Trong tay cô cầm một chiếc cặp táp, người tựa vào cạnh cửa mà quan sát cảnh tượng náo nhiệt bên trong một lúc, sau đó cô lạnh nhạt nói: “Anh Trình, tôi đề nghị từ giờ trở đi anh không nên tùy tiện nói ra những lời bất lợi cho mình, bởi vì tất cả những lời anh nói ngày hôm nay đều đã bị ông Cố Vân Phàm ghi lại. Với tài lực của tập đoàn Cố Thị, kiện anh đến táng gia bại sản và thân bại danh liệt đều là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Trình Luật bị choáng váng.
Anh ta không tin, anh ta chỉ ầm ï với Lý Tư Ỷ vài câu, nói linh tinh mấy lời thôi mài
Sao có thể chứ? Sao chỉ vì mấy câu nói mà Cố Vân Phàm lại dám hủy hoại anh ta?
Có lẽ vì lòng tự trọng của đàn ông, Trình Luật không chịu xin lỗi, Cố Vân Phàm bèn nói với Hoắc Tây: “Nên xử lý thế nào thì cứ làm đi.”
Hoắc Tây gật đầu.
Lúc rời đi, Trình Luật có vẻ căm giận và chật vật. Anh ta nhìn Lý Tư Ÿ, lạnh lùng nói: “Em hài lòng chưa? Lý Tư Ỷ, em nói mình và ông ta không có quan hệ gì, nói ra câu ấy chính em tin được không?”
Lý Tư Ỷ không muốn giải thích với anh ta.
Sau khi Trình Luật rời khỏi, cô ấy cũng đang định đi thì bị Cố Vân Phàm gọi giật lại.
Ông ta túm lấy cánh tay cô ấy, quay người nói với Hoắc Tây: “Chuẩn bị tư liệu kỹ càng rồi khởi kiện đi.”
Hoắc Tây cười nhạt: “Thật sự không ngờ, đúng là nói trước bước không qua, đôi tình nhân trẻ vài ngày trước cháu còn chụp ảnh, thế mà mới mấy ngày trôi qua đã bị Tổng giám đốc Cố chia rẽ.”
Lời này Cố Vân Phàm không thích nghe: “Chú rất tôn trọng lựa chọn của Tư %
Sau khi nghe xong lời này, Hoắc Tây lập tức giơ tay ra với Lý Tư Ỷ, mỉm cười: “Luật sư trưởng mới của tập đoàn Gố Thị – Hoắc Tây, cô gọi tôi Hoắc Tây là được. Tôi nghe An Nhiên nói cô ấy chơi rất thân với cô.”
Thời trẻ Lý Tư Ỷ vẫn luôn chơi bời, không chú tâm làm việc.
Đối mặt với Hoắc Tây, cô ấy không đủ mạnh.
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nhưng Hoắc Tây có vẻ không để tâm lắm, chỉ nói đơn giản vài câu rồi rời đi trước. Chờ khi Hoắc Tây đi rồi, Lý Tư Ỷ mới nhận ra tay mình vẫn đang bị Cố Vân Phàm nắm lấy: “Anh buông tay ra.”
Cố Vân Phàm sờ vào mặt cô ấy, xùy một tiếng: “Tay bị thương rồi, mặt cũng thành như thế này, em đưa tôi đến bệnh viện đi.”
Lý Tư Ỷ biết Cố Vân Phàm cố ý ÿ lại vào mình, cô ấy không muốn đồng ý.
Nhưng Cố Vân Phàm vẫn kéo cô ra ngoài xe. Tài xế của ông ta chạy tới, cực kỳ chu đáo mở cửa xe ra.
Sau khi Cố Vân Phàm lên xe, tài xế đưa một túi giấy qua: “Ngài Cố, bữa sáng của ngài.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!