Hoang Đảo Chúa Tể

Chương 83: Trục xuất


Sau hai hôm tu luyện ở chính viện,hôm nay Dương Kỳ lại trở về khu vườn linh thảo mà hắn cai quản.

Dương Kỳ không một lời nói,hắn mặc trang phục bạch y của nội môn đệ tử nên dọc đường đã gây chú ý với tất cả các ký danh đệ tử cùng ngoại môn đệ tử.Cả đám thấy vậy liền lộ vẻ hâm mộ,nhưng khi trông rõ ràng là hắn thì lập tức lại thay đổi nét mặt,nhanh chóng chuyển sang vẻ mặt cực kỳ ghen ghét.

-Ngày hôm qua chưởng môn công bố thu tân nội môn đệ tử,hóa ra là hắn,dựa vào phế linh căn hệ mộc để trở thành ký danh đệ tử,lần này không biết dựa vào phương pháp gì để tiến vào nội môn,đúng là vận * chó.

-Còn phải nghĩ sao,theo ta thì nói không chừng là đưa mông cho trưởng lão đó đâm,làm việc hạ lưu thế mới được trưởng  lão vui vẻ thu làm đệ tử chứ.Nhưng tên này thật sự quá mức hạ lưu.

-Cũng đúng,ngươi xem hắn bộ dạng vừa ngu vừa đần thế kia,ta phỏng chừng cho dù trở thành nội để tử,hắn cũng chỉ vét đĩa,tu tiên đâu phải chuyện dễ dàng gì.

-Loại phế vật này,cho dù dựa vào chút thủ đoạn trở thành nội môn đệ tử,chúng ta cũng không cần để ý,phế vật đi đến đâu vẫn là phế vật.

-Con mẹ nó,ta trở thành ký danh đệ tử đã bốn năm rồi,chưa gặp qua tên không biết xấu hổ như vậy,thói đời là vậy sao,trưởng lão như thế nào mà coi trọng hắn chứ.Ta điểm nào cũng hơn hắn,thực là con mẹ nó khó chịu quá.

Những lời thảo luận này đều lọt vào tai hắn,Dương Kỳ lạnh lẽo nhìn xung quanh thấy đủ loại sắc mặt trong mắt.Hiện tại vẫn bị môn quy bên trên áp chế,đợi khi hắn thành trúc cơ hắn sẽ đem từng tên giết chết,lúc đó xem có kẻ nào làm gì nổi hắn không.

Sau một hồi hắn đi vào cửa Bắc,theo đường nhỏ về vườn linh thảo,không nhanh không chậm Dương Kỳ lại bắt đầu thổ nạp.

Trên cây đại thụ cách đó không xa,Mã trưởng lão cau mày đứng trên đó,thấp giọng mắng.

-Thằng nhóc này tu luyện rõ ràng là không có thiên phú,cớ sao linh khí xung quanh nó lại nồng nặc đến thế chứ,chẳng lẽ khoáng mạch ngay dưới cái chòi rách đó.

Nơi đây linh khí so với trong phòng thì sung túc hơn,nhưng để xác định được ví trí thì quá mơ hồ.Không lẽ thằng nhãi con đó cũng đã nhìn ra khoáng mạch dưới lòng đất,lại còn có cách để câu thông với nó mà hấp thu?.

Không ngừng thổ nạp,mãi đến giữa trưa,Dương Kỳ mới thả lỏng một chút,hắn đã đạt đến luyện khí tầng bốn,hắn ngồi xếp bằng nhìn vào hư không,thầm nghĩ.

-Mã Vân tuyệt đối sẽ theo dõi ta,như vậy hiện tại mọi hành động của ta đều bị hắn giám thị.

Dương Kỳ đứng dậy,lảo đảo hướng về chính viện đi tới,Mã Vân nổi giận lôi đình,lão trên cây đợi một cách ngu ngốc tới trưa,khẽ lầm bầm nói.

-Nhãi con,lão phu sẽ cùng ngươi so đo,một ngày không thành thì một tháng,một tháng không thành thì một năm,ta không tin ngươi sẽ không tu luyện để ta không nhìn ra điểm bất thường.

Nói xong,hắn phi thân bay đi,trở lại chính viện trước Dương Kỳ.

Không lâu sau,Dương Kỳ không nhanh không chậm đã trở lại,Mã Vân thấy hắn thì hòa ái ngoài miệng nói.

-Đã trở về,tốt lắm Dương Kỳ ngươi đi ăn cơm trước đi,buổi chiều tối ta sẽ sắp xếp thời gian chỉ bảo ngươi phương pháp tu luyện.

Dương Kỳ dạ một tiếng,đi vào phòng của mình thì thấy có thêm một cái bàn,trên bàn bày ba đĩa đồ ăn cùng một tô canh,trông rất ngon miệng,hắn lập tức nhanh chóng chạy tới làm vài ngụm,cuối cùng đem canh uống hết,xong rồi vỗ bụng nằm lên giường ngủ trưa.

Thân hình Mã Vân lờ mờ xuất hiện,vẻ mặt lão âm trậm,lộ vẻ ngoan độc thầm nghĩ.

-Lão phu tuy nói ngại môn quy,lo lắng người phát hiện nên mới không cho độc vào đồ ăn ngươi ăn,nhưng tạo ra một ít gây trở ngại cho ngươi trong việc hấp thu linh khí thì được,hừ,ngươi vốn tư chất kém cỏi,hơn nữa lão phu sử dụng thêm linh thảo,đời này ngươi mơ tưởng đạt đến được Luyện Khí tầng một.

Một lúc lâu sau,Dương Kỳ tỉnh lại,chỉnh lại quần áo,đi về khu linh thảo,lại tiếp tục thổ nạp.Thời gian dần qua,mãi tới lúc mặt trời khuất núi,Dương Kỳ mới đứng lên vận động tay chân một hồi,không nói lời nào hướng về phía một góc nhỏ trong vườn linh thảo,vẻ mặt cẩn thẩn lấy cái gì đó nhét vào trong túi áo,rồi mới rời đi.

Ngồi trên đại thụ Mã Vân tinh thần lập tức rung động,im lặng quan sát hành động của Dương Kỳ một hồi.

Sau khi Dương Kỳ rời đi,Mã Vân vẻ mặt nghi hoặc đi vào nơi Dương Kỳ vừa lén lút làm việc gì đó bên trong góc vườn xem xét,hắn thấy linh thảo ở đây héo hơn các nơi khác,Mã Vân cười cười,nhớ kĩ vị trí này sau đó thân ảnh biến mất.

Rất có thể đây là mấu chốt,nhưng việc làm cách nào dẫn lấy linh khí hấp thu lại chỉ có tên tiểu tử đó biết.Mã Vân nghĩ đến đây quyết tâm mau chóng giúp hắn đạt đến luyện khí tầng một,sau đó liều mạng rút tu vi xuống một tầng mà sử dụng Sưu Hồn thuật với hắn.

Như vậy sẽ không vi phạm quy định của thiên địa pháp tắc đối với tu chân giả chưa tới Kim Đan kỳ thì không thể sử dụng Sưu Hồn thuật với phàm nhân.

Sưu Hồn thuật,một loại tiên thuật đơn giản nhưng lại quá mức độc ác,người bị sưu hồn thì tới tám chín phần là bị tử vong,nếu kết quả tốt hơn thì cũng là ngu ngốc cả đời

Bất quá,chính vì như vậy Sưu Hồn thuật mới có chút hạn chế bên trong,là không tới Kim Đan kì không thể tùy tiện sử dụng,nếu không sẽ bị phản phệ.Mà nếu dưới Kim Đan cưỡng chế sử dụng thì chỉ có thể sử dụng được ba lần trong đời,mỗi lần sử dụng tu vi đều giảm đi một tầng.

Một đêm trôi qua,Dương Kỳ thở dài,trong cơ thể tốc độ hấp thu linh khí đột nhiên yếu đi rất nhiều,hắn cười khổ khó hiểu,đúng lúc này cửa phòng bị người đẩy ra,Mã Vân vẻ mặt âm trầm,bưng một chén chất lỏng đen tuyền đi tới.

-Uống đi!.

Dương Kỳ ngẩn người ra,cẩn thận nhìn,chưa dám tiếp nhận hỏi.

-Sư phụ,đây là cái gì?.

Mã Vân vừa thấy Dương Kỳ hỏi vậy,liền tức khí xông lên quát.

-Ta còn có thể hại ngươi sao,cho ngươi uống thì ngươi uống,nếu không phải muốn ngươi nhanh chóng đạt tới luyện khí tầng thứ nhất,ngươi nghĩ rằng ta sẽ hao phí một lượng lớn dược liệu trân quý để làm ra bát thuốc này sao.

Dương Kỳ có chút do dự nhìn,nhưng thấy Mã Vân nét mặt không tốt,vội bưng bát lên uống một hơi cạn sạch.Hắn uống xong thấy trong bụng dâng lên một cỗ nhiệt khí sau đó lập tức lưu chuyển khắp toàn thân,trong nháy mắt hắn cảm thấy miệng lưỡi khô khan,toàn thân thể giống như bị lửa đốt.

Dương Kỳ lảo đảo,bát đá trên tay suýt không giữ được mà rơi xuống.

-Mau thổ nạp,ta giúp ngươi hấp thụ.

Mã Vân đặt tay lên ngực Dương Kỳ một cách không tình nguyện.

Một cỗ khí tức mát mẻ từ ngực truyền tới,đầu óc Dương Kỳ thanh tịnh lại,không nghỉ ngơi lập tức bắt đầu thổ nạp.

Mã Vân có chút đau lòng đưa mắt nhìn bát đá lẩm nhẩm vài câu,cắn răng lấy trong túi ra mấy khối hạ phẩm linh thạch phân trái phải Dương Kỳ đặt vào,trong lòng thầm nghĩ.

-Tiểu tử,lần này ta có thể mất tiền vốn lớn,ngày sau ngươi hết thảy sẽ phải trả lại cho ta.

Điều hòa một lúc,Mã Vân có thể cảm nhận rõ ràng trong có thể đối phương đang ngưng tụ linh khí từ linh thảo,sắc mặt có chút vui vẻ.

Đến lúc này,một cỗ trọc khí theo cơ thể Dương Kỳ nhanh chóng tràn tới,dễ dàng hóa giải linh khí sắp sửa ngưng tụ kia,thất bại chỉ trong gang tấc.

Mã Vân sắc mặt đau khổ,hắn nhận ra nơi trọc khí phát ra,đúng là chỗ linh thảo độc hắn để đối phương ăn hôm qua.Thử đi thử lại nhiều lần đến khí linh khí của linh thảo tiêu tán toàn bộ,thủy chung vẫn không ngưng tụ được một tia linh khí nào.

Mã Vân thở dài một tiếng,buông tay nhìn chằm chằm Dương Kỳ,trong lòng cảm xúc ngổn ngang.

Dương Kỳ mở mắt,toàn thân cảm giác phiêu phiêu,cực kỳ thoải mái,hắn đang muốn nói câu cảm tạ,nhưng không tưởng,mặt của Mã Vân có chút đau lòng,vung tay áo quay đầu rời phòng.

Dương Kỳ ngẩn ra,không rõ đối phương nghĩ gì,nhưng đã biết được thân thể của mình đang có vấn đề,hoạt động thân thể một chút rồi đi ra khỏi phòng,hướng phòng Mã Vân cao giọng nói.

-Sư phụ,hôm nay đa tạ người,đệ tử xin phép cáo lui.

Mã Vân không nói,bất quá cửa vườn vô thanh vô tức mở ra,Dương Kỳ vội vàng đi.

Một tháng nhanh chóng qua đi,trong một tháng này,Mã Vân ngày cũng phải cấp cho Dương Kỳ chút linh thảo,nhưng linh khí thủy chung vẫn không thể ngưng tụ,Mã Vân tính tình ngày càng cáu gắt.

Quan trọng nhất là Mã Vân đã hiểu ra,nếu như tên tiểu tử đó thật sự biết cách dẫn linh khí từ khoáng mạch sớm đã đạt đến luyện khí tầng một.Cuối cùng sự việc hôm đó chỉ là một sự trùng hợp mà thôi.Mã Vân không khỏi vô cùng thất vọng,cẩn thận suy đoán,tên tiểu tử đó vốn không phải mấu chốt,hắn đến linh khí còn không ngưng tụ ra được thì sao có thể hiểu cách dẫn linh khí đến xung quanh mình mà tu luyện chứ.

Với Suy đoán này,càng nghĩ lão càng thấy chính xác,không khỏi đau lòng,một tháng qua lão hầu như cái gì cũng không làm,ngoài việc giám thị thì chính là sao linh thảo.

Hiện tại thành công giã tràng,tức giận kêu Dương kỳ lên,đem hắn răn dạy,cuối cùng trục xuất khỏi chính viện.

Lão hiện tại chỉ cần thấy Dương Kỳ là trong lòng tức khí,hiện tại không thấy tâm không phiền,không bao lâu đã quên đi tên đệ tử này.

Lão nghĩ đến việc Dương Kỳ tuy một tháng liên tục ăn linh thảo,nhưng dù vậy thì không mất tám mười năm đừng mơ tưởng luyện thành Luyện khí tầng thứ nhất,trừ phi lão quyết tâm không để ý tới tổn hao thảo dược liên tục cho tên đệ tử này dùng.Nhưng cái Mã trưởng lão không biết rằng,Dương Kỳ hắn sớm đã là luyện khí tầng bốn,độc dược này chẳng mấy chốc sẽ được bổn nguyên tinh hoa linh khí trấn áp,sau đó tiêu thất.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.