An Nhiên muốn ra ngoài.
Hoắc Doãn Ti ngăn cô lại, cuối cùng hạ mình nói: “Nếu không muốn chuyển nhà, thì tạm thời không chuyển!”
An Nhiên đẩy anh ấy nhưng không được, Hoắc Doãn Tư muốn hôn cô.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói của dì Lâm: “Ngài Hoắc, thư ký Nghiêm đem quần áo đến, bỏ đồ xuống lập tức rời đi!”
Hoắc Doãn Tư đáp lại.
Anh ấy lại cúi đầu nhìn An Nhiên: “Chuyện chuyển nhà chúng ta sẽ bàn bạc sau. Buổi sáng anh có một cuộc họp quan trọng, anh đi trước!”
Nói xong anh ấy đi ra ngoài lấy quần áo.
Sau khi thay quần áo xong, Hoắc Doãn Tư đi đến bên giường hôn Lâm Hi một cái, lúc anh ấy ra ngoài, dì Lâm nhiệt tình mời anh ấy ăn sáng, Hoắc Doãn Tư giơ †ay nhìn đồng hồ, cầm lấy hai cuộn đậu phụ lên xe ăn.
Ở trong xe, anh ấy vừa ăn vừa đọc báo cáo tài chính.
Thư ký Nghiêm ngồi ở phía trước ngửi thấy mùi thơm, cảm thấy bữa sáng mình mới vừa ăn đều đã tiêu hóa sạch sẽ, không nhịn được hỏi: “Tổng giám đốc Hoắc, ăn ngon không?”
Hoắc Doãn Tư thản nhiên ừ một tiếng.
Thư ký Nghiêm lúc này mới nhớ ra rằng dì Lâm trước đây đã mở một cửa tiệm bán đồ ăn sáng.
Lúc này, Hoắc Doãn Ti đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nói: “Giúp tôi điều tra một người, Lâm Bân, con trai dì Lâm.”
Thư ký Nghiêm có chút quái lạ: Tại sao lại điều tra hắn?
Chẳng qua với tư cách là thư ký riêng, chị cũng không hỏi nhiều, trước khi tan ca, đặt tài liệu lên bàn làm việc của Hoắc Doãn Tư, Hoắc Doãn Tư cầm lên lật xem…
Bên kia, An Nhiên từ trong phòng tắm đi ra, Hoắc Doãn Từ cũng đã rời đi. Dì Lâm mang bữa sáng tới cho cô.
An Nhiên chậm rãi nhai nuốt, dì Lâm ngồi bên cạnh nhẹ nhàng nói: “Dì thấy ngài Hoắc và bà Hoắc đều có lý, đặc biệt là bà Hoắc. Cô nói hai người vẫn chưa giải quyết mâu thuẫn, làm hòa với nhau, nhưng bọn họ lại bằng lòng để cô nuôi dưỡng Lâm Hi, không tranh giành quyền nuôi con, chuyện này rất đáng quý.”
An Nhiên không nói tiếng nào.
Dì Lâm là người từng trải, bà tiếp tục khuyên nhủ An Nhiên: “Không có ai là hoàn hảo cả! Cô nói xem, con gái khi lấy chồng không mong được chồng tốt, cũng mong nhà chồng có tiền, nếu không thì là bố mẹ chồng đối tốt với mình. Tổng giám đốc Hoắc ít nhiều cũng đạt được chín trong mười điều tốt đó! Dì Lâm cũng không phải yêu cầu cô chấp nhận… mà là thông cảm cho nhau một chút, vợ chồng còn bất hòa là còn cãi nhau! Huống hồ, khi đó hai người vẫn còn trẻ tuổi, chưa có nhiều kinh nghiệm!”
An Nhiên cũng không phải không biết phân biệt đúng sai, cô nghe hết lời dì Lâm nói!
Cô gật đầu: “Tôi sẽ cân nhắc.”
Dì Lâm yên tâm, dì hi vọng An Nhiên tìm được một gia đình êm ấm, hạnh phúc, phụ nữ một mình nuôi con không dễ dàng gì.
An Nhiên lái xe đến công ty, vừa đến đại sảnh, cô cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn mình có gì đó là lạ. Cuối cùng, vẫn là thư ký thứ hai cẩn thận đặt một tờ báo lên bàn làm việc của cô: “Chị An, chị tự đọc đi!”
An Nhiên nhìn qua thì thấy đó rõ ràng là ảnh chụp của mình và Lâm Hi.
Tấm ảnh rất lớn, chiếm hơn nửa trang báo.
Tựa đề cũng rất giật gân [Nghi ngờ thiếu gia cao quý nhà họ Hoắc đã sớm kết hôn và có con!]
Thư ký thứ hai nhìn vẻ mặt An Nhiên, nhỏ giọng nói: “Bây giờ cả thành phố B đều biết mối quan hệ của chị và tổng giám đốc Hoắc thị. Chị An, hay là trước tiên
chúng ta kết hôn đi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!