Hai con yêu cầm đứng phía sau vòng yêu cầm Đại Nhất quyển quái điểu xanh không có lông đen như bình thường, lông chim màu xám tro trên người, tản ra khí tức đạt đến Thần cảnh trung kỳ.
Hai con yêu cầm màu xám tro như được mệnh lệnh gì, lập tức chấn sí bay ra, biến thành hai cái bóng màu xám tro, lao thẳng tới đó Kình Thiên Xích Viên.
Tốc độ yêu cầm rất nhanh, trong nháy mắt liền đến trước người Kình Thiên Xích Viên.
Yêu thể yêu cầm tản ra mảng lớn quang mang màu xám tro, tạo thành một mảnh mây xám nồng đậm, thân hình cũng đột nhiên phồng lớn lên, biến thành cao to mười mấy trượng.
Ầm ầm!
Hai móng nhọn cự đại của yêu cầm màu xám tro bạo phát ra từng đạo tia chớp màu xám tro, phát ra tiếng nổ lôi đình, một trái một phải chộp tới đầu Kình Thiên cự viên.
Kình Thiên cự viên đột nhiên ngẩng đầu, hít sâu một hơi, thôi thúc chân khí ít ỏi còn lại trong cơ thể, bên ngoài thân ánh sáng đỏ đột nhiên nồng đậm, trường côn đỏ trong tay nhoáng lên.
Lập tức hư không có tiếng nổ ầm ầm cực lớn, liên miên bất tuyệt, vô số đạo côn ảnh hiện ra, càn quét bài sơn đảo hải, cùng đụng vào móng vuốt của hai yêu cầm màu xám tro.
Ầm ầm! Tiếng nổ kinh thiên động địa luân phiên nổ vang!
Hai đầu yêu cầm màu xám tro thân thể đại chấn, đồng thời bị chấn bay ra ngoài, tia chớp màu xám tro trên lợi trảo cơ hồ toàn bộ bị đánh tan.
Thân thể Kình Thiên Xích Viên chỉ nhoáng lên, lập tức liền ổn định rồi.
Hai yêu cầm màu xám tro khác biệt với những quái điểu xanh khác, đã khai mở linh trí, liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự kinh hãi trong mắt đối phương.
Kình Thiên Xích Viên hiện tại đã nỏ mạnh hết đà, mà vẫn lợi hại như vậy.
Hai đầu Thần cảnh trung kỳ yêu cầm mở hai cánh ra, xoay quanh, lần nữa đánh tới Kình Thiên Xích Viên, bất quá lần này thoạt nhìn tiểu tâm rất nhiều.
Một đỏ, hai xám tro, ba quầng sáng đánh giết lẫn nhau, bính phát ra quang mang chói mắt, chôn vùi thân ảnh của hai yêu cầm màu xám tro và Kình Thiên Xích Viên.
Kình Thiên Xích Viên tản ra quang mang màu đỏ tuy vẫn sáng chói mắt, nhưng dần dần bị hai luồng mây xám che khuất.
Kình Thiên Xích Viên bị hai đầu yêu cầm màu xám tro quấn lấy, những quái điểu xanh vót tới thất linh bát lạc lập tức an định xuống, hơi xoay quanh, lần nữa toàn bộ đánh xuống khe núi.
Vào thời khắc này, hà quang đen trắng đột nhiên sáng ngời bên dưới, một tiếng nổ trời long đất lở, Hà quang đen trắng vỡ toạt ra, hóa thành một đạo Kình Thiên quang trụ đen trắng to lớn, xông thẳng tới chân trời.
Nhóm quái điểu xanh bị quang trụ đen trắng nhất trùng, lập tức toàn bộ như trong cuồng phong lá rụng, toàn bộ bị cuốn bay ra ngoài.
Một đạo cầu vồng trắng chói mắt từ mặt đất bắn ra, thừa dịp khe hở trong nháy mắt, với tốc độ bất khả tư nghị trong nháy mắt lao ra khỏi vòng vây, vụt phi độn ra xa.
Ngay tại thời điểm Cổ Man tộc sắp đào thoát, cầu vồng sáng ở gần hư không lóe lên, đột nhiên vươn ra trảo đen to lớn, như hai núi nhỏ vậy, hắc khí quấn quanh bên trên, giống như U Minh quỷ trảo dò ra Địa Ngục, một phen chuẩn xác bắt được cầu vồng sáng trắng.
Hai trảo đen to lớn dùng sức năm ngón tay, ra sức một xé.
Xuy lạp!
Cầu vồng sáng trắng lập tức cắt thành hai khúc, sau đó tiêu tán bung ra, biến thành hai mảnh tàn phế phiên, đọng lại trên trảo to lớn.
Thân ảnh người Cổ Man tộc xuất hiện lảo đảo, tất cả đều mang sắc mặt tái nhợt.
Hai trảo đen to lớn lóe lên rồi rút về hư không, sau đó một thân ảnh màu đen to lớn hiện lên, ngăn tất cả mọi người lại, chính là con yêu cầm màu đen Thần cảnh hậu kỳ.
– Cạc cạc! Ngươi nghĩ rằng ta sẽ cho ngươi đi qua sao! Các ngươi những người ngoại lai dám cả gan xâm phạm lãnh địa của chúng ta, mọi người đều phải chết!
Yêu cầm màu đen miệng nói được tiếng người, đôi mắt hằn màu đỏ tươi, hàn mang chớp động từng đợt từng đợt.
Vừa dứt lời, yêu cầm màu đen chợt giang hai cánh sắt cự đại, hai cổ hắc phong hiện ra, biến thành hai Phong Long màu đen, giương nanh múa vuốt đánh tới những người Cổ Man tộc.
Phong Long chưa đến, hộ thể linh quang trên người của mọi người Cổ Man tộc cơ hồ bị tê liệt, gương mặt đau đớn như đao cắt, sắc mặt đều đại biến.
Giờ này khắc này, những quái điểu xanh khác cũng ổn định thân hình, phát ra tiếng hí phẫn nộ, đánh tới những người Cổ Man tộc.
– Ta ngăn lão này lại, ngươi dẫn những người khác đi mau!
Đại hán Hoàng Tu lật tay lấy ra một tiểu Phàm pháp bảo màu trắng khác, rất giống cái trước đó, đưa cho cô gái che mặt, thân hình phóng lên cao.
Hắn hét lớn một tiếng, trên người ánh sáng xanh nở rộ.
Một hư ảnh màu xanh cự đại xuất hiện ở sau lưng, là một Thiềm Thừ màu xanh, cao chừng mười mấy trượng, toàn thân xanh biếc Như Ngọc, mi tâm một đạo thụ văn xanh biếc, dường như là một thụ nhãn khép kín vậy.
Hai tay hắn bắt quyết, hư ảnh Thiềm Thừ màu xanh lóe lên không nhập vào trong cơ thể.
Thân thể đại hán Hoàng Tu nhanh chóng phồng lớn lên, tay chân biến hình, trong nháy mắt biến thành một Thiềm Thừ xanh biếc cao trăm trượng, khí tức bất ngờ tăng mạnh, gần như đột phá Thần cảnh hậu kỳ bình cảnh, đạt đến một cảnh giới mới.
Thiềm Thừ xanh biếc há miệng to, phun ra một cổ sương mù xanh dày đặc, bên trong có vô số điểm ánh sáng sắc xanh thẳm óng ánh, như ngôi sao trong bầu trời đêm, đụng vào hai đầu Phong Long màu đen.
Hai Phong Long màu đen vừa đụng đến sương mù xanh, không ngờ lại trực tiếp tiêu tán bung ra, giống như bị làm tan vậy, trong nháy mắt hoàn toàn biến mất.
Sương mù xanh cũng tiêu hao hơn phân nửa, sương mù còn lại sôi trào sùng sục, tiếp tục vọt tới yêu cầm màu đen.
Đồng thời, Thiềm Thừ xanh biếc cũng há to miệng, lại phun ra hai sương mù xanh, tạo thành hai vụ tường màu xanh, ngăn những quái điểu khác đến truy kích.
Phun ra ba ngụm sương mù xanh, ánh sáng xanh trên người Thiềm Thừ xanh biếc lập tức mờ đi không ít, hiển nhiên thi triển thần thông sương mù xanh, tiêu hao cũng là cực lớn.
Yêu cầm màu đen co rụt đồng tử lại, hai cánh mở ra, phi thân lui về sau, tựa hồ có chút kiêng kỵ đối với sương mù xanh, không muốn dính thân chút nào.
Thật ra thì những quái điểu xanh linh trí không hoàn toàn, không sợ hãi chút nào, bay thẳng vào trong sương mù xanh.
Vừa đụng đến sương mù xanh, vài con quái điểu tới trước thân thể lập tức hòa tan bung ra, biến thành máu loãng sềnh sệch.
Những quái điểu tới sau mắt thấy cảnh này, lập tức phát ra tiếng kêu hoảng sợ, dừng thân hình lại, không dám lây dính vào sương mù xanh đó.