Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 492: Đại chiến Dịch Hưng Ba (2)


“Ân?” Tô Quảng Khai nheo mắt,“Tiểu tử cũng có vài phần thiên phú, còn không có
tiến vào Thích Biến cảnh đã có thể thử dùng lực lượng bản thân bắt chước linh
vực, cũng có vài phần uy lực! Đáng tiếc, vẫn chỉ là người mù sờ voi, không có
hình dạng, cũng không có thần sắc!”

Tô Mị lập tức hừ một tiếng:“Ngốc tử ở Thông Minh cảnh đã có thể hình thành
linh vực, so với hắn mạnh hơn nhiều lắm!”

Nói đến Lâm Lạc, Tô Quảng Khai không khỏi bực bội, nói:“Nha đầu, ngươi rốt
cuộc là nghĩ như thế nào mà cho hắn đi võ đài ? Này nếu là thắng, chẳng phải
tiểu di của con sẽ phải gả cho hắn !”

“Con cũng không có biện pháp, tính tiểu di ương nghạnh, gia gia cũng không
phải không biết, con cũng hông thể trơ mắt nhìn tiểu di gả cho tên mặt trắng
của Dịch gia!” Tô Mị bất đắc dĩ nói.

Tô Quảng Khai lắc đầu, nói:“Dịch Hưng Ba người này thật ra phi phàm, gia gia
từng muốn gả con cho hắn. Bất quá phong thái khoáng đạt của hắn chỉ là giả
mạo, bị tiểu tử Lâm Lạc chọc vào liền lộ nguyên hình, đáng tiếc, đáng tiếc!”

Tô Mị vội vàng thè lưỡi, làm ra bộ dạng ghê tởm:“Gia gia, ngốc tử sẽ không
thua?”

“Tiểu tử này có một môn công phu kích phát tiềm lực, lại có ba giọt tử huyết
có thể khôi phục thương thế, trong thời gian ngắn sức bật phi thường khả quan,
trận chiến này có bảy thành phần thắng!” Tô Quảng Khai lại có vẻ mặt khó chịu.
Nếu thật sự là Lâm Lạc thắng, vậy quan hệ sau này với hắn sẽ tính như thế nào?

“Bắt chước linh vực?”

“Rất thiên tài, có thể bắt chước ra linh vực, đây chính là chuyện mà cường giả
Thích Biến cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc làm được!”

“Không hổ là đệ nhất thiên tài sau năm trăm năm!”

“Lâm Lạc tuyệt đối không chịu nổi một kích!”

Trừ bỏ Tô Quảng Khai, tự nhiên còn có cao nhân khác nhìn ra được công pháp rất
mang tính sáng tạo này của Dịch Hưng Ba. Sau lời này, toàn bộ đấu trường lại
nhao nhao nghị luận, người ủng hộ Dịch Hưng Ba lại ra sức bảo vệ hắn. Bất quá,
có ủng hộ Dịch Hưng Ba thì tự nhiên cũng có ủng hộ Lâm Lạc .

“Thiên Hợp cảnh đỉnh phong cũng chỉ là có thể bắt chước linh vực mà thôi!”

“Lâm Lạc nghe nói lúc ở Thông Minh cảnh đã có được linh vực, ai thiên tài hơn
vừa xem hiểu ngay!”

“Nếu hiện tại là sinh tử quyết đấu thì Dịch Hưng Ba căn bản không dám cùng Lâm
Lạc đánh bừa!”

Hai bên đấu võ mồm vô cùng kịch liệt, tình thế trên lôi đài cũng thay đổi
trong nháy mắt. Tuy rằng thiên ma giải thể đề thăng thực lực Lâm Lạc lên rất
cao nhưng lực lượng Thiên Hợp cảnh đỉnh phong thật sự quá cường đại, chỉ là
một tầng thiên ma giải thể còn chưa thể bù lại chênh lệch lực lượng giữa hai
người. Lâm Lạc liên tiếp trúng chiêu, hộc máu liên tục.

Tô Mị nhìn xem lại đau lòng, sốt ruột, thầm oán nói:“Ngốc tử này rõ ràng có tử
đỉnh để làm chi không cần! Tên mặt trắng là Thiên Hợp cảnh đỉnh phong cũng
dùng pháp khí, ngươi còn ngu ngôngcs nha!”

Tô Quảng Khai cũng lộ ra một chút tán thưởng, nói:“Tiểu tử này trời sinh chính
là người trong võ đạo, đối thủ cường đại như thế đúng là đá mài đao của hắn.
Nếu là tế ra tử đỉnh kia liền mất đi ý nghĩa ma luyện võ giả!”

“Ngốc tử này, muốn ma luyện cũng nên tìm gia gia ma luyện, cùng tên mặt trắng
có cái gì hảo ma !” Tô Mị liên tục dậm chân.

Thiên ma giải thể, mở lại! Mở lại! Mở lại!

Lâm Lạc liên tục dùng Khải hàng thủy ấn thiêu đốt ba giọt tử huyết, thiên ma
giải thể nháy mắt chồng đến bốn tầng, khí tức lại khủng bố tăng lên.

Chiến ý chi quyền trên đỉnh đầu của hắn cũng phủ lên một tầng bóng đen, giống
như thiên thần hoàng kim tiêm nhiễm ma đạo. Bên trong chiến ý cuồng liệt lại
có thêm một luồng sát khí. Rất nhiều người vừa tỉnh lại sau khi bị chiến ý chi
quyền chấn động, nhất thời lại bị run rẩy!

Đây chính là tiên thiên, thanh huyền cảnh võ giả a. Chỉ một đạo quyền ảnh đã
chấn động thất khiếu, đây là chuyện khủng bố cỡ nào!

Lâm Lạc hét lớn một tiếng, giống như một trận cơn lốc hướng Dịch Hưng Ba cuốn
tập mà đi.

Dịch Hưng Ba còn muốn trò cũ trọng thi, lấy lĩnh vực bắt chước giảm tốc độ của
Lâm Lạc nhưng giả vẫn chỉ là giả. Trong vòng lĩnh vực thì võ giả là thần, câu
nói này chỉ lĩnh vực chân chính, loại lĩnh vực chưa thành hình này bắt nạt
người yếu hơn thì có thể, nhưng gặp phải Lâm Lạc bốn lần thiên ma giải thể thì
lực lượng vượt qua rất nhiều, lĩnh vực giả này như thế nào còn có thể vây được
trụ hắn!

Lâm Lạc xuất hiện ở trên đỉnh đầu Dịch Hưng Ba, thiết quyền xuất ra đánh vào
mặt đối phương.

Dịch Hưng Ba cũng không còn để ý hình tượng, bò ra đất để tránh né.

Phương thức né tránh này sẽ làm bản thân lấm lem, trên tiên thiên cảnh cơ bản
không có võ giả dùng chiêu này, thật sự quá tổn hại thể diện. Nhưng so với
việc bị Lâm Lạc đánh cho một bạt tai thì điều này vẫn có thể chấp nhận được.

Lâm Lạc thét dài một tiếng, thế công một khi phát động liền liên miên không
dứt.

Hắn vừa ở phía trước thì chớp mắt đã ở phía sau, thân hình giống như quỷ mỵ,
ngay cả Dịch Hưng Ba cũng rất khó bắt giữ thân ảnh, chỉ có thể lâm vào phòng
thủ tuyệt đối bị động .

Mà phòng thủ phương là tuyệt đối bất lợi , bởi vì cho dù ngươi đỡ một trăm
quyền, ăn phải một lần công kích kia cũng là đau khổ! Mà cẩn thận mấy cũng có
sai sót, là người lại há có thể l không hề sơ hở?

Thế!

Lâm Lạc cuối cùng cũng đắc thủ, một quyền hung hăng đánh vào trên mặt Dịch
Hưng Ba!

Oanh!

Lực lượng một quyền này cực kỳ cường đại, lúc ma sát với da mặt của Dịch Hưng
Ba chớp động nổi lên vô số hỏa tinh. Đương nhiên điều này cũng nói lên da mặt
của Dịch Hưng Ba còn cứng hơn sắt!

Dịch Hưng Ba lảo đảo thối lui, nửa bên mặt sưng vù. Hắn há miệng phun ra một
đạo máu tươi, trong đó còn hỗn tạp mấy cái răng.

Tuy rằng một quyền này đánh cho hắn rất đau, nhưng bị thương càng nghiêm trọng
hơn là tôn nghiêm của hắn!

Người sống nhờ mặt mũi, cây sống nhờ vỏ ngoài, đánh người không vẽ mặt, vẽ mặt
muốn kết cừu hận sinh tử!

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, tóc trên đầu dựng thẳng lên, ba ba ba, y phục
trên người hắn cũng bị rách tan, hình thể đột nhiên tăng vọt! Thân hình vốn
thon dài của hắn giờ đột nhiên cao lên hai trượng, bề ngang cũng theo đó tăng
mạnh, eo lưng thô to giống như trâu!

Nguyên bản một tên mặt trắng lại cứ thế biến thành đại hán cường tráng vô
cùng!

Không, đại hán cũng không phải là cự hán! Phạm Trác Hi tuy rằng cũng là to con
nhưng gặp hắn còn phải kêu sư phụ !

Loại hình thể này xuất hiện một người thì còn có thể nói là thiên phú dị bẩm,
nhưng liên tục xuất hiện như Phạm Trác Hi, Hoa Thiên Hùng, Dịch Hưng Ba, thêm
cả Bành Tiểu Kì, tổng cộng là bốn !

Vậy không thể giải thích là thiên phú dị bẩm mà những người này đều đến từ một
chủng tộc ở thời kỳ thượng cổ.

Cự nhân tộc!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.