“Cậu chủ mua xe này, so với xe RV bình thường lợi hại hơn nhiều, công nghệ rèn nguyên khối… nhìn sang trọng nhưng chắc chắn và có khả năng chống va chạm tốt nhất! Thứ tốt như vậy vẫn chưa được sản xuất hàng loạt, cũng chỉ có cậu chủ người có thân phận như vậy mới có thể thử chiếc còn mới, cái này chỉ được làm duy nhất một chiếc, đã nói muốn cho cô cả dùng, nói cô cả đang mang thai đứa bé, thân thể quý giá lắm!”
Tài xế nói nhiều, nhưng lái xe cũng không dám qua loa.
Ông ấy lái vững vàng, rẽ vào đường riêng…
Lúc này trời đất tối tăm.
Bão gào thét đi qua, cây cối nhỏ ven đường đều bị uốn cong, như thể mong manh đến mức có thể bật dậy bất cứ lúc nào, tài xế nhẹ giọng nói: “Lái qua con đường này là sẽ về đến nhà rồi, thật không dễ dàng gì mài Ai, cậu chủ và phu nhân bọn họ nhất định là bị vây ở khách sạn rồi.”
Ông ấy mới nói xong, nóc xe rầm vang một tiếng thật lớn.
Có thứ gì đó va rất mạnh lên trần xe, xe vốn đang lao ra, nhưng đã bị cái cây chặn lại… Kết quả lại bị lật nghiêng.
Cũng may kỹ thuật tài xế tốt, hai ba bước đã ổn định lại, thế nhưng ông ấy lại bị kẹt giữa vô lăng và đệm hơi, không thể thoát ra được, đùi ông ấy rất đau, ông ấy lo lắng cho Lục U phía sau, gấp gáp hỏi: “Cô cả cô sao rồi? Xương đùi của tôi có lẽ đã bị gấy nên tôi không thể cử động được nữa.”
Lục U đầu váng mắt hoa.
Thật ra cô có thể cảm nhận được, giữa hai chân có cảm giác mát mẻ, có thứ gì đó đang từ từ di chuyển xuống… Nhưng mắt cô nhìn thấy được, chỉ thấy nửa chân của tài xế toàn là máu, rõ ràng là bị thương còn nặng hơn cô.
Lục U nhẹ giọng nói không sao.
Nhưng trái tim cô đang run rẩy.
Ngón tay cô chạm vào điện thoại di động, gọi điện thoại, nhưng tín hiệu đã bị đứt.
Điện thoại không gọi được.
Trong xe, mùi máu tanh lan tràn, làm cho người ta tuyệt vọng.
Bên dưới thân thể không ngừng có chất lỏng chảy ra, cô cúi đầu nhìn, trên váy dài thêu nhuộm máu… Trong lòng cô hoảng hốt cảm thấy đứa bé không thể cứu
được nữa, nhưng cô phải cứu được chân tài xế.
Tài xế không ra được nên cô chỉ có thể mở cửa xe rồi xuống xe, về nhà gọi người đến.
Lục U chống đỡ bản thân, cởi dây an toàn. Tài xế phía trước đau đến ngất đi, nhưng nghe thấy âm thanh cũng đoán được Lục U muốn làm gì, ông ấy liều mạng ngăn cản: “Cô cả… xin ở trong xe chờ!
Đi ra bây giờ là quá nguy hiểm.”
Nước mắt ông ấy tuôn trào, một mặt đau đớn, mặt khác ông ấy nhận ra đứa trẻ có thể đang gặp nguy hiểm.
Nếu không cô cả sẽ không quyết định như vậy.
Người nhà họ Lục, trời sinh biết cân nhắc, đây cũng không phải chuyện xấu.
Có vẻ là tài năng của họ!
Lục U đau bụng không chịu được, cô bình tĩnh lại nhẹ giọng nói: “Chờ thêm chút nữa cũng không có hy vọng! Gió đã thổi thành như vậy, người trong biệt thự căn bản không có khả năng đi ra, nếu kéo dài thêm nữa thì chú Lý, chú chắc chắn
sẽ mất máu quá nhiều…”
Trong mắt chú Lý toàn là nước mắt, ông ấy hận đến mức đấm xuống chân của mình.
Lúc này, Lục U đã mở cửa xe.
Gió mạnh, nước mưa… thoáng cái tất cả đều đổ vào, đây không còn nghỉ ngờ thêm chính là một cuộc mạo hiểm, Lục U không thể không đánh cược, cô cơ hồ là dùng mạng của mình đi đánh cược mạng của chú Lý.
Trời đất hỗn độn đến mức không thể nhìn thấy gì rõ ràng.
Ngay cả phương hướng cũng không!
Quần áo Lục U ướt đẫm, giọt mưa rơi xuống váy cô có màu hồng nhạt, nhưng cô căn bản không có thời gian bận tâm đến đứa nhỏ, cô muốn sống sót cô cũng muốn chú Lý sống sót…
Đúng lúc này, hai ngọn đèn xe sáng như tuyết, chiếu thẳng tới.
Xe dừng lại ở phía đối diện.
Tiếp theo, một bóng người cao gầy nhảy xuống xe, chạy thẳng về phía bên này… Lục U không thấy rõ người đó, trên mặt và mắt của cô tất cả đều bị nước mưa làm nhòe đi, nhưng cô có thể cảm giác được đó là ai.
Đó là Diệp Bạch.
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Toàn thân Lục U run rẩy, môi của cô khẽ mở, muốn gọi anh nhưng cô phát hiện đến một chữ cô cũng không nói nên lời, cô chỉ có thể dùng ngón tay chỉ vào ghế lái, không tiếng động cầu xin anh.
Cứu chú Lý!
Bình thường, Diệp Bạch vừa tới đường riêng sẽ rời đi, nhưng đêm nay trời mưa gió quá.
Anh không yên tâm!
Lúc anh theo tới, còn có thể thấy rõ khoảng cách năm mươi mét phía trước, anh trơ mắt nhìn Lục U xảy ra chuyện.
Chiếc xe bị cây đại thụ đập trúng.
Lật nghiêng vài vòng, mới dừng lại.
Anh cho rằng, anh cho rằng Lục U… đã chết, nhưng anh chưa kịp bi thương, cửa xe đã mở ra và Lục U từ bên trong đi ra, cho dù toàn thân cô chật vật, cho dù quần áo cô ướt đẫm vẫn còn mang theo máu.
Nhưng cô còn sống…
Diệp Bạch vọt về phía cô, anh ôm chặt cô vào trong ngực, anh không nói gì, thậm chí anh cũng không có thời gian an ủi cô hoặc là đi tưởng niệm con của bọn họ, anh lập tức bế cô lên xe của mình, sau đó lại tới mở cửa xe, kéo chú Lý từ trong xe ra, bế lên xe của mình.
Toàn bộ quá trình, chỉ khoảng năm phút.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!