Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 210: Đột Phá Minh Dương Cảnh. (2)


– Như thế có thể làm như một kiện vũ khí bí mật, dưới Địa Nguyên cảnh nếu vội
vàng không kịp chuẩn bị bị nện thoáng cái mà nói, cam đoan sẽ bị đông cứng!

Hắn đứng lên, mục quang quét qua lại chứng kiến Ngân Mang cũng nằm sấp trên
mặt đất, trên người bao phủ một tầng quang mang ngân bạch sắc, hiển nhiên là
hấp thu lực lượng nó không cách nào luyện hóa, bị ép tiến nhập trạng thái
hôn mê bảo vệ!

– Cái ăn hàng này!

Lâm Lạc liền tranh thủ từ đáy giường đem thiết bài ra, chỉ thấy bình ngọc phía
dưới không không đãng đãng, nào có một giọt linh dịch! Phải biết rằng Lâm Lạc
luyện hóa Vạn Tái Hàn Ngọc Tâm chí ít dùng ba ngày thời gian, nói cách khác có
thể sinh ra 3 giọt linh dịch, nhưng tất cả bị ăn hàng kia tiêu diệt!

Ngân Mang bất quá là tu vi Tiên Thiên Cảnh, thoáng cái ăn 3 giọt linh dịch tự
nhiên là chống đỡ không nổi!

Lâm Lạc không khỏi thở dài, tiểu gia hỏa này trời sinh có thể bài trừ cấm chế,
một ngụm răng lại sắc bén kinh người, cho dù nhốt nó ở bên ngoài cũng có thể
lập tức nghe mùi tiến đến! Hơn nữa, Lâm Lạc cũng không yên tâm đem nó để ở bên
ngoài.

Cũng may không có ăn vỡ bụng !

Lâm Lạc một lần nữa đem thiết bài bỏ vào dưới giường, khiến nó chậm rãi sinh
ra linh dịch, đồ chơi này đối với hắn hiệu quả tuy không phải rất rõ ràng,
nhưng lại tốt hơn cực phẩm Thiên tinh thạch rất nhiều, có thể cho Lâm Hành
Nam, Lâm Nguyệt Lộ, hơn nữa hắn ở thời điểm kiệt lực cũng có thể uống khôi
phục bổ sung lực lượng, đây mới là mấu chốt nhất, có thể cứu mạng!

Ẩn Tức Thuật vận chuyển, hắn đem tu vi của mình y nguyên khống chế ở Tiên
Thiên Đại Viên Mãn Cảnh, trước khi không đủ lực tự bảo vệ mình, hắn không muốn
đơn giản lộ ra ngoài thực lực chân chính. Hiện tại hắn đạt đến Minh Dương
Cảnh, cả Bách Phong Tông đã không có người có thể khám phá Ẩn Tức Thuật của
hắn.

Bùm!

Một tiếng vang lên truyền đến, Lâm Lạc không cần đi ra ngoài xem, liền phát
hiện cửa biệt viện của hắn bị người oanh mở. Hắn không khỏi chau mày, ai to
gan như vậy, ở trong tông cũng thô lỗ như thế này?

Hắn ly khai mật thất tu luyện, đi tới trong sân, chỉ thấy phiến đại môn đáng
thương bị đá thành bảy tám khối, mất trật tự tán lạc trong sân, mà một thanh
niên nhìn về phía trên chỉ vẹn vẹn có hơn hai mươi tuổi đang hai tay chắp sau
lưng, sắc mặt lạnh lùng đứng ở cửa ra vào, không vào một phần, không lùi nửa
tấc.

Minh Dương nhất trọng thiên!

Người này hẳn là trong mấy người lần này nương nhờ Chân Âm Đan được đến đột
phá kia, khí tức còn không phải thập phần ổn định, hiển nhiên là vừa mới đột
phá.

– Ngươi chính là Lâm Lạc?

Người nọ lạnh lùng hỏi thăm.

Loại thái độ ngạo mạn này làm cho Lâm Lạc khó chịu, hắn không đáp hỏi lại,
nói:

– Ngươi là ai?

– Cốc Phi Tuyền!

Thanh niên kia hai tay ôm ở trước ngực đáp, ngữ khí vô cùng độ kiêu ngạo nói
ra.

Cốc Phi Tuyền? Đệ đệ Cốc Phi Minh? Không phải nói hắn đã có ba bốn mươi tuổi,
như thế nào còn trẻ như vậy? Nhưng Lâm Lạc lập tức hiểu được, sớm đột phá Tiên
Thiên Cảnh mà nói, trong trăm năm cơ bản sẽ không thay đổi, hắn đối với cái
này vẫn còn có chút không quen.

– Không biết!

Hắn nhàn nhạt nói.

Cốc Phi Tuyền lập tức muốn sặc! Trong một đời tuổi trẻ của Bách Phong Tông,
hắn tuyệt đối có thể xưng là thiên tài, tuy so ra nghịch thiên kém Tề Thiên,
nhưng ba mươi bảy tuổi đạt tới Minh Dương Cảnh cường giả là trong tông hiếm
thấy!

Cốc Phi Tuyền vừa rồi phá cửa thanh âm rất lớn, Liệt Dương Phong đã có không
ít đệ tử lao đến, đệ tử Phong khác tới nơi này quấy rối, tự nhiên bị coi là
hành động khiêu khích Liệt Dương Phong, nhưng thời điểm chứng kiến Cốc Phi
Tuyền, mỗi người đều ngậm miệng lại.

Người này nghe nói vừa mới tấn giai Minh Dương Cảnh, đã là nhân vật có thực
quyền trong tông. Còn nữa, Cốc Phi Tuyền là nhân vật quan trọng trong Thiên
Minh rất được Tề Thiên coi trọng, mà trong Liệt Dương Phong không thiếu đệ tử
đồng dạng cũng gia nhập Thiên Minh, thật đúng là khó mà nói giúp ai cho phải.

Chỉ là mọi người không biết, dùng thân phận của Cốc Phi Tuyền tại sao phải tìm
đến một đệ tử mới vừa vào tông, mới chỉ là Tiên Thiên Cảnh phiền toái.

– Ca ca ta có phải là ngươi giết hay không?

Cốc Phi Tuyền nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, ánh mắt lạnh lùng.

Tuy Bách Phong Tông không cấm môn nhân luận bàn, nhưng giết chóc đồng môn lại
là tội nhất lớn, Lâm Lạc tự nhiên sẽ không thừa nhận! Mặc dù nói là ba người
Cốc Phi Minh động sát ý đối với hắn cùng Lâm Nguyệt Lộ trước, nhưng loại
chuyện này nói miệng không bằng chứng!

Lâm Lạc lắc đầu nói:

– Ca ca của ngươi là ai, không biết!

Mục quang của Cốc Phi Tuyền càng ngày càng hàn, tựa hồ muốn ngưng tụ thành
thực chất nói:

– Ngươi cùng hắn tới Ngân Sương thành săn bắt Âm Thi, cuối cùng ngươi đã trở
lại, ca ca ta không có! Hắn và ngươi có tư oán, đã từng năn nỉ qua ta ra mặt
thay hắn, nhưng lúc đó ta đang muốn bế quan tìm kiếm đột phá, không có đáp
ứng hắn!

Hắn ngửa mặt lên trời thở dài, lúc lại nhìn hướng Lâm Lạc, trong ánh mắt đã là
một mảnh sát ý.

Lâm Lạc cười ha ha nói:

– Theo ngươi nói như vậy, phàm là có cừu oán với ngươi ca ca, cũng có thể
giết hắn !

– Không sai, ta không cần chứng cớ, chỉ cần nhận định là ai, liền giết kẻ đó!
Ngươi cũng không cần cảm thấy ủy khuất, ngươi là người thứ 3 ta giết! Tuy ca
ca ta không có tiền đồ gì, nhưng cuối cùng là ca ca của ta, phàm là cùng hắn
khi còn sống có cừu oán, hoặc là người có khả năng giết hắn, ta đều từng cái
làm thịt!

Thanh âm của Cốc Phi Tuyền như băng, nâng tay trái lên.

– Ngươi có di ngôn gì muốn nói không?

Người này bá đạo cùng không nói lý đã tăng lên tới một trình độ mà Lâm Lạc
không cách nào lý giải!

Lâm Lạc gật gật đầu nói:

– Ta thực sự có một câu muốn nói!

– Nói đi!

– Người như ngươi là như thế nào sống đến hiện tại?

– Muốn chết!

Cốc Phi Tuyền hừ lạnh một tiếng, một tay đã hướng Lâm Lạc lăng không lao đi,
ngưng tụ thiên địa linh khí hóa thành một đại thủ phô thiên cái địa.

– Cốc Phi Tuyền, ngươi đã vượt quyền quá rồi!

Một tiếng quát nhẹ, Nam Cung Lãng điện xạ mà tới, vung quyền đánh hướng đại
thủ trên bầu trời, thay Lâm Lạc ngăn lại một kích này. Hắn là tu vi Minh Dương
lục trọng thiên, muốn hóa giải một kích này tự nhiên dễ dàng.

Cốc Phi Tuyền dung sắc lạnh hơn, ở trên mặt Nam Cung Lãng nhìn lướt qua nói:

– Tránh ra, việc này cùng ngươi không quan hệ!

Nam Cung Lãng giận quá thành cười, điềm nhiên nói:

– Ngươi đến đại phong của bổn tọa giết đệ tử ta, lại muốn cho bổn tọa bỏ đi?
Cốc Phi Tuyền, ngươi tuy đột phá đến Minh Dương Cảnh, nhưng bổn tọa một chiêu
có thể trấn áp ngươi!

Nhưng Cốc Phi Tuyền lại cười lạnh một tiếng nói:

– Ta lần này tới, chính là được Tề thiếu gật đầu, Nam Cung Lãng, ngươi có thể
thừa nhận lửa giận của Tề thiếu cùng Thiên Minh sao?

Nam Cung Lãng lập tức thu khí thế vào, Tề Thiên người này là thiên tài được
thiên địa đại phúc duyên, hơn 40 tuổi liền đến được Giác Vi Cảnh, nghe nói
không lâu sau liền đột phá Thông Minh Cảnh, trở thành nhân vật Lão tổ chính
thức của Bách Phong Tông!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.