Lục U hơi giật mình.
Nhưng cô vẫn bước đến bồn rửa tay, vặn vòi nước màu vàng, rửa tay chậm rãi.
Sau khi rửa xong, cô ngước mắt lên.
Ánh mắt cô và Chương Bách Ngôn giao nhau trong gương.
Lục U khẽ mỉm cười: ‘Đã lâu không gặp!”
So với thái độ bình tĩnh thản nhiên của cô, Chương Bách Ngôn có vẻ cực kỳ để ý… Anh ta nhìn chằm chằm mặt cô, nhận ra nét tiều tụy không thể che giấu
được của cô dù đã có lớp trang điểm tỉnh xảo.
Rõ ràng Chương Bách Ngôn cũng biết vì Diệp Bạch nên cố trở nên hốc hác đến mức này.
Anh ta cũng biết Diệp Bạch chạy ra nước ngoài vì một cô gái tên Gina.
Sau một lúc lâu, anh ta mới khàn giọng hỏi: “Em với anh ta thế nào rồi?”
Tiếng nước từ vòi vẫn chảy ào ào, át đi tiếng nói chuyện của bọn họ.
Lục U chưa từng nghĩ tới có một ngày cô có thể nói chuyện phiếm với Chương Bách Ngôn như những người bạn cũ thế này, cô có thể cảm nhận được ý tốt của anh ta, có lẽ khi đã hoàn toàn buông bỏ được, người ta có thể thoải mái như vậy đấy!
Cô ừ một tiếng: “Vẫn như trước.”
Chương Bách Ngôn biết cô không nói thật, tình cảm của cô và Diệp Bạch không thuận lợi, mà cô lại không nói với anh ta… Chắc là để tránh nghỉ ngờ.
Dù sao thì anh ta cũng đã đính hôn, dù sao thì trước đây, bọn họ cũng từng trải qua rất nhiều chuyện với nhau.
Chương Bách Ngôn dừng lại ở đó.
Cho dù trong lòng vẫn còn nhiều vấn vương tiếc nuối, nhưng thật sự không nên quấy rầy người ta nữa. Anh ta chỉ có thể đứng nhìn cô từ nơi xa, xa thật xa, trao cho Tiểu Lục Hồi một chút tình thương của bố mà chỉ bản thân mới biết.
Anh ta như thế, Lục U cũng im lặng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!