Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 312: Không Linh Thảo. (1)


Ngũ hoàng tử cởi mở cười to, loại người này ngày sau nhất định chấp chưởng
quyền to, tuyệt đối sẽ không ở trên phong độ mất thân phận.

Phạm Bách Đồng khiêm tốn cười nói:

– Bất quá vừa mới bước vào Địa Nguyên Cảnh, sao có thể so sánh với ngũ hoàng
huynh!

– Ha ha, vi huynh cũng vừa mới bước vào Địa Nguyên Cảnh, không nghĩ tới thủy
chung không thể bỏ qua Hoàng đệ!

Ngũ hoàng tử nói ra.

Lâm Lạc không khỏi sững sờ, hai người này rõ ràng đều là tu vi Thiên Hợp Cảnh,
tại sao phải lừa gạt lẫn nhau? Nhưng hắn lập tức hiểu được, hai người này đều
tu Ẩn Tức Thuật, áp chế khí tức bản thân, cố ý yếu thế.

Bọn họ đều là người tranh đoạt ngôi vị Hoàng Đế, ẩn dấu thực lực đây là vì ở
thời điểm mấu chốt một kích quyết thắng!

Trong nội tâm Lâm Lạc thở dài, làm huynh đệ làm đến nước này, thật đúng là một
loại bi ai.

Hai huynh đệ này nhìn như thân thiết giúp nhau kéo cảm tình, nhưng lại vụng
trộm môi thương lưỡi tiễn, lẫn nhau thăm dò, sóng ngầm mãnh liệt.

Bọn người Lâm Lạc rất không nguyện tham gia dòng nước xoáy tranh đoạt ngôi vị
Hoàng Đế, liền nhân cơ hội cùng hai người phân biệt, khắp nơi đi dạo lên, một
bên nghe Tô Mị nói đến sự tình giữa hai người Ngũ hoàng tử cùng Cửu hoàng tử .

– Trước mắt, Tam hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Cửu hoàng tử là người cực kỳ có lực
cạnh tranh ngôi vị Hoàng Đế, tuy đương kim Hoàng Đế dưới gối nhi tử phần đông,
nhưng xuất chúng chỉ có ba người bọn họ!

Tô Mị phân tích cho Lâm Lạc cơ cấu quyền hạn trước mắt của Càn Nguyên quốc.

– Thân huynh đệ trong lúc đó cũng phải đề phòng như thế, thật là làm cho
người cảm thấy bi ai!

Lâm Lạc lắc đầu, nếu ngày kia con hắn thành đàn, tuyệt không cho phép phát
sinh chuyện như vậy.

– Mau tới! Mau tới!

Hai người đang lúc nói chuyện, đột nhiên Đường Điềm kêu to lên, lôi kéo bọn họ
đi tới một quầy hàng, chỉ vào một cây thực vật kỳ quái, thần sắc vô cùng kích
động.

Đây là một cây thực vật gần như hơi mờ, dài ước chừng hơn thước, toàn thân
không lá, chỉ có đỉnh mọc một đóa bạch hoa mỹ lệ, không linh sáng tỏ.

– Đây là vật gì mà làm ngươi kích động như vậy?

Lâm Lạc hỏi.

Tiểu ma nữ này là ở trong núi rừng lớn lên, đối các loại linh dược hẳn là vô
cùng quen thuộc.

– Không Linh Thảo, đây là Không Linh Thảo!

Đường Điềm liên tục giơ chân.

– Này là nãi nãi nói cho ngươi?

Tô Mị nghĩ đến đây liền muốn cắn răng.

– Ân!

Đường Điềm liên tục gật đầu.

Lâm Lạc đè xuống Tô Mị sắp bạo tẩu nói:

– Không Linh Thảo có tác dụng gì?

– Không có, chính là mỹ vị rất ngon!

Mặt mũi Đường Điềm tràn đầy vẻ hoài niệm, đại khái trước kia đã nếm qua.

Lúc này, ngay cả Lâm Lạc cũng có cảm giác bạo tẩu, tiểu ma nữ này cả ngày chỉ
muốn ăn, thật không biết có phải nàng sinh ra là để ăn hay không!

– Này này này, các ngươi chớ đi!

Chứng kiến Lâm Lạc cùng Tô Mị muốn xoay người rời đi, Đường Điềm vội vàng đuổi
lên.

– Địa phương có Không Linh Thảo, tất nhiên có Không Linh Thạch Nhũ!

– Cái gì!

Lâm Lạc cùng Tô Mị đều là thân thể chấn động.

Tô Mị thân là thế gia Thần quốc, tự nhiên không thể không biết Không Linh
Thạch Nhũ là cái gì, mà Lâm Lạc đã ăn qua một giọt, tự nhiên càng thêm tinh
tường Không Linh Thạch Nhũ là trân quý cỡ nào.

– Các ngươi thật đúng là đần, Không Linh Thảo cư nhiên gọi Không Linh Thảo,
tự nhiên là cùng Không Linh Thạch Nhũ có liên quan rồi, aii!

Đường Điềm còn hai tay bày ra, làm tư thế không thể làm gì được.

Cái tiểu ma nữ này có tư cách nói lời như vậy sao?

Lâm Lạc cắn răng, nhưng Không Linh Thạch Nhũ quan hệ trọng đại, lúc trước
Trương Tiểu Bạch bởi vì chiếm được ba giọt Không Linh Thạch Nhũ mà dẫn đến họa
sát thân, hắn không thể không chú ý. Đi qua làm ra vẻ cầm lấy cây Không Linh
Thảo, hướng sạp chủ nói:

– Tiền bối, đây là linh thảo sao?

Đối phương là một lão giả áo xanh khoàng thất tuần, tu vi Thông Minh Cảnh,
nhưng ở nơi đây phần thực lực này thật không thể xem cao thủ. Tuy lão giả này
thấy tu vi Lâm Lạc kém hắn, nhưng lại không có đắn đo cái giá tiền bối chút
nào, dù sao có thể đến nơi đây đều là người có thân phận, hắn chỉ là một tán
tu rất không nguyện ý đắc tội thế gia nào!

– Lão phu cũng không rõ lắm đây tột cùng là cái gì, nhưng hương có hiệu quả
trấn định tâm thần, nói không chừng có thể làm thuốc, lão phu liền lấy ra bán
xem, có thể có đan sư nhận ra được hay không!

Lão giả áo xanh lãnh đạm vừa cười vừa nói.

Lâm Lạc nhẹ gật đầu nói:

– Ta lại có chút hứng thú, tiền bối nói cái giá đi!

– Mười khối cực phẩm Thiên tinh thạch, tiểu ca cảm thấy như thế nào?

Áo xanh lão giả cũng không biết cây Không Linh Thảo này đến tột cùng có đáng
giá tiền này hay không, báo ra một cái giá đại khái.

Mười khối cực phẩm Thiên tinh thạch, cái này đặt ở Thượng Nguyên quốc cũng là
một cái giá trên trời, bởi vì Thượng Nguyên quốc căn bản không có cực phẩm
Thiên tinh thạch quáng, chỉ có thể ngẫu nhiên mới có thể từ Thần quốc chảy đến
một ít, thuộc về có gì đó tiền mà không mua được!

Tô Mị gật gật đầu, vung tay lên, lấy ra 10 khối cực phẩm Thiên tinh thạch, lúc
này Lâm Lạc mới giả bộ như lơ đãng hỏi thăm:

– Tiền bối, gốc linh thảo này ngươi là từ đâu ngắt tới?

– Di, Không Linh Thảo!

Áo xanh lão giả vẫn không trả lời, chỉ thấy một huyền y lão giả lại thần sắc
kích động lao đến, vầng sáng trên người người này bức người, ít nhất là tu vi
Thiên Hợp Cảnh!

– Cái gì, Không Linh Thảo!

– Nơi đó có Không Linh Thảo!

– Ân?

Thần niệm vô cùng cường hoành đảo qua, lập tức có mười lão giả thất tuần hiện
ra ở chung quanh Lâm Lạc, đều bị dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Không Linh Thảo
trong tay hắn.

Áo xanh lão giả đột nhiên có cảm giác hối tiếc, chẳng lẽ hắn bán thiệt thòi
rồi?

– Ngươi là từ đâu đào tới Không Linh Thảo?

Những người kia sau khi xác nhận Không Linh Thảo thật giả, đều đem ánh mắt
nhìn về phía lão giả áo xanh. Bọn họ tu vi không dưới Thiên Hợp Cảnh, chỉ là
ánh mắt kia đã bao hàm uy áp lớn lao, làm cho lão giả áo xanh thiếu chút nữa
hai chân mềm nhũn.

Những người này cư nhiên có thể gọi ra được danh tự Không Linh Thảo, tự nhiên
biết rõ lai lịch Không Linh Thảo này, cũng biết bản thân Không Linh Thảo này
không giá trị, mấu chốt là nó sinh trưởng ở đâu!

Áo xanh lão giả ngay cả hô hấp cũng thập phần khó khăn, hắn ban đầu còn muốn
bán tin tức này kiếm chút tiền tài, nhưng bị mười lão quái vật Thiên Hợp Cảnh
bao vây lại, lại làm cho hắn tim đập chân run, nào còn dám cò kè mặc cả, lập
tức chân thật nói:

– Vãn bối là ở dưới vách núi đá ở Phi Lai Sơn, trong lúc vô tình phát hiện
cây dị thảo này.

– Chỗ kia ở đâu, mau dẫn chúng ta đi!

Không Linh Thạch Nhũ chính là thiên hạ kỳ trân, cho dù những lão quái vật
Thiên Hợp Cảnh này cũng động tâm, một người nhắc tới lưng lão giả áo xanh,
mười mấy người thân hình lập tức bắn lên, hướng phương hướng Truyền Tống Trận
chạy tới.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.