Thần Thánh thế gia
“Choang”
-“Ngươi nói cái gì? Tên nhãi đó cùng 2 con nhóc Diệp Tử Vân và Tiếu Ngưng Nhi đều có thực lực hắc kim cấp ư” Thẩm Hồng tức giận ném vỡ cái bình.
-“Đúng là như vậy, tận mắt thuộc hạ nhìn thấy” Một tên hắc kim cấp báo cáo.
Thẩm Hồng đôi mắt âm trầm, hắn thực sự không nghĩ ra làm thế nào mà 3 tên đó đều có thực lực mạnh như vậy. Nếu đúng như thế thì tương lai Thần Thánh thế gia vẫn sẽ phải núp dưới bóng của Phong Tuyết thế gia dài dài.
Nghĩ tới thiên phú của Lăng Thiên cùng 2 con nhóc bên cạnh hắn, Thẩm Hồng lại nghĩ đến 2 đứa con trai vô dụng của mình. Thẩm Việt thì bây giờ vẫn thanh đồng nhị tinh, còn Thẩm Phi thì lần trước bị một đòn của Lăng Thiên đá bay ra khỏi khán đài giờ vẫn chìm trong tủi nhục…
“Đúng là vô dụng” Thẩm Hồng nghĩ.
-“Lập tức hủy bỏ tất cả lệnh ám sát tên Lăng Thiên đó, hiện tại chúng ta không thể rút dây động rừng được” Thẩm Hồng lầm nhẩm.
-“Rõ!” Một tên ở trong bóng tối nói xong rồi biến mất.
Biệt viện Diệp Tử Vân.
Sau một đêm không ngủ vì bận đánh quái, Diệp Tử Vân và Tiếu Ngưng Nhi cả 2 người đều đã có chút mệt nên Lăng Thiên cũng không có trêu ghẹo các nàng nữa mà đưa 2 nàng về phòng. Bản thân hắn thì hiện tại chỉ là phân thân nên dĩ nhiên giải thuật rồi.
Trong phòng ngủ, nhận thấy phân thân của mình biến mất, Lăng Thiên cười cười :”2 cô nàng này cũng khá lắm, có thể chiến đấu được như thế cũng là rất tốt rồi”
-“Phu quân, sao thế, trời vẫn chưa sáng hẳn mà” Nằm bên cạnh Tiết Âm ngái ngủ nói.
-“Nàng cứ ngủ tiếp đi” Lăng Thiên cười nói.
-“Vậy chàng có thể bỏ tay ra khỏi ngực thiếp được không, cứ bóp nó thế sao thiếp ngủ được” Tiết Âm nũng nịu.
-“Vậy thôi đừng ngủ nữa, chúng ta tiếp túc kế hoạch tạo nhân loại đi” Nói rồi, Lăng Thiên chùm chăn lên.
-“Á… xấu xa…”
Nơi đây tỉnh lược 1000 chữ…
Phủ thành chủ.
Diệp Tông sau một đêm vất vả, nhưng đã phải dậy sớm để kiểm tra công việc của trong thành Quang Huy rồi. Hắn thực sự rất bận rộn đấy.
“Lăng Thiên cũng thật bí ẩn, tên đó làm thế nào có thể khiến Tử Vân mạnh lên như vậy được nhỉ? Chắc Tiếu Ngưng Nhi cũng giống như vậy” Nghĩ đến chuyện tối qua, Diệp Tông suy nghĩ.
Đúng lúc này, thành vệ quân chạy tới báo:”Báo cáo thành chủ, Diệp Hàn công tử cầu kiến”
-“Hàn nhi trở lại? Mau mau mời hắn vào” Diệp Tông nghe báo cáo nói con nuôi mình trở về thấy cũng có chút niềm vui.
Thị vệ lập tức chạy đi ra ngoài, rất nhanh , một tên phong thần tuấn lãng người trẻ tuổi đi vào, hắn thân xuyên màu trắng trường bào, thân như ngọc thụ, sắc mặt như điêu khắc ngũ quan rõ ràng, góc cạnh mặt tuấn mỹ dị thường. Mũi cao thẳng, Môi dày vừa phải, Một đầu tóc rậm rạp màu ô hắc, mày kiếm dưới có một đôi trong veo hữu thần ánh mắt.
Bất luận kẻ nào nhìn thấy đều phải thốt lên rằng:”Đẹp trai đấy, mỗi tội thua xa Lăng Thiên công tử…”
Diệp Hàn – thành chủ Diệp Tông con nuôi, thậm chí có khả năng là thành chủ kế nhiệm giả đời tiếp theo, cho tới nay đều bị các đại thế gia của thành Quang Huy chú ý, sau lễ trưởng thành 13 tuổi, các đại thế gia phái lại đây cầu hôn nhân liên miên không dứt, bất quá vẫn đều bị Diệp Hàn lấy muốn dốc lòng tu luyện làm nguyên do cự tuyệt .
Diệp Hàn cũng không có cô phụ hy vọng của mọi người, mười tám tuổi liền đạt tới Hoàng Kim nhất tinh Yêu Linh sư, trở thành thiên tài đứng sau Diệp Mặc lúc bấy giờ, sau lại cùng theo Phong tuyết thế gia một vị trưởng lão đi ra ngoài lịch lãm hai năm. Đương nhiên, nếu không phải Lăng Thiên xuất hiện mang theo phần mềm hack, đệ nhất thiên tài thành Quang Huy chắc chắn rơi trên đầu hắn.
-'Hài nhi trở lại, Diệp Minh trưởng lão đâu? Không có cùng nhau trở về?' Diệp Tông cười một tiếng, lập tức nghi hoặc hỏi.
Diệp Hàn hơi hơi chắp tay, có vẻ cực có cấp bậc lễ nghĩa, nói:'Diệp Minh trưởng lão phát hiện một chỗ bí cảnh, địa phương kia với ta mà nói rất nguy hiểm , khiến cho ta về trước thành Quang Huy.'
-'Nga? Nguyên lai là như vậy. Ha ha, trở về liền tốt.' Diệp Tông vỗ vỗ Diệp Hàn bả vai,'Hàn nhi cao hơn , so phía trước càng thêm phong lưu phóng khoáng . Gần nhất một đoạn thời gian, tu luyện không có rơi xuống đi?'
-'Ân, hài nhi đã tu luyện đến Hoàng Kim tam tinh cấp bậc .' Diệp Hàn nói đến chính mình tu vi, có vẻ vân đạm phong khinh, có một loại nói không nên lời lạnh nhạt khí độ.
-'Hoàng Kim ba sao? Không sai không sai, không ngoài vi phu đoán trước !' Diệp Tông ha ha cười nói,'Hôm nay buổi tối, ta liền tại trong phủ thành chủ thiết yến vì ngươi đón gió tẩy trần.'
-'Đa tạ nghĩa phụ.' Diệp Hàn cũng là mỉm cười, nhìn quanh bốn phía, lập tức nghi hoặc hỏi,'Không biết Tử Vân muội muội nàng, hiện tại ở địa phương nào?'
Diệp Tông hơi hơi ngừng, cười cười nói:'Tử Vân còn không biết ngươi trở lại. Ta phái người đi thông tri nàng !'
Diệp Hàn gật gật đầu, toát ra một tia ôn nhu chi sắc, mím môi cười nói:'Một lần này ta mang theo một ít lễ vật, chuẩn bị đưa cho nàng.'
Diệp Tông chứng kiến tất cả, lông mày không tự chủ được nhíu lại. Hắn đang thử nghĩ xem nếu Hàn nhi biết Tử Vân đá đính hôn với Lăng Thiên sẽ như thế nào…
Thành phủ chủ nhất cử nhất động,các thế gia ở thành Quang Huy đều cực độ chú ý , bọn họ đột nhiên nhận được thiệp mời, nói muốn tham gia yến tiệc Diệp Hàn tẩy trần, một đám phân phân phái người đi.
-'Các ngươi nghe nói sao? Thành phủ chủ đại công tử trở lại. Hôm nay buổi tối thành chủ đại nhân muốn vì đại công tử đón gió tẩy trần.'
-'Nghe nói đại công tử tu vi, đã tại ngắn ngủi trong hai năm, tấn giai đến Hoàng Kim tam tinh cấp bậc !'
-'Hoàng Kim tam tinh? Này thật đúng là khó lường ! như vậy tốc độ tu luyện, chỉ sợ đã là Quang Huy chi thành hoàn toàn xứng đáng đệ nhất thiên tài đi?'
Một vài tên đã tham gia cuộc chiến ở phủ thành chủ thì lại nghĩ khác:”Thiên phú đó xác thực tốt, nhưng mà để so sánh với Lăng Thiên công tử thì…”
Thành chủ mời, các đại thế gia đương nhiên là phân phân phái khiển đại biểu đi, Thần Thánh thế gia thậm chí gia chủ tự mình tham gia yến hội, về phần luyện đan sư hiệp hội, còn lại là phái Dương Hân làm đại biểu.
Hô Duyên thế gia.
-“Cha, mau dẫn theo ta đi, ta muốn đi cùng ngươi tới phủ thành chủ, còn nữa mau sai người mua cho ta vài bộ quần áo thật đẹp đi”
Lời vừa nói là Hô Duyên Lan Nhược, đoạn thời gian này do Lăng Thiên không có mặt tại biệt viện của mình nên nàng cũng thỉnh thoảng về thăm gia tộc, biết được tin cha mình muốn đi vào phủ thành chủ, nàng nóng nòng muốn gặp tình lang của mình…
-“Nha, không ngờ Diệp Hàn trở về khiến ngươi sốt sắng như thế, dù sao cũng tốt, Diệp Hàn công tử thiên phú đầy minh, đẹp trai, quang minh lỗi lạc, con gái cũng đến tuổi lấy chồng rồi” Hô Duyên Hùng vui vẻ nói
Hô Duyên Hùng cùng Diệp Tông là huynh đệ lớn lên cùng nhau, cùng nhau vào sinh ra tử cũng là phụ tá đắc lực nhất của Diệp Tông thế nên toàn bộ Hô Duyên thế gia đều là minh hữu kiên định nhất là Phong Tuyết thế gia.
Đang cười nói vui vẻ, Hô Duyên Lan Nhược chợt im lặng, sau đó mơ hồ có hàn khí lạnh toát ra từ người nàng khiến cả gian phòng ngập tràn không khí đáng sợ, nàng nhìn chằm chằm vào phụ thân.
-“Lan Nhược, chuyện gì xảy ra” Hô Duyên Hùng king nghi, vội hỏi.
-“Phụ thân, người mau cùng ta vào trong phòng, ta có chuyện muốn nói với người” Trong ánh mắt của Hô Duyên Lan Nhược nghiêm túc, nói với phụ thân mình.
Hô Duyên Hùng cũng có vô vàn điều muốn hỏi Hô Duyên Lan Nhược, với hàn khí toát ra từ người nàng, không khó để hắn đoán ra được nữ nhi mình đã từ bỏ Tuyết Anh yêu linh, dung hợp một loại yêu linh kỳ bí nào đó có hệ băng. Nhưng điều hắn muốn hỏi nhất là tu vi của nàng, dường như nàng đã đột phá Hoàng Kim nhất tinh nhưng thực lực giống như lại mạnh mẽ hơn cả Hắc Kim cấp.
-“Được rồi” Hô Duyên Hùng gật đầu, lần đầu tiên trong cuộc đời 2 cha con nghiêm túc một lần nói chuyện với nhau…