[Hoàn] Nữ Ma Đầu Sau Khi Thành Niên Cực Hung

Chương 63: Não không chạy cùng một đường


A Li cũng không biết rốt cục Vân Dục Hưu muốn cùng nàng “ở nên nhau như trước kia” là như thế nào, nàng không dám nghĩ lại, nghĩ một cái liền thẹn thùng.

Hắn thoạt nhìn cực kỳ mệt mỏi, đầu hơi hơi ngửa ra sau, cong một chân lên, miễn cưỡng tựa lên trên thân cây, ánh mắt mị thành một đường dài hẹp,  ngẩn ngườinhìn tầng mây xa xa.

A Li cũng có chút mệt rã rời.

Đây là lần đầu tiên nàng mang theo trí nhớ trùng sinh.

Thật lâu thật lâu trước đây, từng có một lão phượng hoàng từng nói với nàng, phượng hoàng nếu chưa từng niết bàn không phải thực sự là phượng hoàng.

Nàng hiện tại có một chút hiểu rõ.

Lúc này đây, mới chân chính là niết bàn trùng sinh!

Trong óc của nàng nhồi vào toàn bộ tin tức tranh cảnh, nàng có thể cảm giác được một ít biến hóa huyền diệu rất nhỏ —— những sự biến hóa này, liền ngay cả đại ma vương Vân Dục Hưu cũng không  phát hiện được.

Đây là hơi thở của thế giới này!

A Li kinh ngạc nghĩ, điều này không chừng chính là đại chu thiên trong truyền thuyết .

Biến hóa trong vòng tuần hoàn của cả thân thể bản thân chung quy là có cực hạn , chỉ có đồng nhất cộng hưởng với thiên địa, mới đủ đạt được lực lượng  cực hạn siêu việt bất cứ cái gì.

Ánh mắt A Li dần dần dại ra, cuối cùng lơ mơ đến cẳng chân khụy xuống, ngã nhào vào trong lòng bàn tay của Vân Dục Hưu.

Ngay tại nháy mắt nàng ngã xuống kia,Vân Dục Hưu  tựa như đang ngủ bỗng nhiên động , cái tay khoát lên trên đầu gối kia tinh chuẩn vô cùng nâng được cái mỏ ngắn của nàng, đỡ nàng chậm rì rì nằm cuộn tròn thành một trái cầu.

Hắn biết nàng thật sự đang ngủ.

Khi nàng ngủ, hô hấp đặc biệt đều đều, cái bụng tròn vo như trái cầu cứ xẹp xuống rồi phình lên, làm cho người ta rất muốn bóp một cái.

Hắn nhịn không được vươn một ngón tay đáng giận đi khảy khảy cái mỏ của nàng.

Cái mỏ nho nhỏ đen đen, chôn bên trong một cụm lông trắng, giống như một cái tháp ngọc lưu ly tam giác bé xíu.

A Li đang ngủ mơ mơ màng màng, theo bản năng liền ngậm lấy thịt đưa đến miệng, thuận miệng còn mút mút vài cái.

Cái xúc cảm tinh tế mật mật kia làm cho Vân Dục Hưu hít vài ngụm khí lạnh, cái mỏ nhỏ xíu cứng rắn cứ ngậm ngậm rồi thả thả, thỉnh thoảng cái lưỡi chim bé xíu còn lạn tới lạn lui trên đầu ngón tay …

Hắn hít sâu một hơi, nhắm chặt mắt lại.

A Li ngủ đến thất điên bát đảo, khi mở to mắt ra, đã nhìn thấy một mảnh ánh nắng chiều màu tím .

Nàng nhất thời có chút quên đêm nay là đêmnào.

Trước đây nàng thích nhất là màu nắng chiều này, chúng nó cực kỳ hiếm gặp, chỉ khi nào bầu trời đổ tuyết lớn, trong nháy mắt thái dương bị lạc vào trong núi thì mới có thể thấy được.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.