Nhưng ngay khi cô ấy chạm vào mu bàn tay ông ta, người đàn ông đã nắm lấy tay cô ấy rồi giữ
nó trong lòng bàn tay to của mình, ông ta tựa cằm vào vai Lý Tư Ỷ, nhẹ nhàng thở ra: “Em đang làm bánh à?”
Lý Tư Ỷ không đẩy ông ta ra được, giọng cô ấy rung lên: “Anh bỏ em ra đã!”
Cố Vân Phàm ôm chặt cô ấy, cắn nhẹ vào phần gáy trắng nõn.
Lúc này ông ta mới buông cô ấy ra.
Ông ta tựa vào quầy bếp bên cạnh, thấy hơi buồn ngủ vì lái xe lâu, định rút thuốc ra châm nhưng lại ngại Lý Tư Ỷ, nên chỉ lấy bao thuốc và bật lửa trong túi quần ra rồi đế đó.
Ông ta thấy cô ấy đang cúi đầu làm bánh, còn vẽ một người tí hon, có lẽ là ông ta.
Giọng ông ta càng dịu dàng hơn, ông ta giải thích: “Đúng ra tôi sẽ về muộn hơn, nhưng thấy tuyết rơi nên muốn về sớm với hai người.”
Lý Tư Ỷ lấm bấm: “Về với Tư Kỳ là được, chứ đừng nói là về với em.”
Cố Vân Phàm không nói gì, chỉ nhìn cô ấy dưới ánh đèn, nhìn mãi vẫn chưa chán.
Trong sáu tháng qua, để không làm cô ấy thấy phản cảm, ông ta rất kiềm chế. Trừ lần phục vụ Lý Tư Ỷ ra, ông ta không chạm vào cô ấy lần nào, đúng chuẩn quý ông đàng hoàng, nên cô ấy cũng bớt cảnh giác hơn.
Thỉnh thoảng ông ta bận, cô ấy còn đưa Tư Kỳ về mấy ngày.
Kể cũng lạ, Tư Kỳ lại thích tính khí thất thường của cô ấy.
Cố Vân Phàm quay người, chậm rãi rửa sạch tay.
Ông ta đã lái xe bốn tiếng, vẫn chưa ăn tối nên tự tìm nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh, làm vài món đơn giản rồi ăn với cơm, không cầu kỳ chút nào.
Lý Tư Ỷ không nhịn được mà nói: “Tối nay em nấu tám món, nhưng bị nhà hàng thu mất rồi!”
Cổ Vân Phàm bước tới sau lưng Lý Tư Ỷ, nghiêng người hôn lên khóe môi cô ấy: “Tôi muốn ở đây với em! Nhưng giờ tôi phải lên tầng đế tắm rửa thay đồ, nếu không, mai chú cố của em sẽ bị cảm mất.”
Bình thường, ông ta sẽ không làm thế.
Nhưng tối nay ông ta lại mạnh dạn khác thường, còn kéo cô ấy lại đế âu yếm rồi mới rời đi.
Lý Tư Ỷ cảm thấy mình sắp bị ông ta tán đổ ròi.
Cô ấy ôm mặt: Chẳng lẽ cô ấy sa ngã rồi, nên cũng mong chờ sự sung sướng mà người đàn ông giàu kinh nghiệm này mang lại hay sao? Lý Tư Ỷ ơi Lý Tư Ỷ, phải giữ giá chứ!
Giữa lúc mặt cô ấy nóng ran, cố Tư Kỳ đã chạy về.
Người cô bé lạnh toát, cô bé ôm cô ấy từ phía sau, còn vô tư nói: “Người chị ấm thật!”
Ở metruyen hot.vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Hai bố con này thay phiên nhau hành Lý Tư Ỷ. Cô ấy bất lực thở dài rồi quay người, vào phòng tắm, lấy khăn sạch để lau tay và mặt cho cô bé, sau đó rót nước ấm, nhìn cô bé uống hết rồi mới làm nổt bánh ngọt.
Khi họ ăn bánh, cố Vân Phàm xuống tâng.
Ông ta chọn đồ thoải mái, mặc quần suông tối màu, bên trong là áo sơ mi màu thẩm, kèm thêm áo len mỏng cùng màu. ông ta đi dép lê trong nhà, thản nhiên tựa vào ghế sofa, đọc báo tài chính và kinh tế.
Lý Tư Ỷ cắt bánh ngọt.
Cố Tư Kỳ lấy phần cô bé rồi bưng lên lâu đài nhỏ trên tầng, còn không cho người lớn đi theo, vì đó là căn cứ bí mật của cô bé.
Cô bé có rất nhiều suy nghĩ kỳ lạ, cố Vân Phàm cũng không can thiệp bao giờ.
Thấy con gái đã lên tầng, cố Vân Phàm nghiêng người, dịu dàng nói với Lý Tư Ỷ: “Mang một miếng qua đây đi, tôi cũng nếm thử xem.”
“Chẳng phải anh không thích đò ngọt à?”
“Gần đây tôi thích! Thỉnh thoảng tỏi cũng muốn đổi vị.”
Lý Tư Ỷ đành cắt một miếng nhỏ cho ông ta, bày gọn vào đĩa rồi bưng tới.
Nhưng vừa đến gần, cánh tay nhỏ nhắn của cô ấy đã bị tóm lấy, sau đó cô ấy bị ông ta đè ra ghế sofa. Khi ở dưới ông ta, cô ấy cảm nhận rõ cơ thế ông ta đang rạo rực.
Người ông ta vừa nóng vừa rắn rỏi, tràn ngập sức mạnh nam tính.
Bánh ngọt đã rơi xuống thảm.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!