Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ - Hạ Phương (Full)

Chương 440 Bọn họ đều quá bận


Đến cả ông cụ cũng thường ghét bỏ mà gắp cho cô mấy đũa, ngoài miệng thì bảo: “Thần y Tiết, nhà chúng tôi cũng chỉ có mấy món như này thôi, cô phải ăn nhiều lên một tí mới được, tôi thấy cô gầy đấy…”

Nhưng ánh mắt lại tràn đầy ghét bỏ.

Hạ Phương nhìn số đồ ăn chất thành núi nhỏ trong bát, cô chỉ hận bụng mình không đủ to, chưa ăn bao nhiêu cô đã no rồi.

Không thể không nói, đầu bếp nhà họ Tư nấu ăn quá ngon, Hạ Phương ăn mà thỏa mãn lắm.

“Nếu thích, sau này thường xuyên về ăn nhé.” Thấy Hạ Phương ăn rất ngon miệng, Thu Vấn Vân không kìm được nở nụ cười hiền lành.

Thu Vãn Vân đã hơn bốn mươi tuổi, con gái bà ấy đã mười tám rồi.

Hạ Phương mới ngoài hai mươi, khuôn mặt non mềm, trông còn nhỏ hơn con gái mình vài tuổi.

Mỗi lần Thu Văn Vân gặp Hạ Phương, bà ấy đều không kìm được mà nhớ con gái mình, không kìm được muốn cưng chiều cô như con gái bà ấy vậy.

Hạ Phương cười bất đắc dĩ rồi nói: “Cảm ơn thịnh tình của mợ cả, tôi nhớ rồi.”

Nhưng Tư Trường Thịnh lại nhíu mày, Hạ Phương này đâu phải người nhà họ. Tư bọn họ, cái gì gọi là thường xuyên về ăn cơm hả?

Nhưng không đợi ông ta nghĩ sâu thì đã nhìn thấy thư ký của Tư Trường Thịnh vội vội vàng vàng chạy từ ngoài vào.

Thấy Tư Trường Thịnh với ông cụ và Tư Thành mấy người nữa đang ăn cơm, thư ký há miệng rồi lại cường gượng không nói gì cả.

Nhưng anh ta nhìn Tư Trường Thịnh một cái thật sâu, rõ ràng là đang báo với Tư Trường Thịnh là có chuyện lớn, hơn nữa còn là chuyện gấp.

Tư Trường Thịnh bình tĩnh ăn hết bát cơm, rồi mới vội vội vàng vàng đứng lên đi ra ngoài.

Còn Hạ Phương và Tư Thành thì đưa mắt nhìn nhau, hai người chưa kịp tính toán, đã nghe thấy Thu Vấn Vân đứng lên nói: “Tôi nhớ trong bếp còn có canh, Trường Thịnh ăn hết cơm còn chưa kịp ăn canh, tôi sẽ mang cho ông ấy một bát. Bố, chú sáu, thần y Tiết, mọi người cứ chậm rãi ăn.”

Bà chị dâu này, rất nghĩa khí.

Hạ Phương cười thâm ý.

“Hai đứa biết gì đó đúng không? Đứa nào cũng cười như tên trộm.” Ông cụ Tư không kìm được nhíu mày, rồi thấp giọng hỏi.

Hạ Phương nhìn ông ấy một cái, chỗ này là phòng ăn, có khi còn có tai mắt của Tư Trường Thịnh đấy.

Tư Thành lại lười biếng nói: “Biết cũng không nói cho bố, tóm lại là không liên quan với một người không đủ trí nhớ như bố.”

Ông cụ Tư:… Đây là con đẻ thật hả?

Thấy Hạ Phương đã ăn no, Tư Thành nhận lấy bát canh dì giúp việc bê lên, rồi đưa đến trước mặt Hạ Phương: ‘Ăn ít canh đi.”

Hạ Phương gật đầu rồi ngoan ngoãn uống hết, cô no quá.

Thấy cả nhà đã ăn xong, cô bèn đứng lên nói: “Cậu Thành, em ăn nó quá, chúng ta đi dạo nhé?”

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Được.” Tư Thành đứng dậy nắm tay Hạ Phương, hai người trực tiếp coi nhẹ ông cụ luôn, sau đó hai người đi dạo trong sân.

Ông cụ Tư đứng dậy định đi theo, thì lại nghe thấy Tư Thành ném cho một câu: “Người già ăn no xong nên nghỉ ngơi, tí nữa anh cả sẽ tới đưa bố đi tản bộ.”

“Ngài nhớ nghỉ ngơi nửa tiếng hãng đi, nếu không không tốt cho dạ dày của ngài.” Hạ Phương rất không khách khí bồi thêm một câu.

Ông cụ Tư đờ người đứng yên tại chỗ, nhìn hai vợ chồng đã đi xa, ông cụ tức đến nghiến răng.

Té ra một đứa hai đứa đều chê ông già vướng víu hả? Đáng ghét!

“Kết hôn cũng được mấy tháng rồi, hình như đây là lần đầu tiên em với cậu Thành nhàn nhã đi dạo như này nhỉ?”

Bước chậm trên con đường nhỏ trồng đầy hoa cỏ, cảnh vật đẹp, thanh tịnh và dễ chịu, Hạ Phương lười biếng duỗi người một cái.

Tư Thành nhìn cô với ánh mắt dịu dàng: “Em thật là.”

Bọn họ đều quá bận, bình thường căn bản không có thời gian đi bộ nhàn nhã như này.

Người bình thường ăn cơm xong là đi tản bộ

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.