Trương Sùng Quang đi công tác hai ngày.
Giọng điệu của anh trong điện thoại rất bình tĩnh: “Công ty tạm thời có việc, anh không đánh thức em khi đang ngủ đâu!… ừ, hai ngày anh sẽ về.”
Hoắc Tây nhẹ giọng nói được thôi.
Giữa bọn họ như cặp vợ chồng bình thường nhất thế giới nói chuyện với nhau, chòng xa nhà trình bày tình hình cho vợ, nhưng họ đều biết đây có lẽ là lần âu yếm cuối cùng giữa họ.
Chỉ còn vài ngày nữa, họ sẽ như đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau nữa.
Hoặc nam cưới nữ gả, không liên quan với nhau.
Buổi tối hai ngày sau, Hoắc Tây đang đọc sách trong phòng sách thì nghe thấy tiếng ô tô ngoài sân, cô đoán Trương Sùng Quang đã về.
Cô không khỏi nhớ lại tối đó, và cả lọ bôi trơn bị ném trong thùng rác.
Hoắc Tây đứng dậy, đến bên cửa số sát đất.
Mùa thu ngày càng đến gần, lá phong đỏ rực như lửa, Trương Sùng Quang bước xuống chiếc xe màu đen, lao vào mảng mây đỏ, cũng nhẹ
nhàng chạm vào trái tim Hoắc Tây.
Mới có hai ngày mà Trương Sùng Quang đã gầy đi nhiều, gương mặt vồn đã gầy lại càng có chiều sâu hơn. Với ngoại hình này cùng tài sản của anh, Hoắc Tây nghĩ nếu anh muốn tái hôn sẽ rất dề tìm được một cô gái trẻ giỏi giang.
Cô lặng lẽ nhìn.
Như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của cô, Trương Sùng Quang hơi ngấng đầu nhìn lại.
Ánh mắt giằng co.
Một lúc sau, anh nghiêng người lấy hành lý từ cốp xe, chậm rãi leo lên bậc thang… Chẳng bao lâu sau, ngoài cầu thang đã vang lên tiếng bước chân anh, Hoắc Tây quay người lại trước cửa sổ sát đất, nhẹ giọng nói: “Về rồi à?”
“ừ, anh về rồi! Còn rất thuận lợi.”
Trương Sùng Quang đặt hành lý xuống và chậm rãi bước đến chỗ Hoắc Tây, đến trước mặt cô, anh giơ tay như muốn vuốt ve mặt cô, nhưng rồi không biết tại sao lại hạ xuống.
Anh chỉ cười nhạt: “Anh đi tắm đã, lát nữa ăn cơm sau.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!