Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Full)

Chương 1431 Cậu làm gì vậy


Tâm trạng cậu tốt lên một chút.

Hai người trò chuyện với nhau, chủ yếu nói về công việc, thậm chí nhất trí tránh mọi quan hệ cá nhân! Cuối cùng Hoắc Tây mỉm cười: “Sau này cậu đừng gửi túi máu đến nữa, tôi đã sớm không cần.”

Ánh mắt Trương Sùng Quang sâu thẳm.

Hoắc Tây đứng dậy: “Tôi đi vệ sinh.”

Trương Sùng Quang gật đầu, nhìn cô đi về phía hành lang tối tăm, hẳn là hướng nhà vệ sinh.

Nhưng cậu đợi ước chừng mười phút, nhưng Hoắc Tây chưa quay lại.

Trương Sùng Quang đứng dậy qua đi tìm cô.

Nhưng vừa đến nơi, cơ thể cậu cứng đờ.

Hoắc Tây ở đó, nhưng không phải mình cô.

Cô đi cùng một người đàn ông rất xinh đẹp, đeo kính râm và đội mũ trên đầu… Người đó ấn Hoắc Tây lên tường và thì thầm với cô.

Hoắc Tây cũng rất vui vẻ.

Cô còn vổ nhẹ vào mặt chàng trai, người đàn ông ôm eo cô, dựa đầu vào vai cô như đang lẩm bẩm điều gì đó, nghe có vẻ oán trách.

Mạch máu trong người Trương Sùng Quang chảy ngược khắp cơ thể.

Mặc dù cậu không nghe thấy, nhưng từ cử chỉ của bọn họ, cậu có thể đoán ra bọn họ là một đôi, ít nhất đã có những tranh cãi nhất định trong tình cảm.

Hơn nữa, Hoắc Tây không ghét người kia.

Trương Sùng Quang khỏng biết ánh nhìn của cậu lạnh lùng đến mức nào, cậu chỉ nhìn Hoắc Tây, mãi cho đến khi cô ngước mắt nhìn cậu, Hoắc Tây cười nhẹ hạ giọng: “Trương Sùng Quang, không thì cậu về trước đi?”

Giọng nói Trương Sùng Quang lạnh lẽo: “Cậu muốn lên giường với anh ta?”

Hoắc Tây không nói gì, cô nhìn cậu.

Trương Sùng Quang kìm nén cơn tức giận cả đêm, cuối cùng bộc phát: “Cậu muốn ngủ với đàn ông, tại sao không tính đến tôi? Hoắc Tây, tôi vẫn còn ở đây, sao cậu phải đi với người khác?”

Chút lịch sự cuối cùng của Hoắc Tây đối với cậu hoàn toàn mất sạch.

Cô lạnh lùng nói: “Cậu là ai? Tôi ở bên ai còn phải thông báo với cậu sao?”

Vốn dĩ cô không hứng thú như vậy, nhưng nhìn Trương Sùng Quang như vậy, cô bằng lòng ở bên người khác, cô kéo đỉnh lưu gà nướng: “Đi thôi!”

Trương Sùng Quang đứng tại chỗ.

Ánh sáng mờ ảo từ trên cao, chiếu lên mặt cậu, khiến cậu trông vô cùng u ám.

Bỗng dưng, cậu bước nhanh tới cửa.

Hoắc Tây bị cậu kéo về phía sau, theo sau là một đấm và cậu trai xinh đẹp sạch sẽ kia… Xung quanh vang lên tiếng kinh hô, Trương Sùng Quang ném một tờ chi phiếu xuống.

Cậu kéo Hoắc Tây lên xe.

Hoắc Tây giãy giụa: “Cậu làm gì vậy, Trương Sùng Quang! Cậu điên rồi sao?”

Trương Sùng Quang ấn cô xuống ghế, vẻ mặt lạnh lùng hỏi: “Cậu thích cậu ta?”

Hoắc Tây cười lạnh: “Cảm giác cũng không tệ lắm!”

Trương Sùng Quang chậm rãi buông cô ra, cậu rũ mắt, cũng không biết suy nghĩ cái gì… Thật lâu sau, Hoắc Tây thấp giọng nói: “Trương Sùng Quang chúng ta làm vậy cũng vô nghĩa! Cậu buông ra, tôi muốn quay lại!”

Trương Sùng Quang trầm giọng hỏi: “Hoắc Tây, cậu đang trả thù tôi sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.