Nếu như lời này được nói lúc trước thì Lục Khiêm còn tin.
Nhưng Minh Châu của hiện giờ sẽ không làm như vậy nữa.
Nhưng Lục Khiêm lại là người đàn ông khôn ngoan biết điều, ông biết rõ cô cũng chẳng có ê kíp nào để quay về nữa, nên ông không hỏi nữa.
Minh Châu thêm chút náo nhiệt: ‘Ăn thêm đi, ăn chừng đó sao đủ?” Lục Khiêm nhìn vào cô vô định.
Tiểu Lục Thước vẫn còn đang ở bên cạnh, da mặt Minh Châu sắp bị đốt luôn rồi, quả thật cô không đỡ nổi.
Lục Khiêm cười nhàn nhạt và húp hết nửa bát cháo. Ăn xong thì người đều lấy lại năng lượng.
Tuy không thể đi lại quá nhiều, nhưng đã giảm sốt, dựa vào thành giường vẫn có thể chơi đùa với Tiểu Lục U.
Giường bệnh khá lớn.
Tiểu Lục U bò khắp bốn góc giường, con bé xem đây là khu vui chơi, bố cũng chiều chuộng cô bé.
Cuối cùng cô gái nhào vào lòng của ông. Tiểu Lục Thước nhét bình sữa vào cho cô bé. Cô nhóc đang vùi vào trong lòng bố thoải mái uống sữa.
Lục Khiêm nhẹ nhàng sờ vào gương mặt của con bé, trong lòng thư thái hơn nhiều.
Nửa cuộc đời trước của ông đi tìm tiền tài danh vọng. Nửa đời sau của ông lại suýt nữa mất mạng.
Trong những ngày tháng đen tối đó, ông chưa từng nghĩ đến ông sẽ có ngày như hôm nay.
Vợ, con trai, còn có cả đứa con gái yêu thương này nữa. Lục Khiêm ngước mắt lên đối diện với Minh Châu.
Ông khẽ nói: “Minh Châu, cảm ơn em.”
Đang lúc tình cảm mặn nồng thì vang lên tiếng gõ của phòng bệnh. Minh Châu đi mở cửa. Cửa mở ra cô sửng sốt, thế nào mà lại là nhóm người của ông Dịch.
Dĩ nhiên là còn có cả cô Hồ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!