Hứa Gia Mộc và Tống Tương Tư ở đó đến ngày thứ bảy sau khi ba Tống qua đời mới trở về Bắc Kinh.
Ngồi chuyến bay buổi sáng hôm đó, đến Bắc Kinh, là lúc một giờ chiều.
Xe Hứa Gia Mộc liền đứng ở sân bay Bắc Kinh, anh lái xe đưa Tống Tương Tư trở lại khách sạn Tô Uyển.
Dọc theo đường đi, giao thông thông thuận, chỉ mất bốn mươi phút, liền đến nơi.
Trước khi xuống xe, Tống Tương Tư quay đầu dịu dàng nở nụ cười khó có được với Hứa Gia Mộc một chút, liền ngay cả lời nói ra, đều rất ôn hòa: “Gia Mộc, trong khoảng thời gian này, cám ơn anh.”
Hứa Gia Mộc mở khóa xe, cười với Tống Tương Tư một cái, anh nhìn chằm chằm Tống Tương Tư một lát, sau đó mở miệng nói: “Em có chuyện gì, lúc nào cũng có thể liên hệ với em, số điện thoại của anh không đổi.”
Dừng một chút, Hứa Gia Mộc lại bổ sung: “Em còn nhớ số điện thoại của anh sao? Nếu không nhớ rõ……”
Hứa Gia Mộc ở trong xe tìm kiếm một chút, cầm danh thiếp ra, đưa cho Tống Tương Tư: “Mặt trên trên này có phương thức để liên hệ với anh.”
Tống Tương Tư không có vươn tay tiếp nhận, chỉ tiếp tục cười yếu ớt nhìn về phía Hứa Gia Mộc một chút.
Hứa Gia Mộc chớp mắt nhìn về phía Tống Tương Tư, sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua danh thiếp của bản thân, một lát sau, lại mở miệng nói: “Tương Tư, anh đáp ứng với ba em, chăm sóc tốt em, em lưu trữ phương thức liên hệ của anh, chỉ cần em cần đến, lúc nào anh……”
“Gia Mộc.” Tống Tương Tư bỗng dưng lên tiếng, đánh gãy lời nói của Hứa Gia Mộc: “Em đã gọi điện thoại cho đạo diễn, ngày mai tiếp tục quay quảng cáo.”
“Anh không phải đã nói sao? Trở lại Bắc Kinh nghỉ ngơi vài ngày rồi mới tiếp tục quay, không vội vàng……” Hứa Gia Mộc nhíu mi một chút
.
“Gia Mộc.” Tống Tương Tư lại một lần đánh gãy lời nói của Hứa Gia Mộc, sau đó lại kêu một tiếng tên của anh: “Gia Mộc, không sai biệt lắm trong vòng một tuần là có thể quay xong quảng cáo, cuối tuần sau em sẽ hồi Mỹ quốc .”
Hứa Gia Mộc nhìn biểu tình của Tống Tương Tư, bỗng dưng giật mình, ngây người một lát, anh mới hỏi lại một câu: “Trở về Mỹ?”
“Uh.” Tống Tương Tư nhẹ nhàng lên tiếng, không nói nữa.
Lần này cô trở về, vốn là bởi vì ba bệnh nặng, hiện tại ba qua đời, cô cũng nên đi.
Cô rất biết ơn trong khoảng thời gian này, anh luôn giúp đỡ và chăm sóc cô, nhưng mà, anh và cô đã kết thúc chính là kết thúc.
Bên trong xe im lặng, rất lâu sau Hứa Gia Mộc cũng không có lên tiếng, Tống Tương Tư lại mở miệng: “Nếu không có việc gì, em xuống xe trước.”
Hứa Gia Mộc như có như không nghe được lời của cô, nhìn thẳng ngã tư đường phía trước, nhẹ nhàng gật đầu một cái.
“Tạm biệt.” Tống Tương Tư đẩy cửa xe ra, xuống xe, sau đó đóng cửa xe, xoay người vào khách sạn Tô Uyển.