Lục Nguyên lại bị chấn động.
Diệp Tử Tu nhẹ nhàng nói sau đó dẫn đoàn thiên sứ đi ra chuẩn bị tới mục tiêu kế tiếp.
Diệp Tử Tu sau khi rời đi, Lục Nguyên vẫn chưa có phản ứng, nhiều cao thủ như vậy, khảo hạch khó khăn như vậy…
Khó khó khó…
Tuy nhiên ngẫm lại đời ta há sợ gian nan.
Càng khó càng phải khiêu chiến.
Lục Nguyên cầm lấy hồ lô rượu mà uống một ngụm, chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Ba năm sau một trận chiến đỉnh phong 999 quốc gia, mấy vạn Đại Đạo Cảnh cạnh tranh.
Thống khoái.
Trở lại Hoa Sơn, Hoa Sơn lúc này náo nhiệt vô cùng.
Ở Trường Xuân cư yên tĩnh thỉnh thoảng cũng có người tới nhưng Lục Nguyên dứt khoát bế quan.
Rượu ấm áp….
Lục Nguyên uống một ngụm ngủ say một giấc rồi tính.
Lục Nguyên uống một ngụm rượu đang định trở lại Trường Xuân cư thì thấy một đạo kiếm quang phá không bay tới, chỉ thấy Phương Nho cất tiếng:
– Nghe nói ngươi bế quan quả nhiên ở nơi này.
– Tham kiến sư thúc.
Lục Nguyên hành lễ.
Phương Nho thầm nghĩ, Lục Nguyên quả nhiên là Lục Nguyên, cho dù hiện tại danh chấn tám quốc cũng không tự ngạo, Lý sư huynh thu được người này làm đệ tử thật khiến cho người ta hâm mộ, chỉ tiếc Lý sư huynh bản thân không thể nhìn thấy, y cất tiếng;
– Lục Nguyên, lần này ta có việc muốn nói với ngươi.
Lục Nguyên giật mình:
– Chuyện gì?
– Đại Nguyên quốc cũng có hai mươi người tham gia bách quốc khảo hạch, trong đó xếp hàng đầu tiên là chuyển thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ.
– Là hắn?
Lục Nguyên nhún vai.
Chuyên thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ tuy lợi hại nhưng hiện tại có tới 999 quốc gia nhiều cao thủ như vậy hắn rảnh rỗi đâu mà để ý tới Thiết Mộc Nhĩ, hiện tại cần phải tăng cường lực lượng bản thân mình chứ không phải đi để ý tới người khác.
– Chuyển thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ đúng là không phải đại sự.
Phương Nho kéo dài thanh âm:
– Đại Việt quốc Đại Ngô Quốc Đại Diệp quốc Mộ Dung quốc Đại Tần quốc Đại Nguyên quốc cùng với Đại Tấn quốc chúng ta có ý định qua khảo hạch lần này tổ chức một lần tập huấn.
– Đại Việt quốc hai mươi người, Đại Ngô quốc hai mươi người Đại Diệp quốc hai mươi người, Mộ Dung quốc sáu mươi người, Đại Tần quốc bốn mươi người, Đại Nguyên quốc hai mươi người Đại Tấn quốc hai mươi người sẽ cùng nhau đặc huấn, địa điểm là ở Đại Việt vì Đại Việt ở ngay trung tâm của bảy quốc gia.
– Bảy quốc gia đều sẽ phái ra nhân vật cấp tông sư, tiến hành đặc huấn.
Yêu ma dưới lòng đất bị diệt, đồng thời Nguyên quốc cùng Tấn quốc ký hiệp ước không khai chiến cho nên Tổ Tiên Thu sẽ đi.
Hai trăm nhân vật muốn tiến vào khảo hạch bách quốc tụ lại cùng một chỗ, nhận được sự dạy bảo của rất nhiều tông sư, tất cả mọi người đều rõ, bảy quốc gia tuy có cạnh tranh, nhưng thực tế tổng cộng tới chín trăm quốc gia, có thể làm cho mình mạnh hơn cũng tốt hơn.
Cho nên bảy quốc gia tiến hành đặc huấn.
Bảy quốc gia đặc huấn, mình phải đi sao?
—————————-
– Như vậy, các vị tạm biệt gặp lại sau.
Lục Nguyên cùng với Nguyên Dương Liệt Dương Hồi Phong Tử Hà thượng nhân bốn người đứng cùng một chỗ, Lục Nguyên đã đi tới Tư Quá Phong muốn gặp Chu sư thúc tổ tuy nhiên sư thúc tổ đã nói hắn luyện thành luân hồi, cho nên hiện tại căn bản không còn gì để dạy nữa.
Cho nên Lục Nguyên có ý định đi tới Đại Việt quốc.
Diệp Phương Diệp Viên đố kỵ vô cùng, Việt quốc, chính là nơi mỹ nữ nổi danh đó!
Ở bên trong Tư Quá Phong truyền tới tiếng thở dài.
– Chủ nhân vẫn nên đi gặp hắn một chút, hắn hiện tại chưa học xong Luân Hồi, căn cơ chưa ổn.
– Ngươi cho rằng hắn không biết điều đó sao? Chỉ là thời gian chỉ sợ đã muộn.
Một thanh âm già nua truyền tới:
– Tam tông chi nhất, tiến vào Trung Ương thiên triều, aizzz…
……..
Một thanh âm thanh thúy vang lên trong hắc ám:
– Người đi Đại Việt quốc tập huấn đã đi rồi.
– Đúng thế hiện tại Hoa Sơn tam Phong vô chủ, có nên thừa cơ công kích không?
– Hiện tại không nên, tam phong chi chủ vừa đi Hoa Sơn nhất định phòng bị rất nghiêm, Hoa Sơn có mười mấy Đại Đạo Cảnh, phiền toái nhất là tên gia hỏa trốn ở Tư Quá Phong, tuy nhiên cũng không sao chỉ cần chờ hai năm sau khi ta dung hợp với pháp lực của Đông Phương Yêu xong sẽ xử lý…
…….
Tấn quốc, cũng có rất nhiều phong vân.
Mà bốn vị thượng nhân cùng với Lục Nguyên cũng tiến về Đại Việt tụ tập.
Đại Việt quốc ở nơ này kiếm pháp có một truyền thuyết, truyền thuyết đó chính là có một thanh y nữ tử từng bái một con khỉ trắng làm sư, đạt được tuyệt thế kiếm pháp, một kiếm đánh bại ba nghìn tu tiên giả, được mọi người ca tụng, cho nên danh tiếng Việt Nữ Kiếm vô cùng vang danh.
Ngoài ra Đại Việt quốc còn có một vị tên là Tây Thi, nghe nói mỹ mạo phi thường, là tứ đại mỹ nữ trong truyền thuyết.
Đương nhiên hiện tại Đại việt quốc đã sớm qua thời đại thanh y nữ tử và Tây Thi.
Tuy nhiên Tây Thi công chúa hiện tại cũng mỹ mạo nổi danh vô cùng.
Trải qua Truyền Tống Trận năm người đã tới được Việt quốc.
Nơi bọn họ tập huấn chính là Việt Lộc Sơn.
Việt quốc có Lộc, Thiên Hạ Chung Trực.
Đây cũng là lai lịch của Lộc sơn.
Ở trên đường phi hành, trải qua một số thời điểm, Lục Nguyên phát hiện ra nữ tử ở đây vô luận là nữ tu hay là nữ tử bình thường đều khá xinh đẹp làn da trắng trẻo nhu huyển giống như là nhược thủy.
– Lục Sư điệt còn trẻ tuổi mà được như vậy là rất khá.
Nguyên Dương thượng nhân cười nói:
– Nếu như chúng ta vẫn còn trẻ như sư điệt nhất định cũng tìm một số nữ tu.
Y cố ý tạo mối quan hệ với Lục Nguyên, cho dù Lục Nguyên lần này không tiến được vào Trung Ương thiên triều thì tương lai nhất định phát triển không lường trước được. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Tử Hà thượng nhân gật đầu:
– Đúng thế đúng thế, sư điệt bây giờ còn trẻ tại sao không một đường phóng ngựa thẳng tới Trường An?
Tử Hà thượng nhân cũng muốn tạo quan hệ tốt với Lục Nguyên, vốn Tử Hà thượng nhân và Nguyên Dương thượng nhân là đối thủ một mất một còn, bình thường khó nhất trí quan điểm bây giờ không ngờ lại cùng chung chí hướng.
Tử Hà thượng nhân và Nguyên Dương thượng nhân tuy cùng quan điểm nhưng vẫn cạnh tranh nhau.
Lục Nguyên dứt khoát chạy tới một nơi uống rượu không chen vào những chuyện này.
Hai phong chủ ngươi tranh ta giành, mình chen vào làm gì?
Đã đến Việt Lộc Sơn.
Việt Lộc Sơn không tính là cao nhnưg hình dáng như sừng hươu cho nên có tên là Việt Lộc Sơn.
Đến việt Lộc Sơn, chỉ thấy phía trước có một đội ngũ mênh mông tiến tới, đội ngũ này vô cùng phô trươn.
Tới Việt Lộc Sơn lần này là hai trăm người có tư cách tới thiên triều khảo hạch hiện tại không phô trương cũng không được, dẫn đầu đội ngũ nghênh đón là một vị công tử.
Vị công tử này tuấn mỹ vô cùng, ở mi tâm có nốt ruồi mặc áo choàng màu đỏ.
Quý khí.
Lục Nguyên ở Tấn quốc từng gặp không biết bao nhiêu người trẻ tuổi thanh tú, nhưng chưa từng thấy người nào như vậy.
Nguyên Dương thượng nhân mặc dù chưa gặp người này nhưng vẫn nhận ra:
– Người này chính là tuyệt thế thiên tài của Mộ Dung Quốc, Mộ Dung Hoàng Phục, điều bất đồng với ngươi chính là Mộ Dung Hoàng Phục đã ba trăm tuổi so với chúng ta thì trẻ hơn nhưng so với ngươi thì lớn hơn nhiều, hắn có một thân pháp lực khó có thể đong đếm, đã đạt tới Đại Đạo cảnh tầng thứ năm.