tay chấn động, đập ra một côn uy mãnh, vô số hình ảnh mãnh thú được bao bọc trong kim quang xuất hiện, hóa thành dòng lũ mãnh thú khí thế như cầu vồng nghênh đóng dòng pháp bảo hồng lưu.
Trong chốc lát, hai dòng hồng lưu cực kỳ khổng lồ chạm vào nhau ầm ầm, hư không vặn vẹo kịch liệt, sau đó vỡ vụn, tiếng nổ vang dội như hằng hà sa số sấm chớp đồng thời đánh xuống.
Dòng lũ mãnh thú chỉ giữ được vài giây rồi vỡ tan, vô số hào quang pháp bảo chỉ dừng lại một chút, sau đó tiếp tục đánh về phía Thạch Mục, trong nháy mắt đã đến nơi, bắt đầu bao phủ thân ảnh bọn hắn.
Trong lòng Hà Hoa Tiên Tử đã vô cùng sợ hãi, há miệng muốn la to.
Nhưng vào lúc này, tinh quang trong hai mắt Thạch Mục chớp động, bỗng nhiên hắn hét lớn, kim quang Cửu Long Tỏa Kim Giáp phát sáng cường thịnh, từng con mắt rồng trên chiến giáp chói sáng kim quang, tao thành một quang tráo màu vàng rực rỡ.
Trên quang tráo, chín con giao long màu vàng giương nanh múa vuốt, uốn lượn bất định, phát ra tiếng long ngâm chọc thủng trời, tản ra một tia khí tức đặc thù.
Ầm ầm ầm!
Pháp bảo hồng lưu tấn công dữ dội vào quang tráo, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, sóng xung kích khuếch tan ra, đẩy Hà Hoa Tiên Tử đi xa.
Kim sắc quang tráo kịch liệt run rẩy, bị đè ép tạo thành một cái hố lớn nhưng vẫn tiếp tục giữ vững.
Phanh phanh phanh!
Hư ảnh giao long trên quang tráo liên tục vở vụn, một con, hai con, ba con, trong nháy mắt đã có sáu con vỡ nát.
Mỗi một hư ảnh vỡ nát, mắt Thạch Mục lại mở lớn thêm một phần, nhưng lại có thể ngăn cản pháp bảo hồng lưu được một chút.
Sau khi con giao long thứ sáu vỡ vụn, pháp bảo hồng lưu cũng triệt để ngừng lại.
Sắc mặt đám người thiếu phụ áo bào màu bạc biến đổi thực lớn, nhiều người phối hợp với nhau nhưng không thể rung chuyển một mình Thạch Mục.
Vào thời khắc này, bóng đen lóe lên, hóa thân xuất hiện bên cạnh Thạch Mục, hào quang từ huyết sắc tàn kiếm tỏa ra, vô số huyết quang hiện ra, ngưng tụ thành hơn một thanh kiếm đỏ như máu to chừng mười trượng, vô số phù văn màu đen quấn quanh trên thân kiếm, dốc sức chém vào pháp bảo hồng lưu.
Rắc rắc!
Kiếm quang màu máu lóe lên, xuyên thấu qua pháp bảo hồng lưu, chém chúng thành hai đoạn.
Thạch Mục hét lớn, kim sắc quang tráo tỏa sáng, ba con giao long còn lại cuối cùng cũng vỡ tan.
Pháp bảo hồng lưu cũng tan rã, vô số pháp bảo bay ngược trở về, hào quang trên chúng khi sáng khi tối, nhất định đã bị tổn thương.
Thân thể Thạch Mục lảo đảo lui về sau, phun ra một ngụm máu tươi, ném đi khối tiên phẩm linh thạch đã mất hết linh lực, kim quang trên Cửu Long Tỏa Kim Giáo biến mất, không phục bộ dáng cũ.
Sắc mặt đám ngân bào thiếu phụ vô cùng khó coi, muốn triệu hồi pháp bảo lần nữa, tiếp tục tấn công.
Nhưng lúc này, dưới sơn cốc, một cột sáng màu trắng phóng lên trời cao, không gian chung quanh nó gợn lên từng đợt chấn động.
– Hoàn thành!
Trong sơn động, đệ tử Thanh Lan mừng rỡ như điên.
Mỗi một phù văn trên pháp trận Truyền Tống lưu chuyển, tách ra từng luồng bạch quang, vận chuyển ông ông.
Cánh cửa không gian lớn chừng vài trượng xuất hiện, tỏa ra hào quang yếu ớt, không biết đi đến nơi nào.
– Không còn kịp nữa, đi mau!
Nam Cung trưởng lão lơ lửng trên không trung, quát to.
Không cần hắn nói, đệ tử Thanh Lan tức khắc xông vào trận Truyền Tống, linh quang lóe lên, thân hình nhanh chóng biến mất, nháy mắt đã đi hơn phân nửa.
– Thạch Mục, trận Truyền Tống đã hoàn thành, chúng ta đi nhanh đi!
Bóng người lóe lên, Hà Hoa Tiên Tử xuất hiện bên cạnh hắn, giọng điệu gấp gáp nói.
– Ngươi đi trước đi, ta đi sau!
Thạch Mục khẽ quát, vung tay lên, tạo ra lực lượng vô hình nâng Hà Hoa Tiên Tử bất đắc dĩ bay về phía sau.
Trên thân thể Thạch Mục lại phát ra kim quang ngút trời, giữa không trung, đám người ngân bào thiếu phụ vọt tới.
– Diệt Tiên Côn Pháp!
Thanh Mục hét lớn, điên cuồng vũ động Như Ý Tấn Thiết Côn, huyễn hóa ra côn ảnh rậm rạp chằng chịt.