C-K-Í-T..T…T, cửa phòng đẩy ra, một người trung niên nam tử đi đến, đi theo
đằng sau còn lại là Trần Á Đan, nàng thuận tay đóng cửa lại.
Người nọ là Ngụy Thần tam trọng thiên, tuy thấy cảnh giới của Lâm Lạc còn
không bằng mình, nhưng có thể làm cho một gã Sơ Vị Thần ở cửa ra vào trông
coi, vậy tất nhiên có bối cảnh rất sâu, cũng không phải hắn có thể khinh bỉ
được.
Bởi vậy, hắn rất là cung kính nói:
– Khách quý, thỉnh đem vật phẩm ngài nhận lời trao đổi giao cho tiểu nhân, do
Giám Định Sư của chúng ta xem xét, nếu không sai, liền có thể hoàn thành giao
dịch, đồ đạc sẽ do tiểu nhân đưa tới!
– Ân!
Lâm Lạc gật gật đầu, từ trong đan điền không gian lấy ra hai cây Hạnh Long
thảo, Hư Không hướng đối phương tiễn đưa tới.
Người nọ sững sờ, như loại linh thảo này nhất định sẽ chứa trong hộp ngọc
chuyên môn, một là mỹ quan, thứ hai có thể phòng ngừa dược lực phát tán, nhưng
xem điệu bộ này của Lâm Lạc tựu như đi tới chợ bán thức ăn mua hai cây tỏi,
lập tức để cho hắn lộ ra có chút chân tay luống cuống.
Há hốc mồm một hồi, người nọ mới rất là xấu hổ tiếp nhận hai gốc linh thảo,
cẩn thận từng li từng tí mà thu vào đan điền không gian, cáo lui rời khỏi
phòng.
Lâm Lạc ngược lại là không sợ hắn chơi bịp bợm gì, nuốt riêng hai gốc linh
thảo này, phòng đấu giá nếu ngay cả tố chất của nhân viên cũng không thể cam
đoan mà nói, vậy đã sớm đóng cửa rồi!
Lại là một hồi công phu, cửa phòng lần nữa gõ vang, người nọ bưng lấy một cái
hộp gấm tiến đến, cung kính đặt lên bàn nói:
– Khách quý, đồ vật ngài cần đang ở bên trong, phía trên này có thần thức
phong ấn của bổn phòng đấu giá, ngươi có thể xác nhận phải chăng nguyên vẹn!
Lâm Lạc gật gật đầu, thò tay một vòng, phía trên này xác thực có một đạo cấm
chế phi thường yếu ớt. Yếu đến chỉ cần vừa mở nắp hộp ra sẽ phá đi cấm chế, đủ
để cam đoan trước đó không có bị người trộm lấy đi cái gì.
Hắn mở cái hộp ra, bên trong là một bình thuốc màu trắng, vừa cầm lên liền có
thể cảm giác được bên trong có một khỏa đan dược. Nhưng Nguyên Thần đan quan
hệ trọng đại, Lâm Lạc còn không có tùy ý đến trình độ không kiểm tra thoáng
một phát liền trực tiếp thu lại, lập tức đem nắp bình mở ra, đổ ra một khỏa
dược hoàn lớn cỡ long nhãn. Cẩn thận kiểm tra một lần, hắn có thể để xác
định viên đan dược kia cùng lúc trước hắn lấy được là giống như đúc.
Đem đan dược cất kỹ một lần nữa, thu vào đan điền không gian. Lâm Lạc cười
nói:
– Làm phiền ngươi giúp ta hỏi thăm, vị giao dịch kia còn có Nguyên Thần đan
không? Nếu có, chúng ta có thể tiếp tục giao dịch!
– Vâng!
Người nọ gật gật đầu, thối lui ra khỏi phòng, nhưng chỉ vẻn vẹn một lát sau
hắn lại phản hồi nói.
– Khách quý, vị khách nhân kia nói Nguyên Thần đan không còn nữa!
Kết quả này kỳ thật cũng không ra Lâm Lạc dự kiến, dù sao tài liệu của Nguyên
Thần đan rất khó tìm, mà càng mấu chốt chính là Đan Sư quá ít, đều ở trong tay
thế lực lớn, nếu không phải lần này di phủ mở ra, đâu có thể nào xuất hiện
nhiều đan dược như vậy?
Lâm Lạc đem đại lượng thảo dược từ đan điền không gian lấy ra nói:
– Những vật này giúp ta xem xét thoáng một phát phải chăng có thể tiến hành
giao dịch.
Người nọ vội vàng lấy ra một cái trữ vật, đem những thảo dược này toàn bộ thu
đi vào nói:
– Xin khách quý chờ một lát, mặt khác, khách quý muốn đổi cái gì, Thần tinh,
đan dược hay là tài liệu khác?
– Đan dược, tài liệu đều có thể!
Lâm Lạc nghĩ nghĩ, tuy Thần tinh là ngoại tệ mạnh của Thần giới, nhưng theo
giá trị chính thức mà nói, ngoại trừ cực phẩm Thần tinh ra, những thứ khác đều
là hàng phế phẩm, xa xa không có trân quý bằng đan dược, tài liệu.
– Tiểu nhân minh bạch!
Người nọ đáp ứng một tiếng, lại đi ra gian phòng. Đại khái qua gần nửa ngày
thời gian, hắn mới lần thứ tư đi vào phòng, đem một bộ phận linh thảo trả lại
cho Lâm Lạc, sau đó tay lấy ra giấy đưa tới.
– Khách quý, ngài có 36 kiện vật phẩm thông qua được xem xét, có tư cách trao
đổi, đây là danh sách, xin ngài xem qua, còn có đây là linh thảo trả về, xin
ngươi cất kỹ!
Rõ ràng còn lui về 17 loại linh thảo, lấy 36 gốc, bậc thang của phòng đấu giá
còn là rất cao mà!
Bởi vì rất nhiều người đều yêu cầu dùng hàng đổi hàng, không chịu đem thứ tốt
trong tay đổi thành Thần tinh, bởi vậy mỗi một lần giao dịch đều tiến hành
tương đối chậm, nhiều lần còn xuất hiện tình huống lưu hàng, thấy mà Lâm Lạc
có cảm giác muốn ngáp.
Cái giao lưu hội này bất tri bất giác tiến hành hơn mười ngày, cũng may Thần
linh căn bản không cần ngủ, tuy rất nhiều Thần linh vẫn là giữ lại thói quen
nằm ngủ, mà linh thảo Lâm Lạc gửi bán cũng có một nửa mang lên bàn đấu giá,
nhưng thành công hoàn thành giao dịch chỉ vẹn vẹn có bảy kiện, đổi đến cho
hắn hai khối thần thiết, theo thứ tự là Lam Vũ tinh thiết cùng Thủy thần
thiết.
Kỳ thật tài liệu có thể được xưng là thần thiết, thuộc về loại cũng có thể xem
như thần khí rồi, bởi vì trong quá trình nó sinh ra cũng hấp thụ đại lượng
lực lượng cùng pháp tắc, trải qua đúc khí sư gia công, có chút có thể trở
thành thần khí, nhưng càng nhiều hơn là sẽ gặp đến phá hư trở thành sắt vụn.
Nhưng đối với Lâm Lạc mà nói, mục tiêu của hắn chỉ là luyện hóa lực lượng
trong đó, cho hắn thần khí cũng giống nhau là hủy đi “ăn tươi”, đã như vầy,
thần thiết cùng thần khí lại có cái gì khác biệt?
Ngoại trừ hai khối thần thiết ra, Lâm Lạc còn đổi đến không ít đan dược, hơn
nữa hắn còn có ý đổi lấy đan dược cấp tinh vực, cái này ở Thần giới thuộc về
đồ vật rất bình thường, một gốc linh thảo ít nhất có thể đổi đến mười khỏa
đan dược cấp tinh vực, để cho hắn phi thường hài lòng.
Đỗ Vô Bệnh biến mất vài ngày lại lần nữa phản hồi, cùng Lâm Lạc một bên nói
chuyện phiếm một bên bắt tay lấy đồ vật hắn để ý, theo thời gian chậm rãi
chuyển dời, lần giao lưu hội này cũng tiệm cận khâu cuối cùng, mà giá trị vật
phẩm xuất hiện cũng trở nên càng ngày càng cao, giống như gốc Mặc Cần chín vạn
năm của Lâm Lạc, đưa tới một hồi tranh đoạt dị thường kịch liệt.
Lâm Lạc lại lấy tới một ít thần thiết, nhưng vẫn có càng nhiều thứ tốt chỉ có
thể trơ mắt bỏ qua, để cho hắn thập phần đau lòng, thật muốn nhảy đi xuống
cường đoạt.
Một tháng sau, lần trao đổi đại hội này rốt cục đến một ngày cuối cùng, đã bắt
đầu đấu giá vật phẩm áp trục.
Mà ở bên trong ba kiện vật phẩm này, đồng dạng có một vật là thuộc về Lâm Lạc,
chính là Long Tâm hoàn!
– Các vị, cảm tạ mọi người một tháng này đến ủng hộ, mà trao đổi đại hội lần
này cũng sắp chấm dứt, hiện tại, là ba kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng, cũng
là ba kiện bảo vật do Giám Định Sư xem xét cho rằng có giá trị nhất!
Đấu giá sư mặt mày hớn hở nói, một bên thầm kêu đáng tiếc, những bảo vật
này nếu là theo như quá trình bình thường tiến hành bán đấu giá, vậy 10% thủ
tục phí bán đấu giá là tương đối khả quan!