Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 543: Đối sách. (2)


Độc chướng của U Ám sâm lâm cũng không biết đủ sức chắn đỡ Hỏa Diễm Cự Nhân
hay không, nhưng vạn nhất ngày hắn thoát khốn mà Lâm Lạc còn chưa có đủ năng
lực đối kháng, như vậy U Ám sâm lâm vẫn là điểm an toàn nhất mà Lâm Lạc nghĩ
tới.

Nhưng tu vi đám người Lâm Hành Nam quá thấp, muốn di dời cả tộc đến U Ám sâm
lâm không dùng tới một năm thời gian thì đừng mong hoàn thành! Mà thú triều
mãnh liệt, nếu không đánh chết được Lôi Đình thú phát động chiến tranh lần
này, nhiều lắm chỉ cần một năm thời gian toàn bộ nhân loại hoặc mãnh thú phải
có một phương bị diệt sạch, người sống sót lại trọng thương, sinh hoạt trong
kinh hoàng!

Lâm Lạc không còn đường lui, hắn nhất định phải tiêu diệt đầu Lôi Đình thú
kia!

Năm ngày sau, ba mươi Linh cảnh cường giả cộng thêm Đường Điềm, Bảo Bảo đại
tiên cùng nhau xuất động hướng phía nam xuất phát, bắt đầu oanh giết thú triều
tràn đến!

Mỗi lần bọn họ chỉ lưu lại một ít mãnh thú chạy trốn đi mật báo, trên đường
không hề ngừng lại, giống như một đạo lợi kiếm vung chém qua, tiến mạnh về
phía nam.

Đầu Lôi Đình thú kia sau khi nhận được tin tức, nếu như có ý diệt sạch nhân
loại tất nhiên sẽ một đường đuổi theo, tiêu diệt tồn tại cực mạnh trong nhân
loại diệt hậu hoạn.

Nhóm người Lâm Lạc cũng không dám nắm chắc, lại không dám dừng chân, một khi
dừng lại nói không chừng sẽ bị thứ kinh khủng kia đuổi kịp. Khai chiến trong
hoàn cảnh bình thường bọn họ sẽ rơi vào kết quả chắc chắn tử vong!

Thừa dịp này Lâm Lạc để Lăng Kinh Hồng truyền thụ phương pháp áp súc lĩnh vực
cho các lão tổ.

Mặc dù Lăng Kinh Hồng không có được thiên tư như Lâm Lạc, nhưng khi song tu
với hắn đã đạt được cảm ngộ của hắn, do đó nhanh chóng nắm giữ đạo biến hóa
trong lĩnh vực. Mà nàng lại là một lão sư rất giỏi, có thể dùng ngôn ngữ của
mình đem lĩnh ngộ miêu tả đi ra, đem bí thuật trân quý truyền cho mọi người.

Đừng nói là người mới tiến nhập Linh cảnh như Phạm Thương Vũ, ngay cả Tô
Nghiễm Khai nghe được cũng có cảm giác như gặp được đại đạo!

Tuy rằng người chỉ dạy là Lăng Kinh Hồng, nhưng nhóm lão tổ Lạc Thủy quốc cũng
biết thật ra là do Lâm Lạc cảm ngộ khi đối chiến cùng Thiên Thi Tông, lúc ấy
Lâm Lạc nói không thể nói ra bằng lời, hiện giờ lại để Lăng Kinh Hồng giảng
giải cho bọn họ, có thể thấy được lúc đó hắn nói là sự thật.

Nhưng vì sao hắn có thể dạy cho Lăng Kinh Hồng đây?

Hơn nữa nữ nhân bên cạnh Lâm Lạc tựa hồ tiến cảnh thật nhanh, giống như Tô Mỵ
cùng Trữ Kiều Nguyệt một ngày một ngày đã biến hóa, hoàn toàn đánh vỡ lệ
thường trong võ đạo.

Những lão tổ kia cũng không phải kẻ đần, lập tức có được suy đoán: Lâm Lạc có
một loại bí thuật có thể làm cảnh giới người bên cạnh đột nhiên tăng mạnh! Hơn
nữa những người được lợi đều là nữ tử, có thể thấy được đây là bí thuật có
quan hệ tới song tu!

Cho nên Lăng Kinh Hồng học được đạo áp súc lĩnh vực, thậm chí còn nhờ vậy mà
đột phá Linh cảnh!

Nếu quả thật là như thế, vậy có thể đem nữ tử có tư chất cao thâm trong gia
tộc cấp cho Lâm Lạc làm thiếp, không phải tu vi cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh,
thậm chí đột phá Linh cảnh sao? Đến lúc đó lại triệu hồi, vậy thực lực của gia
tộc sẽ trướng mạnh!

Ở trong mắt những lão tổ kia trinh tiết có đáng là gì, nếu bị Lâm Lạc ngủ vài
lần đạt tới tu vi Linh cảnh, bọn hắn ngay cả nữ nhi ruột thịt cũng có thể
nguyện ý đưa ra ngoài!

Đương nhiên ở thời điểm hiện tại bọn họ chỉ đem ý tưởng đặt trong lòng, nếu có
thể thuận lợi hóa giải nguy cơ lần này, bọn họ nhất định sẽ có hành động!

Một đường đánh chết mãnh thú, với thực lực cường hãn của bọn họ tự nhiên không
gặp được lực chống cự, chỉ bảy ngày thời gian họ đã đi tới cực nam, mà mãnh
thú ven đường chết đầy tràn, đã có thể xây thành núi thịt, hình thành biển
máu.

Kế tiếp chính là băng nguyên hoang vu không bóng người, mọi người không hề
dừng lại, chỉ nửa ngày sau đã cảm ứng được một cỗ khí tức cường đại làm người
ngạt thở đang cấp tốc tới gần sau lưng!

Đã đến! Đầu mãnh thú khủng bố kia đã mắc câu!

Mọi người không dám dừng lại, dù chưa từng đối mặt với mãnh thú kia nhưng chỉ
khí tức đã khiến cho bọn họ cảm thấy vô lực, thậm chí ngay cả Tô Nghiễm Khai
cũng nói khí tức đã vượt qua khả năng lý giải của hắn!

Tuyệt đối là tam bộ!

Mọi người liều mạng bay nhanh về hướng U Ám sâm lâm.

Một canh giờ sau sau lưng họ xuất hiện một chấm đen nhỏ, dần dần phóng lớn,
với ánh mắt của mọi người cùng có thể tinh tường chứng kiến là một mãnh thú
toàn thân bao trùm lam sắc lân phiến, giống như thằn lằn, cả người bao phủ
thiểm điện, giống như thần thú giáng xuống nhân gian, có thể trấn áp thiên hạ!

– Nhanh chút nữa!

Phía trước đã là U Ám sâm lâm, nhưng đầu mãnh thú khủng bố đã càng ngày càng
gần, sắp đạt tới khoảng cách có thể công kích!

– Ngao…

Đầu Lôi Đình thú nổi giận gầm lên một tiếng, miệng há ra, một viên điện cầu cỡ
nắm tay hướng mọi người bắn tới.

Điện cầu vừa bay ra lập tức biến lớn trên không trung, hình thành một cự vật
bán kính gần dặm, vô số thiểm điện rực thiểm, cách thật xa cũng làm mọi người
cảm thấy nhịp tim đập nhanh!

– Mọi người dùng lĩnh vực áp súc chống đỡ, tuyệt không thể dừng lại!

Lâm Lạc hét lớn.

Song lĩnh vực đồng thời mở ra, co rút chừng nửa trượng, gắt gao bao vây lấy
hắn, tay phải Lâm Lạc nắm chặt tay Lăng Kinh Hồng, tốc độ phi hành không hề
giảm bớt.

Tất cả mọi người đều hiểu được nếu dừng lại chống đỡ, sẽ ảnh hưởng tốc độ phi
hành, chỉ cần bị Lôi Đình thú đuổi kịp đó là một kích tử vong!

Bọn họ đều mở ra lĩnh vực, tuy rằng được Lăng Kinh Hồng truyền thụ nhưng chỉ
vài ngày còn chưa đạt được mức độ nghịch thiên như Lâm Lạc, chỉ có thể áp súc
được một phần năm đã là thành tích tốt nhất!

Oanh!

Điện cầu bay qua, mọi người đều bị nổ bay tung lên, uy lực điện cầu vô cùng
mạnh mẽ, tiếp tục oanh về phía trước, bay tới U Ám sâm lâm mới hao hết lực
lượng, ven đường lưu lại một khe rãnh dài chừng trăm dặm, chiều rộng tới trăm
trượng sâu thẳm!

Lực lượng tam bộ, thật sự quá mạnh mẽ!

Cỗ lực lượng đánh vào mọi người căn bản không khả năng phản kháng, đều bị ném
dựng lên giống như thiên nữ tán hoa.

Đây đều là nhờ bọn họ sử dụng áp súc lĩnh vực, nếu không cũng không chỉ đơn
giản bị ném ra ngoài mà trực tiếp bị nghiền thành mảnh nhỏ.

Cho dù là như thế mọi người vẫn bị thương, nhưng vì Lâm Lạc lĩnh ngộ sâu nhất
nên bị thương nhẹ nhất, mà lĩnh ngộ kém nhất là một lão tổ Trần gia liên tục
nôn ra máu, thiếu chút nữa nghẹt thở!

Mọi người đều biến sắc, thực lực sai biệt thật sự quá lớn, cũng may Lâm Lạc có
bí thuật hộ thân, đem áp súc lĩnh vực truyền thụ mọi người, nếu không dưới một
kích này phải có một nửa nhân số bị oanh sát!

– Đừng ngây người, tiếp tục chạy!

Lâm Lạc khẽ quát một tiếng, đổi lại tình huống khác hắn tự nhiên không thèm để
ý sự sống chết của bọn họ, nhưng Lôi Đình thú thật sự quá cường đại, mỗi người
đều là lực lượng quý giá, tuyệt không thể dễ dàng hao tổn.

Mọi người toàn lực phi hành hướng U Ám sâm lâm phóng tới.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.