Hoang Đảo Chúa Tể

Chương 117: Quyền vương trò chơi(1)


Dĩnh Bảo nàng lặng lẽ đóng lại cửa phòng,không nhanh không chậm tiến vào bên trong phòng vệ sinh.

Ham muốn tăng cao,khiến nàng không thể không dùng đến hạ sách này.

Nhưng vừa mới chạm đến nhớp nháp phía dưới hạ thể.Trong đầu nàng đột nhiên vang lên một giọng nói lạ lùng

-Tôn kính Triệu Lệ Dĩnh tiểu thư,trong vòng năm phút nữa,bắt đầu 'Vương quyền trò chơi”,thỉnh nhanh chóng có mặt tại phòng khách,thời gian đếm ngược 4:59.

Dĩnh Bảo lập tức hoảng hồn,cho rằng chính mình là bị ảo giác,nhưng trong đầu nàng thời gian đếm ngược không ngừng di động,hiển nhiên đây chính là thật.

Dĩnh Bảo do dự trong chốc lát,dù sao nàng vô thanh vô tức ở trên hòn đảo này,thêm một sự tình kì lạ như vậy cũng chẳng có gì khó hiểu.Nàng nhanh chóng lau sạch hạ thể nhớp nháp của chính mình,sau đó bình thản tiến ra bên ngoài.

Dọc theo đường đi,nàng gặp phải tất cả các cửa phòng của Dương Mịch chúng nữ đều đã mở ra.

Khi nàng đến nơi,tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ,Dĩnh Bảo giật mình,kinh ngạc nói.

-Các ngươi thế nào có mặt tại đây?.

Nàng kinh ngạc nhìn xem tất cả chúng nữ cùng tên béo chết tiệt.

-Vương quyền trò chơi?.

Băng Băng mắt phượng đảo quét tất cả mọi người ở đây một vòng,ngắn gọn nói.

Tất cả mọi người nhìn nhau,âm thầm gật đầu,không ai nói thêm lời nào.Bỗng chốc không khí trở nên cực kì ngột ngạt.

Lúc này không trung giữa phòng lại hiện lên dòng chữ giống như ra lệnh.

-Năm phút thời gian đã qua,người chơi Tống Dục Hân không có xuất hiện.Thi hành cưỡng chế lệnh.

Sau khi giữa không trung dòng chữ hiện ra đầy đủ,một giọng âm thanh máy móc vang lên lặp lại.Sau đó lập tức thấy được Tống Dục Hân bất thình lình hiện ra giữa đám người.

Tống Dục Hân ánh mắt tỏ vẻ khó chịu nhìn đến trung niên nam tử.

-Đinh,người chơi đã toàn bộ đầy đủ,bây giờ bắt đầu trò chơi.

Máy móc điện tử âm thanh tiếp tục vang lên khiến cho tất cả mọi người tò mò tìm kiếm khắp nơi phát ra âm thanh.

-Người chơi tất cả mười hai người,nam người chơi một,nữ người chơi mười một,bây giờ bắt đầu quyền vương trò chơi,tất cả người chơi chuẩn bị kỹ càng,một phút sau bắt đầu trò chơi,người vi phạm cùng thua cuộc chết,người chiến thắng trở về hiện thực thế giới.

Mồ hôi lạnh từ trên trán Dĩnh Bảo chảy xuống,nàng vừa đan xen sợ hãi lẫn hưng phấn,cái này không chỉ là thông thường một trò chơi,chính là quyết định vận mệnh nàng trò chơi.

Nhưng trò chơi này giống như không tầm thường, là ép buộc tính chất,là câu nói thua cuộc cùng vi phạm chết.

Quả thật khiến nàng sợ xanh mặt,đây là sự thật,là tình huống quỷ dị gì.

Không riêng gì nàng,mọi người đều là một mặt căng thẳng,sợ hãi.

Rose trực tiếp nhảy dựng lên,biểu lộ bất mãn dáng vẻ.

-Người chơi Rose muốn thoát khỏi trò chơi?.

Vẫn là không có cảm xúc giọng nói điện tử vang lên.

Trịnh Sảng cùng Kim Thần lập tức ngăn lại nàng.

-Ngươi đừng xúc động,chúng ta đã ở trên hòn đảo này,tất cả mọi thứ đều có thể là thật.

Rose nhếch miệng,nhưng vẫn thấy có chút sợ hãi,nhìn về trung niên nam nhân ánh mắt mang theo vẻ cầu cứu.

-Quyền vương trò chơi bắt đầu,nam người chơi một,nữ người chơi mười một,bây giờ bắt đầu trò chơi.

Theo đó trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người,một chiếc bàn lớn cùng ghế ngồi dần hiện ra giữa phòng khách.

-Tất cả người chơi ngồi xuống,bắt đầu giới thiệu quy tắc trò chơi.

-Mỗi một mệnh lệnh phía trước,tất cả người chơi tiến hành rút bài,rút được đế vương là hoàng đế,rút được thân vương lượt trò chơi này không tham gia,còn lại mười lá từng cái ứng với mười người chơi còn lại,từ đó hệ thống ngẫu nhiên đưa ra ba mệnh lệnh,hoàng đế chọn một trong đó một mệnh lệnh đồng thời ra lệnh cho hai tấm bài(hai người chơi) hoàn thành chỉ định mệnh lệnh,không hoàn thành người chơi chết,không tuân thủ trò chơi quy tắc chết.

-Mỗi lần hoàn thành một ván trò chơi,bị chỉ định người chơi mỗi người thu được 2 điểm sinh mệnh,hoàng đế thu được 1 một điểm.Mỗi điểm sinh mệnh tương ứng với một giờ,ban đầu điểm sinh mệnh là 5,điểm sinh mệnh về không,chết.

-Hai người chơi đứng đầu về điểm sinh mệnh khi kết thúc trò chơi được tính là thắng cuộc,có thể trở về hiện thực thế giới.Tất cả người chơi còn lại tính là thua cuộc.

Máy móc âm thanh không cảm xúc vang lên,đem quy tắc nói cho mọi người một lần.

-Đây là cái gì vớ vẩn trò chơi,còn chết,còn muốn mạt sát ta?.

Nancy nhỏ giọng một mình lẩm bẩm.

-Không còn ai thắc mắc,chúng ta bắt đầu trò chơi.

Dĩnh Bảo lo lắng suy nghĩ,chỉ cần tất cả mệnh lệnh đều trong giới hạn chịu đựng của nàng,đều không vấn đề,hơn nữa cho dù có là vượt quá giới hạn nhưng để đánh đổi để trở về thì không là gì.

Hệ thống âm thanh vang lên,giữa không trung bây giờ hiện ra một cái màn hình ảo bốn chiều,bắt đầu xuất hiện chữ 'Quyền vương trò chơi' bốn chữ.

-Mọi người đừng quá lo lắng,chỉ cần điểm sinh mệnh còn chúng ta đều không sao cả,bây giờ chỉ có thể tiếp tục mới sống.

Trung niên nam nhân lên tiếng,biểu đạt cái nhìn của mình,cũng coi như là trấn an mọi người.

Chúng nữ thấy thế,yên lặng dựa lưng vào ghế sa lon,yên tĩnh chờ đợi mệnh lệnh.

-Trò chơi bắt đầu,mời tất cả người chơi trong vòng mười giây rút ra trên bàn bài poker.

Nghe được âm thanh hệ thống,mọi người không ai suy nghĩ nhiều,đành phải lập tức ngẫu nhiên rút lên một lá bài.

-Đế vương.

Không ngờ rằng chính mình may mắn như vậy,vừa mới ván đầu tiên đã là hoàng đế.Trịnh Sảng trong đầu suy nghĩ.

-Mời hoàng đế lựa chọn hình thức một hoặc hai người hình thức,đếm ngược,10,9…

-Hai người hình thức.

Quy tắc là vậy,hoàn thành mệnh lệnh có thể thu được điểm sinh mệnh,hai người thu được điểm sinh mệnh so với một người khả năng cao là sẽ nhiều hơn.

-Mời hoàng đế chỉ định hai người chơi tham gia,đếm ngược,10,9….

Trịnh Sảng luống cuống không biết thế nào nhìn về mọi người,lại quay lên màn hình nhìn thời gian đếm ngược,nàng vội vàng nói bừa hai con số.

-1 cùng 4 a.

Phần lớn mọi người đều nhẹ nhàng thở ra,Trịnh Sảng phát hiện Băng Băng trên mặt có biến đổi mà Nancy càng là khẩn trương lên.

-Bây giờ ngẫu nhiên tạo ra mệnh lệnh,mời hoàng đế trong vòng một phút chọn ra mệnh lệnh.

Tất cả mọi người nhìn thấy trên màn hình hiện ra 3 cái mệnh lệnh,toàn bộ đều nhăn mặt cau mày.

-Cái này thật là không có chừng mực.

Dĩnh Bảo mở to hai mắt nhìn.

Dương Kỳ sừng sờ tại chỗ,trợn mắt há hốc mồm mà nhìn xem chữ phía trên.

-Một,hai người chơi chỉ định lẫn nhau hôn lưỡi ba phút.

-Hai, người chơi đối với khác giới người chơi liếm chân năm phút.

-Ba,người chơi trước mặt mọi người dùng tay làm cho chính mình cao trào.

-Không có giới hạn thời gian,nhắc nhở:Tất cả hành động đều phải trước mặt mọi người bại lộ hoàn thành.

Cái này chẳng lẽ chính là sắc dục trò chơi?.Mới ván đầu mà đã như vậy,bắt buộc phải hoàn thành,xem ra mấy món đồ trong thương thành cũng thật thú vị,Dương Kỳ nghĩ đến hiện tại ngoại trừ hắn tất cả nữ nhân đều chưa biết đây là hắn điều khiển trò chơi,Dương Kỳ trong bộ dạng một tên mập thô lỗ xấu xí không nhịn được mà liếm môi một cái.

Hình ảnh này rơi vào bên trong mắt Dĩnh Bảo càng khiến nàng ghê tởm hắn.Nguyên bản kế hoạch của Dương Kỳ chính là chờ cho Ảnh Bảo trong phòng vệ sinh tự an ủi,sau đó chính hắn đột ngột đi vệ sinh không để ý mà tiến thẳng vào,sau đó đương nhiên là cực kỳ đặc sắc tràng cảnh một màn sinh ra.

Nhưng vừa rồi Dương Kỳ buồn chán bậy bạ suy diễn lại thương thành trong đầu,cuối cũng thế nào lại lựa chọn cái này sắc dục trò chơi,hắc hắc.

-Cái này….,bắt buộc phải chọn sao,ta cảm giác thật…không bình thường đâu.

Dương Kỳ nội tâm hưng phấn,nhưng giả bộ lúng túng nói.

Trịnh Sảng cười gằn nhìn Băng Băng mà nói.

-Ta chọn ba

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.