Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1125


Nhưng mà tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh vốn là bộ pháp đỉnh thiên địa, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo muốn phục chế ngay một lần là không thể nào.

Mặc dù Lục Nguyên xem một lần nhưng không thể học đwojc, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo có phục chế bộ pháp được hay không? Lục Nguyên nhìn hướng chủ võ thần văn minh, bộ võ thần bộ của gã cũng khá nhanh. Hắn xem một lần lập tức phát hiện có thể học bảy, tám phần võ thần bộ.

Quả nhiên là có thể, vậy thì tiếp tục học tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh thôi.

Lần này vĩnh hằng chi môn khởi động phun ra thần vật cao địa giai thứ bảy, tám. Bởi vì phe sát na dốc sức ngăn cản nên chủ tốc chi văn minh chỉ lấy được một cái, nhưng cái kia cũng thuộc về phe bất tử. Dù sao phe sát na toàn dốc sức chặn chủ tốc chi văn minh, những người khác liền rảnh rỗi hôi của.

Lập tức ai về vị trí nấy, đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa của mình.

Chủ võ thần văn minh nói:

– Khó đánh.

Chủ nhất chi văn minh gật đầu đồng ý:

– Đúng vậy, đối phương có chủ tốc chi văn minh, thật là khó đánh. Chúng ta không chặn chủ tốc chi văn minh thì hai thần vật sẽ vào tay hắn hết, nếu chúng ta chặn chủ tốc chi văn minh thì chỗ khác sẽ yếu đi, rơi vào tay phe bất tử, chúng ta đánh sao cũng không được.

Có người hỏi:

– Pháp Biến, có cách gì hay không?

Chủ pháp biến văn minh xưa nay nổi tiếng là vạn trí.

Chủ pháp biến văn minh chìm trong suy tư, thật lâu sau lắc đầu nói:

– Không có cách, không bột đố gột nên hồ. Nếu là ở đại hoàn cảnh thì còn có đất dùng võ, ta nghĩ ra vài cách, nhưng chỗ này quá nhỏ, mặt đối mặt, mục tiêu đơn thuần trực tiếp, thứ càng đơn giản ta càng khó động tay chân.

Chủ pháp biến văn minh cũng hết cách, những người khác chịu bó tay. Lập tức thần vật cao địa giai thứ chín, mười bắn ra.

Lục Nguyên chưa động, những người khác cho rằng hắn đã bỏ cuộc.

Nhưng sao Lục Nguyên từ bỏ được, hắn chưa từng từ bỏ thứ gì đáng giá liều mạng cả.

Lục Nguyên vẫn đang học tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh. Khi thần vật cao địa giai thứ chín, mười bắn ra thì Lục Nguyên yên lặng vận chuyển Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo, tiếp tục học.

Khi thần vật cao địa giai thứ mười một, mười hai bắn ra, Lục Nguyên còn đang vận chuyển Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo, tiếp tục học.

Hiện tại tu hành, học tập, là vì ngày sau bùng nổ.

Khổ tu lâu như vậy, mai này rồi sẽ có lúc bùng phát!

Rốt cuộc thì khi thần vật cao địa giai thứ mười hai rơi vào tay chủ tốc chi văn minh, Lục Nguyên đã học xong tốc thần bộ pháp của gã, học hết tinh diệu áo nghĩa. Học xong rồi Lục Nguyên tiến và trong tân kiếm thế giới của mình để luyện tập, không thể cho người ngoài biết, phải đánh họ không kịp trở tay.

Tốc độ ban đầu của Lục Nguyên là giai đoạn thứ hai bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ.

Lặng lẽ vận tốc thần bộ pháp, mới luyện nó tiểu thành mà Lục Nguyên phát hiện đã từ bỏ hai hạn chế bát diện, đi tới lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ.

Tiếp tục luyện tập, tiếp tục tăng cao tốc độ của mình, phải dùng thời gian nhanh nhất tăng cao tốc độ để cướp càng nhiều cao đẳng thần vật.

Lục Nguyên rất nhanh luyện tốc độ đến tứ vũ vô địch chi tốc độ, lần này trừ đi lục hợp.

Hiện tại tốc độ của Lục Nguyên tiến bộ khá lớn, đã đuổi kịp chủ tốc chi văn minh rồi.

Nhanh!

Càng nhanh!

Nhanh vô địch!

Lục Nguyên hưởng thụ cảm giác nhanh như tia chớp này.

Bây giờ thật sự rất nhanh.

Lục Nguyên đã đến tứ vũ vô địch chi tốc độ.

Lục Nguyên vẫn còn đang luyện tập tiếp, tốc thần bộ pháp đúng là uy lực vô cùng, nhanh đến đáng sợ.

Lục Nguyên tiếp tục luyện tập, ha phí vô số thiên cấp linh mạch, dùng năng lực giảm bớt tốc độ chảy của thời gian, luyện tập rất lâu sau rốt cuộc tới vô địch chi tốc độ. Cách luyện này hao phí nhiều thiên cấp linh mạch, không ngừng đốt cháy thiên cấp linh mạch khiến Lục Nguyên tài sản kếch xù cũng thấy đau lòng.

Tới vô địch chi tốc độ rồi Lục Nguyên phát hiện dựa vào tốc thần bộ pháp đã không thể tăng cao tốc độ nữa.

Vậy cũng đúng, chủ pháp biến văn minh thích hợp nhất với chủ tốc chi văn minh, đây là tính thích ứng giữa công pháp với người. Cộng thêm chủ tốc chi văn minh bản thân thiên phú nữa, Lục Nguyên không thể học được điều đó. Tất nhiên tốc độ bây giờ của Lục Nguyên mặc dù không bằng chủ tốc chi văn minh nhưng cũng rất khá rồi.

Nhưng mà Lục Nguyên không thỏa mãn, phải tiếp tục luyện tốc độ.

Lúc này, cao đẳng thần vật thứ mười ba, mười bốn bắn ra, nhiều chủ văn minh từ mười đến mười bốn kỷ nguyên tiếp tục hành, bắt đầu cướp đoạt nhiều văn minh thần vật. Lục Nguyên không sốt ruột, vẫn ngồi đó tìm kiếm chủ văn minh tốc độ hơi nhanh chút, học bộ pháp của họ.

Từng bộ từng bộ pháp kinh thế tuyệt tục rơi vào tay Lục Nguyên.

Lần này thì Lục Nguyên học được ba bộ pháp cực kỳ nhanh, cộng thêm tốc thần bộ pháp ban đầu, võ thần bộ, tổng cộng có năm bộ pháp khá nhanh.

Cao đẳng thần vật thứ mười ba, mười bốn đều thuộc quyèn sở hữu của phái bất tử. Bởi vì có chủ tốc chi văn minh ở, dựa vào tốc độ kinh thế tuyệt luân của gã, phe sát na không cướp được chư thiên thần vật. Cố tình phe sát na không có cách gì cả, mặc kệ phe bất tử vênh váo.

Loại cảm giác này đúng là khó chịu.

Bây giờ phe bất tử tuyệt đối chiếm ưu thế, phe sát na thì hoàn toàn yếu thế.

Khi cuộc tranh đoạt cao đẳng thần vật thứ mười ba, mười bốn đã chấm dứt, Lục Nguyên yên lặng ngồi trên đất vĩnh hằng, dung hợp năm bộ pháp đã học được. Không đúng, còn thêm vào 'đỉnh cấp bộ pháp' nữa, tổng cộng sáu bộ pháp bắt đầu dung hợp, học tập ưu điểm trong đó.

Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo điên cuồng vận chuyển.

Học là phải xong một lần.

Bây giờ Lục Nguyên dần hiểu tại sao Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo có thể phục chế được mọi chiêu thức, chuyện cũng rất đơn giản. Mới bắt đầu ở hỗn động cảnh thì Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo bị hạn chế rất lớn, chỉ có thể học tập kiếm chiêu, nhưng sau này được đạo tự thì ngày càng học được nhiều thứ hơn.

Đạo tự, chính là căn nguyên thiên hạ vạn pháp, tất cả chiêu thức.

Lục Nguyên không ngừng tăng cao đẳng cấp của đạo tự, vậy nên dần dần hắn mạnh hơn về mặt chiêu thức, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo có được càng nhiều chiêu thức.

Khi đạo tự chân thân tới bảy phần thì trên đời chỉ cần là chiêu thức sẽ không làm khó được Lục Nguyên.

Dù sao đây là đạo tự chân thân bảy phần.

Nói đơn giản tựa như tự học cái của mình.

Tất cả pháp thuật, chiêu thức căn nguyên về đạo tự.

Lục Nguyên có đạo tự chân thân bảy phần đương nhiên có thể học bất cứ chiêu thức gì, thậm chí là thay đổi.

Đây chính là sự thật về Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo ngày càng lớn mạnh, chỉ Lục Nguyên có được đạo tự như vậy, những người khác không ai có đạo tự chân thân bảy phần. Có lẽ Tổ Long có, đương nhiên khả năng đó không quá lớn, đạo tự chân thân bảy phần của Lục Nguyên có công lao thôn thiên phệ địa công pháp, sự thật là có công của lần trung ương thiên triều đại quyết chiến, một lần thôn phệ hơn một trăm ban đầu văn tự.

Mặc dù Tổ Long rất mạnh nhưng muốn thôn phệ nhiều ban đầu văn tự như thế e rằng chưa đủ trình đọ, dù sao trên đời này chỉ có mấy trăm ban đầu văn tự, muốn nuốt hơn một trăm ban đầu văn tự là điều cực kỳ khó khăn.

Không có bỗng dưng cường đại, trong sự mạnh mẽ có sự thật, sự thật đó đôi khi rất đơn giản.

Lục Nguyên lợi dụng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo vì có đạo tự chân thân bảy phần mà biến ngày càng lớn mạnh dung hợp sáu loại bộ pháp đỉnh cấp, đặc biệt là tốc thần bộ pháp. Đạo tự chân thân cũng rót vào một luồng tinh hoa giúp cho Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo thúc đẩy, cuối cùng tốn thời gian khá dài rốt cuộc thôi diễn ra bộ pháp thích hợp cho Lục Nguyên. Bộ pháp này có tên là kiếm bộ.

Hình dạng kiếm rất thích hợp cho bay.

Loại kiếm bộ thoát khuôn sáu loại đỉnh cấp bộ pháp cộng đạo tự chân thân bảy phần dốc hết tác dụng. Lục Nguyên thậm chí cảm giác dường như nếu trong đạo tự chân thân bảy phần ẩn chứa ảo diệu không đủ thì chưa thể hoàn thành điều này. Sáu loại đỉnh cấp bộ pháp, đặc biểt là tốc thần bộ pháp sáng tạo ra kiếm bộ đương nhiên không giống bình thường.

Lục Nguyên ngự kiếm bộ.

Thật nhanh!

Lục Nguyên cảm giác vèo một tiếng đã bay thật xa.

Quá nhanh!

Tốc độ này e rằng đã vượt qua vô địch chi tốc độ, đến tầng tộc độ thứ sáu của chủ tốc chi văn minh, tốc chi cảnh! Tốc chi cảnh nhanh nhất! Hay quá, đúng là làm được rồi. Lục Nguyên lập tức phát hiện một vấn đề, mới đầu tốc độ của hắn là bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ, bây giờ tăng lên đến giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh, thoát khỏi bốn hạn chế là bát diện, lục hợp, tứ vũ, vô địch, tăng cao rất nhiều cho nên động tác theo không kịp, chỉ có thể từ từ thói quen phản ứng với tốc độ nhanh như vậy. Hắn không chút do dự thiêu đốt linh thạch, dẫn chậm tốc độ chảy của thời gian, tiếp tục làm. Giảm thấp tốc độ chảy của thời gian rồi Lục Nguyên tiếp tục thích ứng tốc độ cao hiện tại của mình. Mới đầu không ngừng đụng vào vách thế giới của mình, thật muốn khóc. May là trong tân kiếm thế giới ít có đồ vật, đặc biệt là chuyển dời Kiếm Môn ra ngoài rồi thì thoáng đãng hơn. Thế giới bởi vì hắn bay quá nhanh dấy lên bão tố siêu cấp lớn, hoặc đánh vào vách thế giới dẫn đến động đất, núi lở, mấy thứ này sẽ không ảnh hưởng đến người khác.

Lục Nguyên dần thói quen tốc độ của tốc chi cảnh, thật là sảng khoái.

Phải rồi, Lục Nguyên chợt nhớ tới hắn còn có hai thần vật, một là đánh chết chủ hồng mông văn minh có được, một là mới cướp được chư thiên thần vật. hai chư thiên thần vật này hoàn toàn đủ cho Lục Nguyên tăng đẳng cấp lên đến mười ba kỷ nguyên. Nhưng mà! Hãy chú ý chữ nhưng này!

Cái thứ hai chư thiên thần vật hình tiểu kiếm không thể dùng, nghe nói nó toát ra cái gì hơi thở vĩnh hằng, tỏa ra không ngừng, vậy nên không thể ăn.

Nếu dùng thời gian giảm chậm nửa tháng thì có được không?

Lục Nguyên chợt lóe linh cảm, liền bạn rộn ngay. Thời gian thiết tắc, thiên giai linh mạch, thời gian siêu cấp giảm tốc độ. Bây giờ Lục Nguyên càng lúc càng phát hiện thời gian trói buộc, rõ ràng ở thế giới cảnh dùng thời gian giảm tốc độ và thời gian siêu cấp giảm tốc độ không tốn bao nhiêu linh thạch, hiện tai mất hàng đống thiên cấp linh thạch. Lý luận rất đơn giản, thời gian trừ đối với vĩnh hằng chi môn ra, với tất cả sinh linh đều có trói buộc, thời gian sức mạnh to lớn trường hà, ngươi là nhân vật thực lực càng cường thì trói buộc càng lớn, cần linh thạch cũng càng nhiều.

Lục Nguyên bận rộn hết nửa ngày, kết quả phát hiện tuy rằng thời gian giảm tốc độ nhưng bên cạnh thần vật thì thời gian không biến mà không động. Đúng vậy, thời gian không ảnh hưởng gì được vĩnh hằng chi môn, cho nên thần vật đi ra từ vĩnh hằng chi môn nó cũng không ảnh hưởng được. Xem ra chỉ đành ngoan ngoãn chờ nửa tháng rồi ăn vào.

Không đúng, có cách!

Thời gian thiết tắc quá yếu, không đối phó vĩnh hằng chi môn được, nhưng còn có vận mệnh thiết tắt mà. Mặc dù vận mệnh thiết tắt không thể đối phó bản thân vĩnh hằng chi môn, xếp hạng kém một cấp nhưng đối phó thần vật của nó không thành vấn đề. Lục Nguyên nghĩ như vậy.

Lục Nguyên giờ tay lên, định lý, chân lý và thiên mệnh đều dung nhập trong người hắn nhưng muốn tùy lúc huyễn hóa ra cũng không thành vấn đề.

Một tay cầm bút, một tay cầm sách.

Định lý chi thư, chân lý chi bút.

Lục Nguyên quát to:

– Thư của ta là định lý, bút của ta là chân lý!

– Định lý chuyển chân lý!

Lục Nguyên hét:

– Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua!

Rồi hắn cầm bút nhanh chóng viết: 'Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua'. Phút chốc hai chữ hợp nhất hóa thành một luồng sáng vàng chyển thành hỗn đỗn sắc, định lý thành công biến chân lý. Lục Nguyên cảm thấy trong khoảnh khắc vận mệnh thiết tắt của mình bắn ra hai sức mạnh to lớn khác nhau, chớp mắt hơi thở bất hủ bất diệt trên khối kiếm nhỏ đó biến mất, dường như qua nửa tháng thật vậy.

Tốt lắm, cuối cùng thì có thể ăn rồi.

Lục Nguyên không chút khách sáo, bắt đầu ăn chư thiên thần vật, và ăn luôn cái lấy từ chủ hồng mông văn minh.

Hai hơi thở thần vật biến đổi trong người Lục Nguyên dần biến thành một luồng sức mạnh. Trong sức mạnh to lớn ẩn chứa rất nhiều vĩnh hằng ảo diệu giúp đỡ Lục Nguyên không ngừng tham ngộ, hắn cảm thấy mình cách vĩnh hằng chi môn không xa lại xây dựng mối liên kết thứ ba. Mỗi khi nhiều một liên kết thì tham ngộ với vĩnh hằng chi môn lại tăng một tầng, thực lực bản thân cũng tăng cấp.

Mười ba kỷ nguyên, bây giờ mình đã tới mười ba kỷ nguyên!

Sung sướng!

Lục Nguyên cảm thấy mười ba kỷ nguyên chạy chồm trong cơ thể, tăng chất và lượng hơn chút so với mười hai kỷ nguyên.

Hiện tại tốc độ thì mình khoái tuyệt thiên địa kiếm bộ, pháp lực có mười ba kỷ nguyên, dưới mười lăm kỷ nguyên không ai là đối thủ của mình nữa. Tiếp theo là lúc mình cướp đoạt chư thiên thần vật, trổ tài rồi đây.

Lục Nguyên ở trong tân kiếm thế giới hú dài rất là sảng khoái.

Đúng là ở dưới khí thế một đám chủ văn minh Lục Nguyên có chút áp lực, bây giờ vứt bỏ những áp lực này sảng khoái một lần.

Trong chớp mắt thần vật cao địa giai thứ mười lăm, mười sáu đã thuộc về chủ nhân.

Mọi người tự quay về chỗ cũ.

Cho tới bây giờ, phái sát na bởi vì chủ tốc chi văn minh mà ở vào thế yếu tuyệt đối, phe bất tử thì hoàn tàn chiếm ưu thế.

Phe sát na đã tan tác không còn manh giáp, cố tình chủ pháp biến văn minh tự xưng là vạn trí bây giờ cũng chịu bó tay. Chỗ này quá ít, nhân tố quá ít ảnh hưởng chủ pháp biến văn minh phát huy. Chủ pháp biến văn minh có lòng mà sức không đủ, rất là buồn bực.

Có người rầu lo nói:

– Chủ pháp biến văn minh được gọi là vạn biến trí châu mà chịu bó tay, nếu lấy vũ lực đấu nhau thì bên chúng ta chủ võ thần văn minh không đánh gục nổi đối phương, vậy thì chẳng phải là chúng ta không được một cái nào cao đẳng thần vật sao?

– Nếu lần tranh đoạt chư thiên thần vật này chịu thiệt thì về sau chưa nói tới bên mình không tăng thực lực được, đối thủ sẽ không ngừng tiến bộ, so sánh sẽ hình thành cục diện gì có thể tưởng tượng ra.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 1125:


Băng Hoàng Thánh Vực, tuyết bay như hồng.

Vân Triệt trở về tin tức truyền ra, liền cũng không có tại Băng Hoàng Thần Tông gây nên cái gì gợn sóng. Dù sao lúc trước đám người biết tin tức là Viễn Cổ Cầu Long bị thành công đánh giết, Mộc Huyền Âm thụ thương, trở về sau trực tiếp bế quan, Vân Triệt thì ở lại bên ngoài lịch luyện.

Băng Hoàng Thần Tông người sẽ chỉ kinh ngạc hắn trở về quá sớm, dù sao thân truyền đệ tử bên ngoài lịch luyện, mười năm tám năm đều là rất bình thường.

Về phần lúc trước Táng Thần Hỏa Ngục chuyện phát sinh, ngoại trừ Viêm Thần ba tông, cùng Mộc Huyền Âm, Mộc Băng Vân, Mộc Hoán, không có người nào nữa biết. Chỉ là biết được Viễn Cổ Cầu Long bị đánh giết, Mộc Huyền Âm thụ thương cái này kết quả.

Nhưng Vân Triệt một kiếm chấn lật Viễn Cổ Cầu Long, để cho lộ ra trí mạng sơ hở cũng cứu xuống Mộc Huyền Âm hình ảnh, tất cả mắt thấy Viêm Thần người, đều quả quyết sẽ không quên lãng.

Trở lại Băng Hoàng thánh điện, tuy nhiên rời đi chỉ có nửa năm, Vân Triệt lại rất có một loại phảng phất giống như cách một thế hệ cảm giác. Bởi vì hắn từ thoát đi một khắc này bắt đầu, liền lại không hy vọng xa vời chính mình còn có thể sống được về tới đây.

Làm toàn bộ Ngâm Tuyết giới chí cao thánh địa, nơi này ngoại trừ Mộc Huyền Âm, cũng chỉ có chính mình có thể tùy ý xuất nhập, tựu liền Mộc Băng Vân đến số lần đều cực ít. Phạm xuống lớn như vậy sai, hắn vốn nên đã không có tư cách lại bước vào nơi này. . .

“Sư tôn. . . Nàng thật sự không có tính toán giết ta sao?” Vân Triệt có chút thất thần thấp đọc lấy. Hắn biết rõ chính mình phạm vào, ra sao chờ không thể tha thứ sai lầm lớn, bình thường nữ tử đều tuyệt đối không thể tha thứ, huống chi đó là hắn sư tôn cùng thống lĩnh một giới Ngâm Tuyết Giới vương. . .

“Ngươi cứ như vậy sợ chết sao!”

Vân Triệt phiền muộn giữa, một cái băng lãnh triệt tâm âm thanh tại vang lên bên tai.

Vân Triệt toàn thân dừng lại mấy tức, mới xoay người lại, không có dám ngẩng đầu nhìn hướng âm thanh nơi phát ra, cúi đầu bái xuống: “Đệ tử Vân Triệt, bái kiến sư tôn.”

Mộc Huyền Âm một thân Băng Hoàng váy dài, áo khoác ngắn tay mỏng tuyết vũ, cực mỹ đôi mắt lại phóng thích ra băng lãnh rét thấu xương mâu quang: “Ngươi lần này làm sao không trốn!”

“. . .” Vân Triệt giật giật bờ môi, lại là thật lâu không nói gì đối mặt.

Thế giới an tĩnh một chút, chỉ còn lại tuyết bay thanh âm. Mộc Huyền Âm lẳng lặng nhìn Vân Triệt, dĩ vãng, Vân Triệt mỗi lần bái nàng, từ trước tới giờ không sẽ như thế cúi đầu, vô luận khi nào, dù là đối mặt là nàng, đều không thể ép bên dưới cái kia cơ hồ bẩm sinh kiêu ngạo.

Nhưng là. . .

Người khác đối nàng cúi đầu run run, là sợ nàng.

Mà Vân Triệt. . . Mộc Huyền Âm không cảm giác được e ngại, mà là thật sâu áy náy.

Nàng mâu quang không tự giác chếch đi, lại không cách nào duy trì lúc trước băng lãnh. Sợ, là tâm thắt tự thân, mà thẹn, là hệ tại đối phương.

“Thôi.”

Tai một bên âm thanh chậm lại, mơ hồ truyền ra một tiếng rất nhẹ thở dài: “Ngươi mặc dù phạm xuống sai lầm lớn, nhưng cứu vi sư một mạng trước đây, cũng coi như công tội bù nhau, ngươi đứng lên đi.”

“. . .” Vân Triệt sững sờ một chút, nhất thời không thể tin được chính mình lỗ tai, hắn có chút choáng váng đứng dậy, nhưng y nguyên hạ thấp xuống đầu, bởi vì hắn căn bản không biết rõ đang phát sinh sự kiện kia về sau, chính mình làm như thế nào mặt đối Mộc Huyền Âm.

Qua tốt một hồi, hắn đều lại không có nghe được âm thanh, rốt cục thoáng ngẩng đầu lên, nhìn thấy, lại là một cái tắm rửa đang tuyết bay bên trong tuyệt mỹ bóng lưng.

So với Vân Triệt, có lẽ Mộc Huyền Âm càng thêm khó mà mặt đối với hắn.

Thế giới lại một lần yên tĩnh trở lại, lần này cơ hồ liền tuyết bay âm thanh đều đã hoàn toàn nghe không được. Mộc Huyền Âm thật lâu im ắng, Vân Triệt đương nhiên không dám nói lời nào, hai đời nhân sinh, hắn đều chưa bao giờ từng gặp phải như thế lạnh cứng luống cuống cục diện.

Rốt cục, Mộc Huyền Âm chậm rãi xoay người lại, một đôi băng mâu đã một lần nữa khôi phục hàn đàm như vậy u lãnh: “Bả Kỳ Lân sừng, Cầu Long tâm, còn có ngươi vừa mới tới tay Hoàng Tiên Thảo lấy ra.”


— QUẢNG CÁO —

“Vâng.” Vân Triệt vội vàng lên tiếng, cũng không hỏi vì cái gì, đem Kỳ Lân sừng, Cầu Long chi tâm cùng Hoàng Tiên Thảo từng cái xuất ra.

Kỳ Lân sừng to lớn nặng nề, phóng thích ra rất nhỏ, nhưng phong cách cổ xưa nặng nề khí tức.

Cầu Long chi tâm còn tại kịch liệt nhảy lên, mỗi nhảy lên một chút, đều sẽ ngoại phóng ra nóng rực vô cùng hỏa diễm, mới bị xuất ra mấy tức, xung quanh mảng lớn Tuyết Vực liền đã trên diện rộng tan hãm.

Hoàng Tiên Thảo bị bao khỏa tại Thiên Độc châu tịnh hóa ánh sáng bên trong, khí tức không có chút nào tràn ra ngoài.

Mộc Huyền Âm nhìn lướt qua, lạnh lùng nói: “Như thế, liền chỉ còn bên dưới Cửu Tinh Phật Thần Ngọc cùng Mộc Linh Châu rồi.”

Vân Triệt không chần chờ, cấp tốc nói ra: “Sư tôn, kỳ thực, Cửu Tinh Phật Thần Ngọc cùng Mộc Linh Châu đệ tử cũng đã đều lấy được.”

“?” Mộc Huyền Âm băng đầu lông mày hơi chút động.

Vân Triệt nói xong, đem Cửu Tinh Phật Thần Ngọc cùng Mộc Linh Châu cũng đem ra.

Cửu Tinh Phật Thần Ngọc cùng Mộc Linh Châu hiện thân, dị dạng quang mang cùng khí tức để Mộc Huyền Âm mâu quang đều phát sinh rồi rõ ràng biến hóa, Vưu Kỳ Tha linh giác đảo qua Mộc Linh Châu lúc, kinh ngạc lên tiếng: “Hoàn mỹ Mộc Linh Châu? Ngươi là từ đâu lấy được?”

“Hồi sư tôn, cái này mai Mộc Linh Châu. . .” Nghĩ đến những cái kia bởi vì chính mình mà chết Mộc Linh, Vân Triệt âm thanh thoáng thấp xuống: “Đệ tử tại Hắc Gia giới một cái dưới mặt đất thương hội mua xuống một cái tuổi nhỏ Mộc Linh, lại không đành lòng mạnh mẽ bắt lấy nó Mộc Linh Châu, ngược lại đem nó đưa về chỗ ẩn địa phương, cái này mai Mộc Linh Châu, là ở đó một vị Mộc Linh tiền bối tặng cho.”

“. . .” Mộc Huyền Âm rõ ràng khẽ giật mình.

“Cái này mai Cửu Tinh Phật Thần Ngọc, là đệ tử trong lúc vô tình, tại Hắc Gia giới vương thi thể bên trên nhặt được.”

“Hắc Gia giới vương thi thể. . . Nhặt được?” Mộc Huyền Âm lông mày lại nhăn, hiển nhiên càng thêm không thể lý giải.

Chính xác có chút không thể tưởng tượng, nhưng đệ tử không dám nói dối. Đúng, đệ tử lúc trước tại bí cảnh bên trong kém chút bóp nát Không Huyễn thạch, cũng là cùng Cửu Tinh Phật Thần Ngọc cùng một chỗ tại Hắc Gia giới vương thi thể bên trên nhặt được.” Vân Triệt như thật nói nói.

“. . . Thì ra là thế.”

Mộc Huyền Âm đã minh bạch, Vân Triệt chỗ “Nhặt được” Cửu Tinh Phật Thần Ngọc cùng Không Huyễn thạch, căn bản là là Thải Chi công chúa âm thầm giở trò quỷ.

Bao quát cái kia Hắc Gia giới vương, coi như không phải nàng giết, cũng nhất định cùng nàng có quan hệ.

Tuyết tay áo phất một cái, Kỳ Lân sừng, Cầu Long tâm, Hoàng Tiên Thảo, cùng Vân Triệt trong tay phật thần ngọc cùng Mộc Linh Châu trong nháy mắt toàn bộ biến mất, bị Mộc Huyền Âm thu nhập không gian tùy thân bên trong, không có cho Vân Triệt bất luận cái gì thời gian phản ứng.

“Muốn được một cái Càn Khôn Ngũ Quỳnh Đan, vốn là khó như lên trời, ngươi lại có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế đem 'Năm quỳnh' tập hợp đủ, cũng là không dễ.” Mộc Huyền Âm âm điệu hơi chuyển: “Nhưng, ngươi sai lầm lớn mặc dù có thể chống đỡ, sai phía sau lưng cách vi sư cùng tông môn chạy trối chết, lại không thể nhẹ tha thứ! Cái này Càn Khôn Ngũ Quỳnh Đan, ngươi đã không cần lại nghĩ!”

“. . .” Vân Triệt há hốc mồm, sau đó thấp đầu: “Đúng.”

“Khoảng cách Huyền Thần đại hội, còn có không đến thời gian hai năm.” Mộc Huyền Âm tiếp tục nói: “Lấy ngươi nguyên bản tiến cảnh tu vi, muốn tại Huyền Thần đại hội trước đặt chân Thần Kiếp cảnh, dựa vào tu luyện, quả quyết không thể nào làm được.”

“Nhưng, ngươi đã được vi sư Băng Hoàng nguyên âm, bây giờ đã là Thần Hồn cảnh, không dựa vào Càn Khôn Ngũ Quỳnh Đan, thêm nữa vi sư hỗ trợ, liền chưa hẳn không có khả năng!”

“Băng Hoàng nguyên âm” bốn chữ từ Mộc Huyền Âm trong miệng nói ra, để Vân Triệt trong lòng lập tức một cái giật mình, đột nhiên nhấc đầu, lại phát hiện Mộc Huyền Âm trên mặt đúng là một mảnh lãnh tịch, không có chút nào gợn sóng, phảng phất nói chỉ là một cái bình thản chi cực sự tình.

“Ngươi vốn là chỉ là mới vào thần đạo, Thần Nguyên chi cảnh đều chưa thông hiểu đạo lí, liền vừa sải bước đến Thần Hồn cảnh. Thần đạo, như thế nào phàm đạo có thể so sánh! Mặc dù để ngươi huyền lực tăng vọt, nhưng cũng hậu hoạn vô tận, mà lại đối huyền đạo lĩnh ngộ lạc hậu, sẽ để cho ngươi sau này tiến cảnh gấp trăm lần gian nan. Như lại cưỡng ép dựa vào Càn Khôn Ngũ Quỳnh Đan, mặc dù có thể để ngươi một bước lên trời, nhưng hậu quả chi trọng, cũng sẽ viễn siêu ngươi tưởng tượng. . . Mặc dù ngươi là Tà Thần huyền mạch!”


— QUẢNG CÁO —

Mộc Huyền Âm mâu quang phất qua Vân Triệt: “Chắc hẳn, ngươi cũng đã đã nhận ra.”

“Vâng.” Vân Triệt nhu thuận lên tiếng. Bởi vì Mộc Huyền Âm Băng Hoàng nguyên âm một đêm thành tựu Thần Hồn cảnh về sau, hắn huyền lực liền dừng bước tại Thần Hồn cảnh cấp hai, ròng rã nửa năm, cơ hồ không có tiến thêm.

“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi không được đi ra cái này Thánh Vực nửa bước! Mỗi ngày hai cái canh giờ ngộ nói, hai cái canh giờ ngộ tâm, hai cái canh giờ tôi thể, sáu cái canh giờ tu luyện.”

“Vi sư sẽ dạy ngươi nặng Ngộ Thần nói, trùng tu Băng Hoàng Phong Thần Điển, ngoại trừ tu luyện, ngươi không được gặp lại bất luận kẻ nào, không phải đến bất luận cái gì địa phương, không được có bất luận cái gì tạp niệm nghĩ khác, một lời một nhóm, nhất cử nhất động, đều phải tuân theo vi sư chi ý, không được có nửa phần ngỗ nghịch.”

Một đôi băng mâu không có chút nào tình cảm, chỉ có không cho chống lại chất vấn uy lạnh cùng khắc nghiệt: “Đây là ngươi nên chịu trừng phạt, cũng là ngươi tiến vào Trụ Thiên Thần giới duy nhất cơ hội, ngươi từ cũng phải từ, không theo cũng phải từ!”

Mộc Huyền Âm trước kia đối với hắn tuy nhiên cũng có chút nghiêm ngặt, nhưng từ trước tới giờ không sẽ hạn chế hắn tự do, mà nàng này lúc phen này nghiêm lệnh, hoàn toàn đồng đẳng với đem hắn gắt gao cầm tù tại cái này Băng Hoàng Thánh Vực cùng nàng ý chí bên trong.

Vân Triệt ngẩn ngơ, lại là trùng điệp mà nói: “Vâng, đệ tử cẩn tuân sư mệnh.”

“Cái kia tốt nhất!” Tựa hồ kinh ngạc tại Vân Triệt đúng là không có chút nào mâu thuẫn đáp ứng, Mộc Huyền Âm im lặng nhìn hắn một cái: “Đi Minh Hàn Thiên Trì tôi thể ba cái canh giờ, sau đó đến thánh điện tìm đến ta!”

Âm thanh hạ xuống, Mộc Huyền Âm phi thân lên, theo nàng bóng dáng chuyển qua, toàn bộ Thánh Vực tuyết bay trôi hướng đều tùy theo mà biến.

“Sư tôn, ” Vân Triệt chợt lên tiếng, giọng mang nghi vấn cùng lo lắng: “Thương thế của ngươi. . . Đã khỏi hẳn sao?”

Lấy Mộc Huyền Âm lúc trước trọng thương cùng hao tổn, lại thêm mất đi nguyên âm, coi như thương thế khỏi hẳn, nàng huyền khí cũng nhất định giảm nhiều. Cho nên nàng khí tức vốn nên xa yếu dĩ vãng mới đúng.

Nhưng, này lúc Mộc Huyền Âm mang cho Vân Triệt cảm giác, lại so dĩ vãng còn muốn phiêu miểu mông lung.

Mộc Huyền Âm bóng dáng dừng lại, không có quay đầu, nhàn nhạt nói: “Vi sư thể nội, có tổ tiên ban cho Băng Hoàng thần hồn. Vi sư khổ tu vạn năm, mới giác tỉnh nó ba phần thần lực. . . Mà cái này ngắn ngủi nửa năm, lại đột nhiên đã thức tỉnh bảy phần! Chẳng những thương thế tận càng, mà lại huyền lực cũng hơn xa dĩ vãng, cho nên ngươi không cần có dư thừa lo lắng, quản tốt chính mình liền có thể.”

Lưng đối phía dưới, Vân Triệt không nhìn thấy Mộc Huyền Âm đang nói những lời này lúc, hiện ra chính là một loại vô cùng phức tạp mâu quang.

Vân Triệt mặt lộ vẻ kinh dị, tùy theo kinh hỉ nói: “Nhất định là sư tôn ngay lúc đó đập nồi dìm thuyền, ngược lại kích thích rồi thần hồn giác tỉnh, sư tôn nhất định là thụ thiên địa phù hộ, mới có thể nhân họa đắc phúc.”

“. . .” Không chỉ là ánh mắt, Mộc Huyền Âm hô hấp đều xuất hiện rồi mấy tức đình trệ, tùy theo hừ nhẹ một tiếng, đạp tuyết lơ lửng, bóng dáng rất nhanh biến mất ở tuyết bay bên trong.

Mà một cái Không Huyễn thạch từ trên trời giáng xuống, nhẹ nhàng rơi vào rồi Vân Triệt bên thân.

Biết được Mộc Huyền Âm chẳng những không việc gì không tổn hao gì, huyền lực thậm chí còn có chỗ tăng lớn, Vân Triệt trong lòng sinh ra từ đáy lòng mừng rỡ. Hắn trùng điệp thoải mái một hơi, đặt mông ngồi tại tuyết trên mặt đất, giơ tay lên một bên Không Huyễn thạch, cả người trở nên vô cùng nhẹ nhõm.

Từ “Thoát đi” về sau, một mực đặt ở tâm hắn giữa hai khối cự thạch cùng lúc hạ xuống, tiêu tán.

Chẳng những sư tôn thân thể cùng tu vi không việc gì, thậm chí cứ như vậy, dễ dàng như thế tha thứ rồi hắn. . .

Đối với hắn không có bất kỳ cái gì sát ý, tựu liền phẫn nộ, đều cơ hồ cảm giác không thấy.

So sánh trong khoảng thời gian này đến nay nặng nề vô cùng lo lắng, áy náy, bàng hoàng. . . Cái này kết quả, quả thực như nằm mộng đồng dạng, mỹ hảo để hắn đều có chút không dám tin tưởng.

“Sư tôn thế mà thật sự tha thứ ta rồi, hắc. . .” Vân Triệt không tự kìm hãm được nở nụ cười, hắn ngẩng đầu, vui mị mị từ nói từ nói nói: “Nếu là đổi thành người khác, lấy sư tôn tính nết, khẳng định đã sớm chết một vạn lần rồi. Xem ra ta đánh giá quá thấp chính mình rồi, quả nhiên giống ta như thế ưu tú đệ tử, coi như phạm lớn hơn nữa sai, sư tôn cũng nhất định sẽ không thật sự bỏ được giết ta.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.