Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 567: Cứu binh. (1)


– Linh khí!

Tô Nghiễm Khai kêu lên một tiếng đau đớn, tay phải oanh ra một chưởng, chặn
vừa đánh tới ba đạo kình khí, tay trái nhoáng lên, cũng nhiều hơn một thanh
kim sắc chủy thủ. Chỉ là trong nháy mắt công phu, chuôi kim sắc chủy thủ này
lập tức phóng xạ ra quang mang rừng rực, mà sắc mặt Tô Nghiễm Khai cũng mạnh
mẽ tái nhợt lên.

Linh khí cùng pháp khí bất đồng.

Pháp khí bình thường là ở trong thân thể võ giả săn sóc ân cần, thời điểm dùng
chỉ cần trực tiếp tế đi ra là được. Mà linh khí không cần võ giả săn sóc ân
cần, có thể tự động hấp thụ thiên địa linh khí, thế nhưng muốn sử dụng mà nói,
trước tiên phải kích hoạt khí linh.

Muốn phát huy toàn bộ uy lực của linh khí, nhất định phải có đủ lực lượng đi
kích hoạt, bằng không cho dù là Chủ Linh khí rơi xuống trong tay võ giả Không
Linh cảnh, có thể phát huy ra uy lực của Huyễn Linh cảnh đã không sai rồi,
mạnh hơn đi đề thăng tới đệ tam bộ, kia không sai biệt lắm có thể hút khô võ
giả Không Linh cảnh rồi.

Chuôi linh khí này của Tô Nghiễm Khai được từ trong động phủ thượng cổ của
tiền bối, đây là một thanh Huyền Linh khí, chỉ là Tô Nghiễm Khai căn bản không
có khả năng hoàn toàn kích phát ra uy năng linh khí này, miễn cưỡng có thể đạt
được Huyền Linh cảnh đỉnh.

Nhưng này cũng đủ rồi!

Bởi vì tuy cảnh giới của Vạn Đạt Quân so với hắn cao hơn, nhưng Linh khí là
Huyễn Linh khí, thôi phát đến mức tận cùng cũng chỉ là Huyễn Linh đỉnh, cùng
chuôi hoàng kim chủy thủ này uy năng tương xứng.

Linh khí này vừa kích hoạt, cho dù không có chủ nhân điều khiển cũng có thể tự
chủ tiến hành công kích, sau khi Tô Nghiễm Khai tế ra chủy thủ, thân hình cũng
liên tục, vẫn như cũ hướng về Lâm Lạc chạy đi.

– Di, dĩ nhiên còn có linh khí?

Vạn Đạt Quân lộ ra một tia kinh ngạc.

Linh khí không có thể như hàng ngoài đường, nói có thì có, cho dù ở Đông châu
cũng là phi thường hiếm lạ! Sở dĩ hắn có thể đạt được linh khí này, chính là
cướp sạch một thương thuyền, từ trên người một gã đệ tử thế gia đạt được.

Cũng chính bởi vì vậy, mới triệt để chọc giận “Điên bà nương” kia, đối với Hắc
Lân hải tặc triển khai truy sát không tha, cuối cùng chạy trốn tới Nam châu
đến.

Đáng tiếc chính là, thiên địa linh khí ở đây quá loãng rồi!

Tuy mấy năm nay Hắc Lân hải tặc dựa vào đánh cướp cũng tích lũy không ít linh
thạch, nhưng tiêu hao cũng rất lớn a, tới đây càng không dám tùy ý tiêu xài! Ở
đây hoàn cảnh cũng đồng dạng ảnh hưởng tới linh khí, chỉ có thể dựa vào linh
thạch đến khôi phục sức khỏe, Vạn Đạt Quân bình thường căn bản luyến tiếc vận
dụng linh khí.

Khi thấy Tô Nghiễm Khai cũng tế ra linh khí, Vạn Đạt Quân nhất thời vui vẻ,
này biểu lộ cái gì, trong tay đối phương khẳng định có linh thạch, bằng không
há có thể vận dụng linh khí? Thật giống như thiên tinh thạch chi với Tiên
Thiên thập cảnh võ giả, linh thạch đối với võ giả Linh cảnh mà nói quá trọng
yếu rồi!

Vạn Đạt Quân không khỏi cười ha ha, hắn không chỉ muốn cướp đoạt linh thạch
của Tô Nghiễm Khai, còn đoạt linh khí mạnh hơn!

Tuy lúc này hắc tiên của hắn nhìn như cùng hoàng kim chủy thủ hợp lại tương
xứng, nhưng Vạn Đạt Quân nhạy cảm tra giác đến, chuôi hoàng kim chủy thủ này
còn không có phóng xuất ra uy lực chân chính!

Hắn tự nhiên động tham niệm.

– Tô lão cẩu, chịu chết đi!

Vạn Đạt Quân đâu chịu để Tô Nghiễm Khai bỏ chạy, lập tức chặn lại.

Muốn thu linh khí chỉ có hai biện pháp: một, lấy lực lượng càng mạnh ngạnh
sanh áp chế linh khí; hai, giết chết chủ nhân, linh khí kia vô chủ, lực lượng
hao hết là có thể đơn giản thu lại, sửa họ đổi danh rồi.

Bất quá, thực lực của Vạn Đạt Quân cũng chỉ là Huyễn Linh cảnh tiếp cận đỉnh,
xa xa không đủ để trấn áp hoàng kim chủy thủ, mạnh mẽ thu nói không chừng còn
có thể hoàn toàn kích phát linh khí uy, có thể đem hắn chém chết!

Bởi vậy với hắn mà nói lựa chọn tốt nhất tự nhiên là oanh sát Tô Nghiễm Khai,
hoàng kim chủy thủ kia chính là của hắn rồi!

Bang! Bang! Bang!

Tô Nghiễm Khai cùng Vạn Đạt Quân kịch liệt giao phong, nhưng Tô Nghiễm Khai
căn bản không có ý liều mạng, mỗi một chiêu đều là vừa chạm tức đi, tràng diện
nhìn như kịch liệt không gì sánh được, nhưng thực chất cũng không đến nơi đến
chốn.

Mặt khác bảy tên hải tặc Huyễn Linh cảnh cũng vây quanh, muốn vây khốn Tô
Nghiễm Khai.

Nhưng thật muốn khốn chết một gã võ giả Linh cảnh đồng cảnh giới, đây cũng
thập phần miễn cưỡng, nếu muốn vây chết, hai mươi cái mới có tương đối nắm
chặt! Tô Nghiễm Khai không ham chiến chút nào, sau mấy chiêu hư, đã tiếp cận
sát biên giới rừng rậm.

– Hắc!

Bảy tên hải tặc kia đều rống to hơn, vung tay lên, đều đánh ra một dây thừng
hắc sắc, hướng Tô Nghiễm Khai quyển đi.

Này cũng không phải linh khí, mà là công cụ cướp bóc của bọn hải tặc sử dụng,
kỳ thật tác dụng ở chỗ kéo dài thời gian mà thôi. Hơn nữa, bởi vì Linh cảnh
cường giả sử dụng, dây thừng này tuy không có lực sát thương gì, nhưng độ cứng
cỏi ngay cả đệ tam bộ Linh giả cũng không nhất định cắt đoạn được!

Bọn họ không biết làm hải tặc bao nhiêu nhăm, cướp bóc nhiều ít đội thuyền,
phối hợp này tự nhiên cũng là ăn ý không gì sánh được. Bảy sợi dây thừng phân
biệt triền hướng tứ chi, cổ… của Tô Nghiễm Khai.

Tuy Tô Nghiễm Khai hết sức né tránh, nhưng tránh được một hai sợi cũng không
tránh được toàn bộ!

Ba! Ba!

Tay trái cùng chân phải của hắn phân biệt cuốn lấy một sợi dây thừng!

– Ha ha, Tô lão cẩu, ngươi chết định rồi!

Tám người đều lộ ra dáng tươi cười dữ tợn.

Tuy Tô Nghiễm Khai kiệt lực cởi dây thừng ra, nhưng điểm cự ly này đối với cao
thủ mà nói tính toán cái gì. Chỉ cần đình lại trong nháy mắt, Vạn Đạt Quân
liền có thể truy tới.

Lâm Lạc quyết định thật nhanh, lập tức động thân mà ra, muốn thay Tô Nghiễm
Khai tranh thủ một chút thời gian.

– Đừng động lão phu, lui về!

Tô Nghiễm Khai quát to.

Những hải tặc này ở ngoại rừng cùng bọn họ can thiệp, kỳ thực là một kế sách.
Để Lâm Lạc cùng Tô Nghiễm Khai cho rằng có thể đơn giản thoát thân, mới dám đi
ra đánh một trận. Mà bọn hải đạo đã sớm chuẩn bị tốt công cụ kéo dài thời
gian, chờ bọn họ mắc câu mà thôi!

Lâm Lạc đập ra, lục hệ lĩnh vực mở, cấp tốc co rút lại, chỉ ở trước người hắn
hình thành một cái tiểu thế giới.

Đây nếu đánh với người đồng cảnh giới, Ngũ hành tiểu thế giới của Lâm Lạc
tuyệt đối vô địch, căn bản không cần áp súc. Nhưng hiện tại hắn đối mặt là bát
đại Huyễn Linh cảnh cao thủ, này lấy yếu chống mạnh. Hắn căn bản không có hy
vọng xa vời muốn chiến thắng đối thủ, chỉ là cho tiểu thế giới co rút lại bên
người, nâng lên tác dụng phòng ngự.

Hắn không chỗ nào sợ hãi nghênh ra, song quyền oanh tới chống lại Vạn Đạt
Quân.

– Tiểu tử muốn chết!

Vạn Đạt Quân chẳng đáng kêu lên, võ giả bất đồng cảnh giới trong lúc đó có một
hào rộng khó có thể vượt qua, tuy Lâm Lạc đạt được Không Linh cảnh đỉnh, nhưng
chỉ chưa qua Huyễn Linh cảnh là hoàn toàn có thể nghiền áp!

Huống chi Vạn Đạt Quân đã tu đầy ba mươi bốn khiếu huyệt, thiếu chút nữa đạt
được Huyễn Linh cảnh đỉnh, lực lượng không biết muốn cường đại hơn Lâm Lạc
nhiều ít!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.