Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Full)

Chương 2187 Chắc là lâu quá rồi chưa làm!


Xung quanh yên lặng, ngoại trừ tiếng tim đập quá khích của nhau thì chỉ còn lại vài tiếng chim hót bên ngoài… cho nên chỉ cần một chút âm thanh nhỏ xíu vang lên cũng sẽ đặc biệt kích thích.

Lý Tư Ỷ nằm trên vai ông ta, bất kham thật sự.

Trong lòng cô ấy rõ ràng, tuy trận này là Cố Vân Phàm chủ động, nhưng cô ấy cũng không từ chối, cũng coi như là phối hợp.

Chắc là lâu quá rồi chưa làm!

Bọn họ đều giống nhau, cả hai không nói chuyện, chỉ chăm chú nhìn vào khuôn mặt đối phương.

Mơ hồ, vặn vẹo… từ dịu dàng đến kịch liệt! Xuyên qua một tầng lụa trắng, ánh mặt trời leo lên chiếc giường lớn xa hoa, Cố Vân Phàm đặt người lên giường, sau đó phủ xuống… cả buổi sáng ông ta hầu

như không buông tha cô ấy.

Cuối cùng, Lý Tư Ỷ mệt đến mức không thể bồi với ông ta nữa, cô ấy dứt khoát vùi đầu vào gối mặc ông ta làm.

Khi tỉnh dậy, toàn thân đau nhức.

So với cảm giác đau nhức thì đầu óc tỉnh táo hơn nhiều, cô ấy đã phát sinh quan hệ với Cố Vân Phàm, bọn họ làm rồi.

Lý Tư Ỷ đưa tay lên che mắt.

Chiếc giường lớn rất mềm rất thoải mái, cơ thể cũng rất mệt, cô ấy thật sự cần phải nghỉ ngơi một chút… nhưng cô ấy muốn rời khỏi đây.

Cô ấy đã ngủ với Cố Vân Phàm, nhưng cô ấy không muốn phụ trách, và càng không cần ông ta phụ trách.

Lý Tư Ỷ tắm xong đi ra khỏi phòng tắm, đang định mặc quần áo, hai cánh hai ôm lấy cô ấy từ phía sau, còn tiện tay phủ chiếc khăn tắm mềm mại lên người cô ấ

#g

Cố Vân Phàm vòng tay ra đằng trước, thắt dây lưng cho cô ấy.

Ông ta hơi nghiêng ra trước, hỏi rất dịu dàng: “Có đau không?”

Lý Tư Ỷ lắc đầu.

‘Tâm trạng Cố Vân Phàm đang rất tốt, đàn ông được thoải mái thì cũng khác, vả lại cô ấy cũng không phản ứng quá lớn, gào thét nói hối hận hay những lời khó nghe, ông ta khàn giọng nói: “Xuống lầu ăn chút gì đó?”

Lý Tư Ỷ nghĩ rồi đồng ý.

Biệt thự không có người giúp việc, nhưng chắc vừa nãy có người đưa thực phẩm tới.

Cố Vân Phàm nấu cơm, ông ta nấu các món theo khẩu vị của Lý Tư Ÿ… cô ấy. nhìn một bàn đồ ăn toàn là những món mình thích, trong lòng có hơi phức tạp.

Cô ấy nghĩ lúc Cố Vân Phàm nấu những món này, chắc là đã mong chờ lắm.

Cô ấy cũng không chối bỏ luôn, chung quy hôm nay cô ấy cũng thoải mái, cũng không phải ông ta ép cô ấy… cô ấy ăn cơm rất chậm rất nhã nhặn, thỉnh thoảng Cố Vân Phàm lại gắp thức ăn cho cô ấy: “Ăn món này, em thích ăn món này nhất mà?”

Lý Tư Ỷ cúi đầu nhìn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.