Hoang Đảo Chúa Tể

Chương 61: Lên đảo(1)


Hoang vu nhất địa điểm tại hoang đảo,bên trong một hang động.Hải Hoàng ngồi xếp bằng,nhắm mắt tại một mỏm đá đang được thái dương chiếu đến.Cấm kị trong lúc tu luyện luôn là tránh có kẻ làm phiền,phá hỏng,chẳng may lúc hắn đang tu luyện rơi vào trạng thái nhập định lại bị chúng nữ làm phiền chẳng những công sức sẽ đổ sông đổ biển mà khả năng rất cao sẽ kéo theo việc hỗn loạn chân khí.Lúc đó chỉ có trách hắn bất cẩn mà thôi.Chính vì vậy bây giờ trong lúc Hải Hoàng tu luyện,đều là tìm một nơi như vậy.Vừa tránh được phiền phức vốn có,cũng có thể nâng cao hiệu quả của việc tu luyện

Vô danh công pháp không hổ là diệt thế thần công,chỉ vừa mới tu luyện được chút da lông bên ngoài,rốt cuộc lại đã có thể khiến cho năng lượng tinh hoa của bản thân Hải Hoàng tiến tăng vùn vụt,tốc độ tăng trưởng cực kì kinh người.Toàn bộ năng lượng tinh hoa đó,rót vào sâu bên trong cơ thể hắn,thẩm thấu vào trong từng ngóc nghách trên cơ thể hắn.

Mà đối với Vô Danh công pháp Hải Hoàng cũng đúng là bản thân chính mình đã có quen thuộc lý giải cùng lĩnh ngộ.

Cái này 'Vô danh công pháp” càng tu luyện về sau càng là một bước khó tiến,mỗi một bước đều chịu đến trở ngại khổng lồ,nếu như không có kỳ ngộ cùng phương pháp nào đó chống đỡ,sợ rằng Hải Hoàng cất bước khó khăn,cơ hồ là tu luyện cả một đời cùng khó mà có thể tiến triển.

Cái này so với lên trời còn khó,có lẽ công pháp này theo Hải Hoàng suy đoán quả thật đã liên quan đến cái gọi là tu tiên.Chỉ là hiện tại hắn quá nhỏ bé chưa có tư cách biết được một điểm mơ hồ trong đó mà thôi.

Cứ như vậy,Hải Hoàng kết thúc nhàm chán tu luyện.Mở mắt ra,suy tư mà nhìn về phía xa.Sau đó hắn lắc đầu vài cái,cuối cùng tiêu thất trong không khí.

Về phần Diệp Băng đến hôm nay nàng đã biết rằng Siyoung cùng hai con tiện nhân nữ minh tinh kia đều là cùng Hải Hoàng hắn cá mè một lứa.Nhưng đó chỉ là suy nghĩ lúc đầu,về sau không hiểu Băng Băng cùng Dương Mịch hai nàng khóc lóc,diễn kĩ thế nào lại thành tất cả tội lỗi về phần Hải Hoàng.Cái gì mà Hải Hoàng hắn cầm thú,dùng đồ ăn,mĩ phẩm…ép buộc các nàng lên giường với hắn,cái gì mà Hải Hoàng hắn súc sinh quay chụp lại lăng nhục,rồi đánh đập,hành hạ các nàng.Coi các nàng như nữ nô,tất cả mọi việc đều bắt các nàng làm,không làm thì không có đồ ăn,mĩ phẩm,đồ dùng…,đến tối còn phải làm ấm giường cho hắn,thỏa mãn thú tính của hắn.Cuộc sống so với nô lệ còn khổ.Về phần Siyoung cũng là bị hắn ép buộc,nhưng may mắn là nữ nhân đầu tiên của hắn nên hoàn cảnh có chút khá hơn so với các nàng.Tất nhiên đều là nữ nhân,cộng với diễn kĩ của Băng Băng và Dương Mịch cùng với hoàn cảnh hiện tại,Diệp Băng không thể không tin,cảm thấy thật xấu hổ với chính bản thân mình vì đã nghĩ về Siyoung chúng nữ tồi tệ như vậy.Còn về Hải Hoàng trong suy nghĩ của Diệp Băng càng là kinh tởm,bên ngoài thì ra vẻ đạo mạo,đường hoàng,gương mặt anh tuấn,nhưng bên trong thì lại biến thái,cầm thú,so với súc sinh cũng không bằng,không từ mọi thủ đoạn để trêu đùa,ép buộc nữ nhân quan hệ với chính mình.So cặn bã còn cặn bã.

Mỗi lần nhìn đến Hải Hoàng,Diệp Băng đều là một mặt khinh bỉ,chán ghét khiến Hải Hoàng cũng chỉ biết cười khổ,hắn thật sự có tệ hại như vậy sao.Mặc dù cũng đúng là như vậy nhưng việc hắn đánh đập,hành hạ Băng Băng,Dương Mịch hai nàng là hoàn toàn không có,rõ ràng là chúng nữ bịa ra.Quả thật là quá oan uổng.

Mà bỏ qua việc đó Hải Hoàng bên này lại đang nhìn đến một đống ảnh mà chúng nữ đưa tới,hắn không quan tâm lắm đến việc Diệp Băng nghĩ mình như thế nào.Dù gì thì Diệp Băng cũng đã là đồ chơi của hắn rồi,còn có thể chạy được đi đâu.Về phần ảnh mà Băng Băng các nàng đưa tới,bên trên đều là các nữ minh tinh của hàn quốc và trung quốc.

Hắn nhìn đến hoa cả mắt,phải đến hàng trăm người chứ đâu có ít,trừ một số đỉnh cấp đại minh tinh mà hắn biết,còn lại đều đối với Hải Hoàng lạ hoắc.Nhưng cũng không thể phủ nhận,tất cả những nữ nhân trong hình ai nấy đều xinh đẹp tuyệt mĩ,khí chất mĩ miều,đủ để lọt vào cái khẩu vị kén cá chọn canh của hắn.Tất nhiên với bản tính tham lam,háo sắc của Hải Hoàng,không cần nói hắn cũng sẽ chọn hết đám nữ nhân này cho lên đảo.Không nhiều lời mà bắt càng nàng xếp thành nhiều hàng mà đứng,ưng ý người nào thì hôm đó đè xuống mà ma sát,chán rồi thì hôm sau chọn người khác.Đáng tiếc là hiện tại Hải Hoàng dù muốn cũng không có cái quyền hạn đấy,hắn chỉ có thể một tháng chọn một người mà thôi.Mà hắn ở trên đảo cũng mới có ba bốn tháng,cùng lắm bây giờ chỉ có thể chọn được hai người là nhiều nhất.

Xem nào,nên là ai đây,Hải Hoàng gõ gõ tay xuống bàn,ánh mắt liên tục đảo quanh hàng trăm bức ảnh.Cuối cùng vẫn là quá khó chọn,hắn liền đảo mắt xuống phía dưới,vỗ vỗ mông Dương Mịch cùng Băng Băng hai nàng,ra hiệu cho hai người dừng lại.

Băng Băng cùng Dương Mịch hai người một trái một phải,đang quỳ úp người bú liếm lấy côn thịt của Hải Hoàng,thấy động tác của hắn cũng là dừng lại.Băng Băng ngồi dậy bắt đầu nhìn vào ảnh mặc cho Dương Mịch vẫn còn đang ngậm lấy côn thịt của Hải Hoàng làm sạch lấy.Nàng ngậm nuốt côn thịt Hải Hoàng đến càng sâu.Sau khi đợi Hải Hoàng bắn xong,chính mình nuốt hết tinh dịch xuống,mới bắt đầu chỉnh đốn đầu tóc cùng trang phục,nghiêm chỉnh mà ngồi đến bên cạnh hắn,di chuyển ánh mắt đến trên những tấm ảnh.

Dương Mịch không chần chừ mà tìm lấy ảnh của Nhiệt Ba mà đưa đến trước mặt Hải Hoàng.

'Lão công,hay là tuyển Nhiệt Ba nàng,dù sao nàng cũng là người của nhân gia,đảm bảo Mịch nô sẽ khiến cho Nhiệt Ba nàng ngoan ngoãn nghe lời lão công”.

Băng Băng một bên cũng gật đầu phụ họa,tỏ vẻ đồng ý.

'Đúng thế lão công,dù sao Nhiệt Ba cũng đã chịu qua không ít ân tình của Dương Mịch,hơn nữa còn là người của công ty cô ấy,có Dương Mịch ở đây rất nhanh có thể khiến cho Nhiệt Ba ngoan ngoãn đi vào khuôn phép'.

Chuyện về Nhiệt Ba thì Hải Hoàng cũng biết rõ một hai,có điều lần này hắn đang có hứng thú với đám nữ minh tinh hàn quốc,tạm thời nữ minh tinh của trung quốc để sau vậy.Hải Hoàng phất tay,tỏ vẻ từ chối.

'Không cần,hai người giúp anh lọc hết đám nữ minh tinh hàn quốc ra,nữ nhân nào trong đó hai người cảm thấy vừa ý,đạt tiêu chuẩn thì lựa chọn”.

Một lúc sau Băng Băng cùng Dương Mịch hình như có vẻ đã thống nhất quyết định,liền đưa một tấm ảnh đến trước mặt Hải Hoàng.

Hải Hoàng nhìn cô gái này cũng khá quen mắt,hình như là của một nhóm nhạc nữ nào đó.Cô gái này mặt ngọc,mày phượng,khuôn mặt dường như được lai tạo không chỉ bởi một dòng máu.Xinh đẹp lạ thường,dáng người yểu điệu,đường cong lả lướt,ngực tròn,mông vểnh.Xác thực là khiến Hải Hoàng có thể nổi lên được thú tính chà đạp,đúng là nhan sắc ở tầm họa quốc ương dân.

Mà nữ nhân này lại mang đến cho Hải Hoàng cảm giác khá quen thuộc,tuy vậy trong phút chốc hắn lại khó có thể nhớ nổi là ai.Vậy là lại quay sang hỏi Băng Băng hai người.

'Cô gái này rất tốt,là ai vậy”.

'Cái này em cũng không rõ,nhưng hình như cô ta nghệ danh là nancy thì phải”.

Ách đúng vậy,hóa ra là cô ta à,Hải Hoàng cuối cùng cũng nhớ ra,lại nhìn đến Dương Mịch mà hỏi.

'Được rồi,nhưng sao hai người lại chọn cô ta”.

Băng Băng cùng Dương Mịch đều bĩu môi nói.

'Nhìn cô ta một bộ dạng thuần khiết,nữ thần như vậy chính là hai người bọn em không chịu nổi”.

Ách,đây mà cũng là lí do à,chẳng lẽ Băng Băng,Dương Mịch hai người do thời gian bắt đầu sống chung với Hải Hoàng hắn mà đã bị nhiễm đến bản tính xấu của hắn rồi.

Bất quá Hải Hoàng đúng là thích dậy dỗ nữ nhân kiểu như vậy,cầm tấm ảnh nancy trên tay mà đánh giá.Hải Hoàng cười tà ác,sau đó xé nát nó rồi ném đi,như để đánh dấu một con mồi mà đã nằm chắc trong tay hắn vậy.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.