Hoäc Kiều còn đang ngủ.
Anh kéo cô lên, cô đá anh cũng không được, cứ như vậy cả người bị ôm vào trong ngực, nhẹ giọng than phiền: “Đàn ông trong làng giải trí của em có phải là đàn ông không? Tại sao nam nữ đều mặc kệ, thấy người có tiền thì lập tức lao vào!”
Hoắc Kiều nửa mê nửa tỉnh, hai mắt nheo thành một cái khe nhỏ.
Lúc đầu, cô còn tức giận với Khương Lan Thính, nhưng khi cô tỉnh lại thì lập tức mở to mắt, nói một chút tin đồn: “Là Tiếu Bạch! Anh ta tới cầu xin anh…Ngủ với anh ta?”
Khương Lan Thính nghĩ lại, cảm thấy thật ớn lạnh.
Anh nghiêm túc hỏi vợ mình: “Nhìn anh, giống như thích đàn ông sao, sẽ cùng đàn ông làm cái kia…”
Hoắc Kiều nhìn anh.
Một lúc lâu, cô thoải mái dựa vào vai chồng, nói cho anh nghe những bí mật chưa được biết đến trong ngành: “Có vài người đàn ông có tiền, có chút biến thái, bọn họ không giống nhau, nhưng bọn họ lại thích chơi đùa diễn viên nam nổi tiếng…Càng nổi tiếng càng tốt, ngủ xong rồi lại cấp tài nguyên. Đương nhiên, loại này sẽ không chung thủy như Tổng Giám đốc Tiền, rất nhiều lúc sẽ đồng thời bao trọn diễn viên nam và diễn viên nữ nổi tiếng, thậm chí muốn hai người bọn họ cùng nhau hầu hạ ông lớn.”
Khương Lan Thính là người đàn ông có sự nghiệp.
Anh chưa bao giờ nâng đỡ diễn viên, cho nên những việc này, anh thật sự không biết.
Anh nhìn vợ mình, nhíu mày: “Làm sao em biết những thứ này?”
Đương nhiên anh sẽ không nghỉ ngờ Hoắc Kiều bị bao nuôi, cô nuôi người khác còn được, anh chỉ là đau lòng, đau lòng cho gia cảnh tốt như cô, phẩm hạnh tốt như vậy, lại phải làm việc trong cái hố đen như vậy.
Anh lại bắt đầu nảy sinh ra ý nghĩ để cô rời khỏi giới giải trí. Nhưng lời nói đến bên miệng, anh lại đè nén xuống.
Anh từng nói, sẽ không can thiệp vào cuộc sống của cô, không can thiệp vào công việc của cô.
Anh sợ cô sẽ không vui.
Ngược lại Hoắc Kiều lại bình tĩnh nói: “Người đại diện nói rất nhiều chuyện! Chuyện lớn chuyện nhỏ trong giới, chị Hồng đều nói cho em biết, Khương Lan Thính anh không cần phải lo lắng, với bối cảnh của em, sẽ không ai có thể cưỡng ép em…Những việc này cũng không ảnh hưởng đến em.”
“Về lĩnh vực phim điện ảnh, có lẽ quay xong bộ này em sẽ nghỉ, sau này làm chút chuyện khác.”
Khuôn mặt cô điềm đạm: “Có thể lui về phía sau hậu trường!”
Cô nói: “Chị Hoắc Tây tiếp quản tập đoàn Tây Á, anh trai em lại tiếp quản tập đoàn Hoäc Thị…Mấy năm nay sự nghiệp của mẹ em vẫn không có ai tiếp quản, thỉnh thoảng bà ấy có chút bận rộn, em muốn tiếp quản những chuyện đó, để cho bà ấy thoải mái một chút, nếu không trong giới sẽ đồn em là đứa con gái lười biếng của bà.”
“Khương Lan Thính, anh đã xem qua thế giới động vật chưa?”
“Có một con sư tử cái tên là Anna, trước kia chính là đứa con gái lười biếng, mặc dù rất đáng yêu, nhưng lại bị rất nhiều người chê bai…Em cảm thấy em rất giống Anna.”
Nói đến đây, khẽ cười một cái.