Ông làm việc trong phòng sách, cô ngoan ngoãn ngồi bên cạnh ông…
Thỉnh thoảng Lục Khiêm sẽ ngẩng đầu lên sai bảo cô lấy này lấy nọ, cô gái nhỏ sẽ vui vẻ chạy tới chạy lui.
Ông bận bịu đến mười một giờ đêm.
Cuối cùng đã có thời gian đè cô gái nhỏ lên giường, trêu chọc bắt nạt.
Minh Châu cảm thấy ông cầm thú, đã nói là không làm rồi…
Ngay lúc cả hai bên đều đã động tình thì vang lên tiếng gõ cửa, giọng bà cụ Lục truyền đến: “Lục Khiêm, chưa ngủ đúng không, mẹ làm bữa khuya cho con này!”
Tiếng xoay tay nắm cửa đã vang lên.
Cơ thể người trên giường cứng đờ.
Minh Châu mở to mắt, nhỏ giọng: “Làm sao bây giờ?”
Lục Khiêm nhanh chóng nhét cô vào chăn rồi đá dép cô vào gầm giường, còn ông thì ngồi ngay ngắn trên giường vờ như sắp đi ngủ.
Bà cụ Lục bước vào, vừa thấy dáng vẻ con trai đã hỏi: “Định đi ngủ à?”
Lục Khiêm cười nhạt: “Vâng! Hôm nay bận quái”
Bà cụ Lục đặt mông ngồi xuống.
Tối nay bà vô cùng rảnh rỗi muốn đến tâm sự với con trai, chỉ khổ cho Minh Châu nằm trong chăn ngộp muốn điên, vừa động đậy đã bị Lục Khiêm lấy chân kẹp đầu lại, ông còn vói tay vào trong chăn sờ đầu cô như đang trộm chó.
Cuối cùng bà cụ Lục cũng chịu đi.
Cửa vừa khép lại là Minh Châu đã bò ra khỏi chăn ngay, mắt ngấn lệ.
“Chú Lục, em không thở được!”
Lục Khiêm nhẹ nhàng kéo cô ra ngoài ôm vào lòng mình, ngắm nghía hồi lâu mới nhẹ giọng hỏi: “Thích ở đây không?”
Minh Châu đỏ mặt.
Cái gì mà thích hay không!
Lục Khiêm không hỏi tiếp, ông lấy bữa khuya mẹ mang đến cùng ăn với cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!