Hoang Đảo Chúa Tể

Chương 97: Trúc Cơ(2)


Nhưng vào lúc này,vừa mới bước chân xuống đất Lạc Băng,toàn thân đã vô lực ngã xuống,hiển nhiên dược lực của Xích Long đan đã phát huy tác dụng,bởi vì đang bị phong bế linh khí,Lạc Băng lúc này tình hình càng là hỏng bét,thần trí của nàng hoàn toàn bị dược vật kích thích tình dục.

Thân thể nàng giống như linh xà chạy đến quấn chặt trên người Dương Kỳ,trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra thanh âm ưm ưm trêu trọc lấy hắn,môi đỏ mọng hé mở,hôn Dương Kỳ.

Dương Kỳ đẩy đầu của nàng ra,xuất ra một hạt châu nhỏ trong túi trữ vật,sau đó để nó lơ lửng ở trên đầu hai người.Lạc Băng cũng không hề để ý cùng tức giận,quấn lấy hắn lần nữa,vóc người đầy đặn ma sát lấy Dương kỳ,một đôi chân ngọc thon dài thẳng tắp kẹp thật chặt sau lưng Dương Kỳ.

-Cho ta! Cho ta!

Lạc Băng dùng ánh mắt ai oán nhìn Dương Kỳ,trong cái miệng nhỏ nhắn thở ra nhiệt khí làm cho người ta huyết mạch căng phồng,bộ dáng quyến rũ làm rung động lòng người kia đủ để cho bất kỳ nam nhân nào điên cuồng.

Dương Kỳ cũng không chịu nổi,hắn đến thế giới này gần bốn năm,vẫn chưa biết mùi vị của nữ tu sĩ là như thế nào?.

Lạc Băng treo ngược ở trên người của hắn,cái mông đầy đặn vừa lúc ngồi ở trên dương căn của hắn,không chịu nổi kích thích mà nhổng lên thật cao,dưới sự ma sát không ngừng để cho dương căn trở nên cứng rắn.

Dương Kỳ đã hết kiên nhẫn,hai tay mở ra,ôm lấy cái mông trọn trịa đầy đặn ngạo nghễ ưỡn lên của Lạc Băng.

-Thật mềm,thật co dãn!.

Dương Kỳ dùng sức bấm,hai tay tràn đầy,xúc cảm tuyệt diệu tới cực điểm.

Nhận được kích thích này,Lạc Băng ôm Dương Kỳ càng chặt,để cho mặt của hắn vùi thật sâu vào bên trong hai vú của nàng,trong cái miệng nhỏ nhắn hộc ra hô hấp nồng động,tựa hồ làm như vậy có thể giảm bớt lửa nóng nhanh chóng muốn thiêu cháy trong cơ thể nàng.

Xuy,quần áo Lạc Băng bị Dương Kỳ động một cái liền nát tan,hiện ra một thân thể uyển chuyển đẫy đà trắng nõn.

Hai vú lớn vồng lên căng tròn đập thẳng mặt Dương Kỳ,Lạc Băng ôm chặt cổ của Dương Kỳ,một bên theo bản năng nâng lên cái mông đầy đặn,cố gắng nhấp theo từng nhịp kết hợp với Dương Kỳ.

Đầu óc Dương Kỳ tỉnh táo lại,đây chưa phải lúc hưởng thụ của hắn,tốc độ ra vào bên trong âm hộ Lạc Băng chậm lại hẳn,sau đó hắn điều động tinh hoa linh khí bắt đầu tiến cảnh.

Hỏa Vân gấp rút lên tiếng thúc dục

-Tiểu tử mau lên,đẩy con đàn bà đó ra đi ngươi định rúc trong háng con đàn bà đó đột phá Trúc Cơ Kỳ?.

Dương Kỳ bất đắc dĩ hữ nhẹ một tiếng.

-Mẹ kiếp ta tự nhiên có tính toán,lão già người đừng cười nữa mau giúp ta.

Hỏa Vân cười nhạt nói.

-Được rồi,đột phá thất bại cũng là truyện bình thường,cùng lắm lại tìm thêm một nữ tu sĩ có tu vi như vậy làm lại.

Nói xong tính cả Hỏa Vân nữa là có tất cả ba nguồn năng lượng đang lưu chuyển trong cơ thể Dương Kỳ(linh khí,ma khí,nguyên âm),ba nguồn năng lượng này giống như thủy triều chảy vào bên trong đan điền của Dương Kỳ,sau đó lại tràn ra chạy đến kinh mạch toàn thân.

Từ từ,một lần,hai lần….

Đến mười lần như vậy,bên trong cơ thể Dương Kỳ đã sinh ra một tia linh khí khác lạ,thấy vậy Dương Kỳ vội vàng rót đến càng nhiều bổn nguyên tinh hoa linh khí thúc dục chúng va đập,lưu chuyển càng nhiều hơn.

Sáng hôm sau,Dương Kỳ nặng nề thở phào một cái,không dám buông lỏng,vận chuyển linh khí liên tục nhanh chóng củng cố Trúc Cơ Kỳ tu vi.

Lúc này thân thể uyển chuyển của Lạc Băng dán chặt vào người hắn,nàng phát ra một tiếng thét kinh hãi,Dương Kỳ sau khi xong chuyện căn bản vẫn không có tách nàng ra,hắn vừa động trực tiếp tiến thật sâu vào trong thân thể của nàng.

Con mắt hai người động vào nhau,Lạc Băng khiếp sợ giật mình.

Lạc Băng mặc dù là quan hệ cùng Dương Kỳ dưới tác dụng của Xích Long đan,nhưng trí nhớ của nàng cũng không có mất,tinh tường nhớ được Dương Kỳ là thế nào giày vò nàng đêm qua.Tên dâm tặc này quả thật là không phải người,muốn nàng bảy tám lần,thời gian mỗi lần lại tăng lên tới đáng sợ.

Nàng vốn định sau khi sự việc xảy ra sẽ liều chết với Dương Kỳ,nhưng nàng bị hắn muốn một lần lại một lần,bây giờ căn bản cử động một đầu ngón tay cũng không có khí lực.

-Rút đồ vật kinh tởm kia của ngươi ra.

Lạc Băng hung tợn nhìn Dương Kỳ,nếu như bây giờ nàng có đủ thực lực,thì nhất định không tiếc mọi giá giết chết tên súc sinh này.Người này không những lợi dụng nàng đột phá cảnh giới mà còn cầm đi lần đầu tiên trân quý hơn hai mươi năm của nàng.

Dương Kỳ không nói không rằng,dâm đãng cười một tiếng,tiếp tục thốc mạnh vào bên trong Lạc Băng,khiến nàng trợn trắng mắt rên rỉ.

Lạc Băng thiếu chút nữa tức ngất đi,nam nhân này phong bế lại linh khí của nàng giờ lại dám truyền linh khí vào thứ đáng chết đó thốc mạnh nàng một cái,khiến nàng đau đến gần như bất tỉnh.

Cảm thấy cảnh giới đã bước đầu ổn định,Dương Kỳ không rảnh đùa nghịch với nữ nhân này nữa,tách ra nàng thu lấy hạt châu vào trong túi trữ vật,sau đó mặc lại quần áo tiếp tục ngồi xuống thổ nạp.

…..

Lại một tháng nữa trôi qua,Dương Kỳ từ từ mở ra hai mắt,hắn buông ra toàn bộ thần thức,thần thức lại tăng trưởng đến đáng sợ vài trăm thước,ước chừng so với cùng cảnh giới tu sĩ nhiều không chỉ mười mấy lần,nguyên khí bên trong đan điền cũng là tinh thuần hơn không ít,đã hình thành một quả cầu trong suốt to bằng nắm tay.

Thu hồi thần thức nhìn về phía Lạc Băng đang nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn,Dương Kỳ phất tay một cái,giải khai phong bế linh khí cho nàng.

Lạc Băng thấy linh khí của mình đã quay trở lại,không thèm suy nghĩ,hai tay lập tức bấm quyết thi triển công kích lên người Dương Kỳ.

Dương Kỳ hừ lạnh một tiếng,ma khí lập tức phủ lấy Lạc Băng,vô hiệu hóa tất cả công kích của nàng,sau đó Diệt thế công pháp bắn ra một cái,Lạc Băng tức thời bay người đập thẳng vào trên vách đá,không thể nhúc nhích.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.