Khi Cố phu nhân đến thăm nhà họ Lý, Cố Vân Phàm đương nhiên đã biết chuyện này.
Lúc này ông ta đang cúi xuống chơi bi a trong văn phòng của chủ tịch Cố, đây là sở thích ông ta học được từ Hoắc Tây… Hoắc Tây cũng tình cờ có mặt ở đó, hai người còn đang cùng chơi một ván.
Trong góc văn phòng sang trọng có một bộ ghế sofa để mọi người ngồi xử lý công việc.
Đúng lúc này, thư ký Trương gõ cửa đi vào.
Cô nhìn thoáng qua giám đốc Cố đang chơi, nhỏ giọng nói với An Nhiên: “Giám đốc An, có cuộc gọi từ thành phố H. Không biết là ai đã tiết lộ tin tức, vị đó biết được tin giám đốc Cố muốn tặng cổ phần cho cô Lý thì liền làm loạn lên, đòi người đẩy xe lăn của mình qua đây nói chuyện với giám đốc Cổ”.
An Nhiên cười nhẹ: “Công ty có hơn 6000 nhân viên, hơn 200 người quản lý cấp trung và hơn 20 người quản lý cấp cao… Ngoại trừ 20 người này không ai có thể biết được bí mật như vậy, chúng ta hãy kiểm tra xem. Giám đốc Cố không thích giữ những người không trung thành ở bên cạnh mình”.
Thư ký Trương gật đầu, thấp giọng hỏi: “Chuyện ở thành phố H thì chúng ta nên làm gì?”
An Nhiên suy nghĩ một lát rồi nói: “Cho bà ta xem cơ cấu cổ phần hiện tại của Cố Thị, như vậy bà ta sẽ biết mình nên dưỡng bệnh thay vì can thiệp vào chuyện của công ty. Điều này sẽ không tốt cho sức khỏe của bà ta chút nào”.
Thư ký Trương hiểu ý và rời khỏi văn phòng chủ tịch.
An Nhiên đóng máy tính bảng lại, nhìn về phía đó, Cố Vân Phàm đang cùng Hoäc Tây thảo luận công việc, có lẽ liên quan đến một dự án bất động sản quy
mô lớn, trong đó có chút tranh chấp cần Hoắc Tây giải quyết.
Nhìn Cố Vân Phàm nói năng rõ ràng rành mạch và rất tự tin, tràn đầy sức. quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
An Nhiên nghĩ tới Lý Tư Ỷ. Người bạn này của cô không thể đánh bại được giám đốc Cố, An Nhiên khẽ lắc đầu, giơ tay nhìn đồng hồ rồi nói với Cố Vân Phàm và Hoắc Tây: “Tôi đi trước,
hôm nay tôi phải đón Lâm Hi tan học”.
Cố Vân Phàm nghiêng mặt, khẽ hừ một tiếng: “Vừa nghe luật sư Hoắc nói xe của Hoắc Doãn Tư đang đỗ ở dưới tầng”.
An Nhiên thẳng thắn nói: “Vợ chồng chúng tôi sẽ cùng nhau đón Lâm Hi”. Cố Vân Phàm xua tay: “Đừng ở đây ngược đãi cẩu độc thân nữa! Mau đi đi!”
An Nhiên mỉm cười gật đầu với Hoắc T:
‘Vậy em xin phép đi trước!”
Hoắc Tây cũng vẫy tay với cô.
An Nhiên đi thang máy xuống tầng dưới, chiếc Rolls-Royce màu đen của Hoắc Doãn Tư đỗ trước cửa Cố Thị trông rất khoa trương. Khi cô đi tới, cửa xe mở ra.
An Nhiên lên xe, nhẹ nhàng phàn nàn: “Em có thể tự mình lái xe tới đớ’.
Hoäc Doãn Tư thắt dây an toàn cho cô: “Một cặp vợ chồng mà mỗi người đi một xe thì ra thể thống gì!”
Anh thắt xong dây an toàn cho cô, vừa định nhổm dậy thì An Nhiên đã ôm lấy khuôn mặt điển trai của anh, nhẹ nhàng nói: “Giám đốc Hoäc, anh có thấy chúng †a đang dính nhau quá không? Chúng ta đều không có không gian riêng tư”.
“Anh không nghĩ vậy!”
Anh giơ tay đặt lên mu bàn tay cô lại, ghé sát mặt cô, thấp giọng nói những lời không biết xấu hổ: “Tối qua lúc tôi phục vụ giám đốc An, em cũng không nói là chúng ta dính nhau quá chặt. Giám đốc An, vừa xuống giường là không nhận người quen nữa sao!”
Kết hôn mấy năm, An Nhiên vẫn chưa quen.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!