Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 867: Cơ hội


Bạch Chấn Anh cũng bay lên không, hắn là lão tổ Tịch Linh cảnh thứ ba của Bạch
gia, đây cũng là nguyên nhân Bạch gia có thể ngồi trên đầu Lữ gia, rất sớm
trước kia chỉ có ba tứ bộ lão tổ, mà Lữ gia vừa bị Hàn gia làm phản nên không
có đủ khả năng đối kháng.

– Lữ Đồng Nguyên, nếu ngươi bó tay chịu trói, lão phu có thể pháp ngoại khai
ân, chỉ giết võ giả trên Linh cảnh của Lữ gia, những người khác có thể đạt
được con đường sống!

Bạch Hoán Toàn lạnh lùng nói.

– Chuyện cười, nếu lão phu bó tay chịu trói, lúc đó Lữ gia mới thật là chết
không còn một người! Bạch Hoán Toàn, ngươi cho lão phu là tiểu nhi ba tuổi
sao?

Lữ gia lão tổ hừ một tiếng:

– Còn nữa, các ngươi muốn tiêu diệt Lữ gia chúng ta, còn phải hỏi một chút
một người có đồng ý hay không, có đáp ứng hay không!

– Nga, ai có kỹ năng lớn như vậy?

Bạch Hoán Toàn không cho là đúng.

– Ta!

Lữ Nguyệt Đồng bay lên không, thần tình mất hứng, tuy rằng nàng đoán được mình
biến thành thanh đao trong tay người khác, nhưng Bạch gia muốn tiêu diệt Lữ
gia, đây cũng là nhà của phụ thân nàng, điều này nàng tuyệt đối không thể
khoan dung.

– Ân?

Ánh mắt ba lão tổ Bạch gia đều ngưng tụ, Lữ Nguyệt Đồng có thể phi hành không
trung đã nói rõ cảnh giới của nàng xấp xỉ với bọn hắn! Hiển nhiên trên đời này
không chỉ có tộc nhân Bạch gia gặp được kỳ ngộ, thiếu nữ Lữ gia cũng lấy được
đại cơ duyên!

Khó trách Lữ gia đột nhiên phát lực, nguyên lai đúng là có chỗ dựa!

Nhưng nghĩ có thêm một Tịch Linh cảnh lão tổ có thể cùng bọn hắn đối kháng
sao? Lữ Đồng Nguyên bất quá chỉ là đệ tứ bộ hậu kỳ, Bạch Chỉ Kiếm có thể cản
trở, mà cho dù Lữ Nguyệt Đồng dù tới đệ tứ bộ đỉnh phong, Bạch Hoán Toàn cũng
không hạ phong, dư ra Bạch Chấn Anh đủ gạt bỏ hết thảy!

– Nguyệt Đồng, trong người ngươi có dòng máu của Bạch gia trong người, vì sao
phải bồi Lữ gia chịu chết, sửa lại họ Bạch, ngươi sẽ là lão tổ thứ tư của Bạch
gia!

Bạch Hoán Toàn lại đưa ra chiến thuật dụ dỗ.

Đem ra so sánh, đồng dạng là “Tịch Linh” cảnh, tuổi Lữ Nguyệt Đồng càng trẻ
hơn, càng có tiền đồ hơn Bạch Thu Minh!

– Si tâm vọng tưởng!

Lữ Nguyệt Đồng chỉ tay ra ngoài, nói:

– Cút, đừng để cho ta nhìn thấy các ngươi!

– Lớn mật, không phân tôn ti!

Bạch Chấn Anh quát, hắn là người không có lòng dạ, lập tức biểu đạt sự bất mãn
đối với Lữ Nguyệt Đồng.

– Không quy tộc ta, là địch nhân chúng ta, Nguyệt Đồng, ngươi nhất định cùng
Lữ gia cùng chết sao?

Bạch Hoán Toàn lãnh đạm nói, nếu đối phương trung thành như thế, thu vào Bạch
gia ngược lại nuôi hổ làm hoạn, có trời mới biết có lúc nào sẽ bị hung hăng
cắn ngược lại!

Bởi vậy hắn cũng chỉ có thể chặt đứt ảo tưởng của một thiên tài trẻ tuổi.

– Bạch gia trên dưới nghe lệnh, giết cho lão phu, không chừa một ngọn cỏ!
Trong lúc này thu hoạch được bảo vật hay linh thạch đều phải nộp lên!

Bạch Hoán Toàn một câu mệnh lệnh đem quan hệ hai nhà hoàn toàn biến thành kẻ
thù không chết không ngừng.

Lữ gia lão tổ lại ước gì hắn nói ra lời như vậy, trong lòng vô cùng cao hứng,
nhưng vẻ mặt lại tỉnh bơ, miễn bị Lữ Nguyệt Đồng phản cảm.

– Nam nhân giết sạch, mỹ nữ toàn bộ bắt về, mọi người làm việc xong cùng nhau
hưởng thụ ah!

Người của Bạch gia hô to, bọn họ là dong binh vốn không có tố chất, lời gì khó
nghe cũng dám nói.

Lữ Nguyệt Đồng sát khí đại lộ, nàng từng là thống lĩnh Hắc Sát quân, còn có
tính cách nữ bạo long, tự nhiên không để ý trên tay lây dính máu tươi. Hơn nữa
nàng cũng không có cảm tình gì với Bạch gia, một khi đối phương đã tuyệt tình
như vậy, nàng cũng không cần tiếp tục nhớ nhung thân tình gì!

Uy áp Chủ Linh cảnh hoàn toàn phóng thích, ba ba ba, ba gã lão tổ Bạch gia lập
tức giống như diều đứt dây, từ trên bầu trời rơi xuống.

Mọi người đều cảm thấy bên trong cơ thể Lữ Nguyệt Đồng như có được lực lượng
vô cùng vô tận, tựa hồ giơ tay nhấc chân có thể đem thiên địa nổ tung!

Người của Lữ gia lập tức vung tay hô to, bọn họ đã bị sự áp bách của Bạch gia
trong thời gian thật quá lâu, mà cuối cùng đã tới ngày có thể tận tình phóng
thích!

– Ngươi…rốt cục ngươi đã đạt tới tu vi gì!

Bạch Hoán Toàn cả kinh tuôn đầy mồ hôi lạnh, hiển nhiên đối phương không phải
Tịch Linh cảnh, thậm chí đã vượt qua ngũ bộ, bởi vì cho dù Kỳ Nguyên Tông tông
chủ cũng không có được uy áp cường đại như thế!

– Bất quá chỉ là Chủ Linh cảnh mà thôi, Hoán Toàn huynh cần gì phải khẩn
trương như thế!

Lữ gia lão tổ vô cùng đắc ý, nhịn không được cười ha ha.

– Tha…tha mạng!

Đối với người của Bạch gia mà nói, Lữ Nguyệt Đồng là cường giả ngũ bộ hay thập
bộ đều không có gì khác biệt, bọn hắn hoàn toàn không thể đối kháng! Lúc này
làm sao còn ý chí chống cự, ai cũng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

– Đã quá muộn!

Lữ Nguyệt Đồng cũng là người sát phạt quyết đoán.

– Ngươi không thể làm vậy, Bạch gia chúng ta đã thuộc về Âm Dương thánh giáo,
ngươi dám giết chúng ta, chính là muốn thành kẻ địch của Âm Dương thánh giáo!

Bạch Hoán Toàn ngoài mạnh trong yếu kêu lên.

Chẳng thể trách tu vi của Bạch Thu Minh trong khoảng thời gian ngắn tăng cao
như thế, tất nhiên hắn đã được một thánh nữ linh tinh nào đó trong Âm Dương
thánh giáo nhìn trúng thu làm nam sủng, lấy tốc độ của cấp bậc Tinh Vực hấp
thu linh khí tu luyện, tiến cảnh đương nhiên một “ngày” ngàn dặm.

Nhưng rõ ràng Bạch Thu Minh cũng không quá được sủng ái, nếu không tu vi khẳng
định không chỉ là Tịch Linh cảnh, ít nhất muốn bước tới thất bộ hay bát bộ
thật không khó khăn đạt tới.

Trong lòng Lâm Lạc vừa động, hắn đang muốn tiến vào Âm Dương thánh giáo đạt
được Hỗn Nguyên Lệnh thứ ba, đang ưu sầu không có chỗ đột phá, hiện tại đang
buồn ngủ gặp được gối đầu, tuy rằng lấy thực lực Bạch gia cũng rất khó thể
chiếm được địa vị gì trong Âm Dương thánh giáo, nhưng Bạch Thu Minh có thể
được nhân vật ăn qua Song Tu quả nhìn trúng, như vậy vẫn có cơ hội câu ra cá
lớn!

Lâm Lạc nghĩ nghĩ, hướng Lữ Nguyệt Đồng dùng thần thức truyền âm nói:

– Lưu hắn một mạng!

Lữ Nguyệt Đồng không biết tính toán của Lâm Lạc, cũng không hỏi nguyên nhân
liền ủng hộ, nàng gật gật đầu, tâm niệm vừa động, ba ba ba, ngoại trừ Bạch
Hoán Toàn, toàn bộ người của Bạch gia đều bị trái tim nứt vỡ mà chết!

Tuy rằng người của Lữ gia biết Lữ Nguyệt Đồng rất cường đại, nhưng tận mắt
nhìn thấy một màn này vẫn bị cả kinh trừng lớn mắt, nói không nên lời.

Bạch Hoán Toàn còn chưa kịp nói chuyện đã bị Lâm Lạc thu vào Tử Đỉnh, dù sao
cường giả Linh cảnh có thể chống đỡ được một tháng thời gian trong không gian
pháp bảo, tuyệt đối không chết được.

Một trận đại nạn đủ diệt tộc không ngờ thật nhẹ nhàng liền hóa giải, người của
Lữ gia mừng rỡ lập tức triển khai phản kích, bắt đầu thu thập gia sản của Bạch
gia, nhất là hai tòa quặng mỏ linh thạch bọn hắn chiếm cứ, đây chính là một
bút tài sản thật lớn.

Lữ Nguyệt Đồng là công thần lớn nhất đương nhiên được tộc nhân hâm mộ, dù sao
bề bộn nhiều việc mà Lâm Lạc còn chưa kịp thẩm vấn Bạch Hoán Toàn, lúc này đã
nghênh đón một khách nhân – Lữ gia lão tổ.

– Nơi này có mười vạn hạ phẩm linh thạch, cầm lấy rời đi!

Hắn dùng ngữ khí từ trên cao nhìn xuống nói.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.