Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 407: Dạy dỗ


Nhìn cái cách mà Saki cư xử, không khó để nhận ra đám người các nàng suốt tuần lễ này chỉ có ngồi học vẹt chứ hoàn toàn không để tâm vào nó.

Rốt cuộc nàng ta có muốn giúp đỡ công ty của ba mình không vậy?

“Thôi bỏ đi, rót cho ta cốc nước lọc!” Lăng Thiên nhún vai thở dài, sau đó liền đàng hoàng ngồi xuống ghế.

Hắn muốn xem xem, ngoại trừ Rin ra, hai cô hầu gái bất đắc dĩ này có làm nên trò trống gì hay không?

“Dạ Dạ, vâng, em đi làm ngay!” Sau vài giây đứng hình, rốt cuộc cô bé đeo kính nhút nhát cơ thể cũng phản ứng, liền vội vàng chạy vào trong bếp tìm kiếm cốc nước.

“Nàng ta… Giống như tên gọi Aya Fujisaki thì phải?” Lăng Thiên nheo nheo đôi mắt, nhìn bóng lưng hậu đậu kia mà thì thào.

Trong nguyên tác, nếu như Rin đi theo Saki chỉ bởi nhà Kujou của nàng bao đời đều làm việc dưới trướng nhà Tenjouin thì trong trường hợp của Aya thì lại khác, nàng ta hoàn toàn không có một chút dây mơ dễ má nào đối với hai cái gia tộc đó cả.

Aya, bởi tính cách nhút nhát nên hồi nhỏ thường bị trêu chọc, cuối cùng được Saki giúp đỡ nên từ đó liền giống như cái đuôi, luôn đi theo thần tượng của mình!!!

“Nước tới rồi đây!” Sau một hồi lúng túng tìm kiếm, cuối cùng Aya cũng mang ra một cốc nước đầy.

Cầm cốc nước trên tay, nàng chạy một mạch thật nhanh, chỉ vì không muốn “chủ nhân” của mình phải chờ đợi. Chỉ là rốt cuộc, khi cốc còn chưa đến nơi, nước ở trong đã bay tới trước rồi…

“Oạch!!!”

“Ah, đau quá!” Aya cầm trên tay cốc nước, vốn định đặt xuống bàn gần đó, nhưng cuối cùng do tính cách hậu đậu của nàng vẫn không thể sửa đổi, liền vấp ngã sấp mặt trước khi hoàn thành nhiệm vụ.

Té ngã trước ngưỡng cửa thiên đường ah…

Chiếc cốc rơi xuống đất, nước bên trong liền theo quán tính tạt về phía Lăng Thiên…

Nếu như bình thường, hắn hoàn toàn có thể né tránh nếu không muốn bản thân mình bị ướt. Chỉ là lần này có chút khác biệt, khi Lăng Thiên liếc mắt một cái, vị trí điểm rơi của nước chuẩn bị ập xuống liền trong nháy mắt được hắn xác định.

Là nơi đó!!!

“Choẹt!”

“Ah, sensei, anh có sao không?” Rin chứng kiến quần của Lăng Thiên bị nước đổ vào liền vội vã lo lắng hỏi.

“Rin, ta không sao!” Lăng Thiên cho nàng một cái nháy mắt, sau đó nghiêm mặt quay sang nhìn tiểu thư nhà Tenjouin cười nói:”Quần ta ướt hết rồi, cô mau mang khăn tới đây lau đi!!!”

“Ngươi không có tay-” Saki thấy Lăng Thiên sai bảo mình, theo bản năng liền phản bác lại, nhưng lời nói mới đi được một nửa, rốt cuộc nàng cũng nhớ ra nghĩa vụ của mình.

Ah, quên mất giờ ta đang là hầu gái của hắn, phải phục vụ hắn thật tốt nếu như không muốn tập đoàn Tenjouin phá sản!!!

“Đưo- Được rồi, chờ một chút!” Rốt cuộc lí trí cũng chiến thắng, Saki cũng lần đầu tiên cầm lấy chiếc khăn lau tay mà theo nàng là món đổ bẩn thỉu không nên chạm vào bước ra.

Đi từ từ tới chỗ Lăng Thiên, đang định cúi xuống lau khô quần cho hắn, Saki lúc này mới nhìn rõ vị trí ướt mà Aya vừa hậu đậu đổ vào.

“Ngươi- Ngươi ướt ở vị trí nào đấy hả?” Saki đỏ bừng mặt hét lên, bởi lẽ vị trí kia quả thực quá nhạy cảm rồi!

“Hả? Tiểu thư à? Lúc nãy cô có nhìn thấy không vậy? Ta là ngươi bị động mà, còn có thể quyết định việc nước sẽ đổ ở vị trí nào sao?” Lăng Thiên trừng mắt nói, nhưng trong lòng thì đang cười khẩy.

Học bá môn hình học, xác định điểm rơi của một vật quả thực liền dễ hơn cả ăn uống!!!

Ở bên cạnh, nhìn Lăng Thiên đang dăn dạy tiểu thư Saki của mình, Rin chỉ biết mím môi không nói. Bởi lẽ, thân là người luyện võ, nhất là đối với người chỉ bằng khí tràng liền đánh bay mấy chục tên bảo vệ cấp cao, không thể có chuyện hắn không phản ứng được với tốc độ nước rơi vào người mình như thế được!

“Câm- Câm đi, ta lau là được chứ gì!” Saki nhắm mắt hét lớn, sau đó phụng phịu quỳ một chân xuống dưới người Lăng Thiên.

Nhìn cái quần ướt sũng ở vị trí nhạy cảm, Saki hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn là đưa khăn tới chà xát.

Một hai một hai…

Xoạt xoạt…

Dùng khăn tay kỳ cọ nơi đũng quần của Lăng Thiên, lại ở trong một tư thế mờ ám khiến cho nàng chỉ biết nhắm mắt mà làm. Nhưng mà, cái gì đến rồi cũng phải đến, bỗng nhiên nơi nàng đang làm từ đồng bằng phẳng lặng liền bỗng dưng hóa thành đồi núi to lớn!

“Á á á, tên biến thái, ngươi-” Saki đang lau quần, cảm nhận thấy bàn tay mình vừa chạm vào cái thứ gì cứng cứng nhô lên liền nhanh chóng hoảng hốt.

Vị trí đó, ngoài thứ đó ra còn có cái gì khác đây?

“Lại hét cái gì? Đó không phải phản ứng tự nhiên sao?” Lăng Thiên nhìn tiểu đệ đệ của mình biểu tình liền nhếch miệng nói, sau đó chỉ tay xuống dưới, một mặt không hề quan tâm nói ra:”Giống như quần lót của ta cũng ướt thì phải…”

“CÁI GÌ???” Lần này Saki rốt cuộc không bình tĩnh được nữa, chiếc khăn trên tay nàng cũng ném đi chỗ khác rồi đứng dậy, một mặt căm phẫn mà nhìn Lăng Thiên.

Tên thầy giáo biến thái, muốn cho ta quỳ xuống lau quần lót cùng cái thứ côn thịt xấu xí của ngươi sao?

Không có khả năng!!!

“Vậy ra đây chính là niềm kiêu hãnh của nhà Tenjouin sao? Thật đáng hâm mộ mà!” Chứng kiến Saki bão nổi, Lăng Thiên cũng không ngoài dự liệu. Hắn cười khẩy châm chọc, sau đó giả vờ quay sang nhìn Rin một cái rồi nói ra:”Liên hệ với cái tên chủ tịch kia, tên hắn là Ryuu gì gì đó thì phải, bảo hắn chuẩn bị ra đường làm ăn xin đi nhé!!!”

“Hahahaha!!!”

Tiếng cười của Lăng Thiên vang vọng khắp phòng khiến cho một mặt đang phẫn nộ của Saki cũng dần tỉnh táo lại.

Đúng rồi, cha nàng muốn nàng tới đây phục vụ hắn, khiến hắn thỏa mãn liền sẽ cứu được công ty mà gia tộc đã gây dựng lên bao năm. Nếu như nàng không làm được việc, chẳng phải nàng cũng liền là tội nhân thiên cổ của gia tộc sao?

“Đượ- Được rồi, ta lau là được chứ gì!” Saki cúi đầu nén nước mắt tuôn rơi, sau đó định quay người nhặt lại chiếc khăn rơi xuống đất, chỉ là…

“Chiếc khăn đó bẩn rồi, không dùng nó nữa… Dùng tay của mình đi!” Lăng Thiên liếc mắt nói ra.

Ném đi rồi nhặt lại, bộ trên đời dễ dàng thế sao?

“Biế- Biết rồi…” Cơ thể Saki run rẩy nói, nàng cũng biết là Lăng Thiên đang muốn làm nhục nàng nên chỉ biết căn răng mà cam chịu.

Rốt cuộc, sau một hồi vật lột, nàng cũng kéo được chiếc quần dài trên người Lăng Thiên xuống. Nhưng là, dường như nàng cũng không có kinh nghiệm lột quần đàn ông ra bao giờ, nên khi cởi nó, tay nàng cầm vào cạp quần mà không phải ống, khiến cho khi lột liền lôi theo cả đồ hộ vệ bên trong…

“Xoạt”

“Á Á Á!!”

Tiếng la thất thanh trong phòng vang lên, ngoại trừ Rin hơi đỏ mặt vì đã quen thuộc ra, cả Aya và Saki giống như chứng kiến điều gì đó kinh khủng lắm liền dùng tay che mặt lại mà hét.

Các nàng… Các nàng vừa chứng kiến một con trăn?

“Hét lớn cái gì? Mà ta bảo cô lau quần lót cho ta, ai bảo cô lột nó rồi ném xuống đất vậy hả?” Lăng Thiên kéo tay Saki ra không cho nàng che mắt, sau đó bắt ép nàng quỳ xuống dưới khiến nàng nhìn chằm chằm vào tiểu đệ đệ gân guốc của hắn.

Nhìn đi, đây sẽ là thứ mà tương lai nàng sẽ không thể rời mắt khỏi nó được đấy!

“Buông- Buông ta ra, làm- làm ơn tha cho ta đi mà…” Rốt cuộc không chịu được nữa, Saki liền khóc lên, khóc lê hoa đái vũ trông vô cùng thương cảm.

Nếu như bình thường, chứng kiến một cô gái nữ sinh với mái tóc vàng quăn bụm mặt khóc kiểu đó, chắc chắn Lăng Thiên sẽ thương cảm mà bước tới hỏi han nàng. Nhưng là, biết tính cách của nàng từ trước, hắn không dễ gì mà buông tha chỉ nàng mít ướt được!

Mới có thể mà đã tha, vậy thì làm sao tiểu đệ đệ có hàng để thỏa mãn…

“Đứng lên, nếu còn khóc nữa, có tin ta liền khiến cha cô biến mất vĩnh viễn trên thế giới này không hả?” Lăng Thiên cười lạnh nói.

Quả nhiên là có tác dụng, ngay khi vừa nghe thấy Lăng Thiên nói, Saki lập tức dừng việc khóc lại, một mặt hoảng sợ mà nhìn hắn cầu xin:”Đừ- Đừng mà, xin đừng làm hại đến cha ta…”

“Muốn cha cô không việc gì thì mau làm nhiệm vụ của mình đi!” Lăng Thiên chỉ chỉ tay vào tiểu đệ đệ đang cương cứng phía dưới của mình nói ra, sau đó quay sang nhìn Rin đùa giỡn nói:”Lần sau em có thuê hầu gái thì nên chọn người nhanh nhẹn một chút, quan trọng nhất là phải hiểu việc, đừng có thuê người đến việc cơ bản nhất liền không làm được… Thật là!!!”

“Vâng… Em biết rồi sensei!!” Rin đỏ mặt cúi đầu, sau đó như có như không liếc nhìn Saki một cái.

Tiểu thư… nếu không làm được thì đổi cho em đi!

Saki vào lúc này đã không còn dám phản kháng, vội vã bò dậy đến trước người Lăng Thiên. Nàng ngẩng đầu, chứng kiến cái thứ gân guốc to lớn kia với cái mùi hương kỳ lạ chỉ cách mũi nàng vài cm…

“La- Lau thế nào… Chủ- Chủ nhân?” Saki cố nén run sợ hỏi.

Lăng Thiên không có trả lời, hắn chỉ liếc nàng thật sâu khiến nàng càng thêm hoảng sợ. Rốt cuộc sau một hồi chờ đợi, Saki cũng thấy được Lăng Thiên có hành động tiếp theo.

“Đôi môi đẹp đấy, màu son rất khó phai cùng độ mềm mại vừa phải!!”

Hắn dùng tay đưa tới mân mê bờ môi hồng của nàng, cuối cùng sau một phút liền dừng lại, rồi chỉ chỉ tay vào nó mà thản nhiên nói ra:”Dùng miệng lau thử đi, ta muốn xem xem, màu son trên đây có trôi đi khi làm việc đó không!!!”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Trọng Sinh Tối Cường Tinh Đế

Chương 407: Dạy dỗ


Diệp Phong không ngừng vừa nói, tràn đầy hưng phấn, hiện tại hệ ngân hà những cái kia không chết thế lực gia tộc tất cả đều thu liễm rất nhiều, lại cũng không dám trêu chọc người Trái Đất, ngược lại gặp tới Trái Đất người chủ động giao hảo.

Toàn bộ hệ ngân hà liên quan tới Diệp Tinh tin tức cũng mau truyền điên rồi.

“Nguyên Lam Bất Tử phủ chủ?” Diệp Tinh trong lòng yên lặng nói.

Hắn từ Trái Đất tiến vào vũ trụ, thứ nhất đứng tiến vào chính là Nguyên Lam gia tộc, chỉ bất quá không có được bất kỳ trợ giúp, ngược lại bị Tử Thược trực tiếp đuổi ra ngoài, thậm chí không cho phép hắn lại bước vào Nguyên Lam gia tộc một bước.

Nhưng là hiện tại hắn cũng không có ra mặt, Nguyên Lam Bất Tử phủ chủ chủ động ra tay trợ giúp người Trái Đất.

“Cái này vũ trụ thật đúng là coi trọng tiềm lực.” Diệp Tinh lắc đầu.

Trước hắn coi như xông qua Đăng Thiên tháp tầng thứ tư, nhưng là cũng không có nhiều ít không chết gia tộc để ý, bởi vì Thời Không thành mỗi trăm năm thời gian đều sẽ có thiên tài xông qua.

Thời Không thành cũng không chỉ ước chừng thông qua thiên tài tuyển chọn tới thu nạp nhân tài.

Nhưng là hắn xông qua Đăng Thiên tháp tầng thứ sáu, bị dự làm người tộc mấy trăm triệu năm vừa ra tuyệt thế thiên tài, thậm chí bị thế giới đứng đầu thu làm đệ tử, những thứ này không chết gia tộc thái độ lập tức xảy ra thay đổi.

“Hỏa Sâm?” Trong lòng suy nghĩ, Diệp Tinh yên lặng thì thầm một tý danh tự này, trong mắt lóe lên một chút ánh sáng lạnh lẻo.

“Diệp Phong, coi như Trái Đất thân phận, địa vị nâng cao, vậy không nên khinh thường, hơn mua một ít cường đại nô lệ, gia tăng Trái Đất một phe thực lực.” Diệp Tinh dặn dò.

“Biết, ca.” Diệp Phong liền vội vàng gật đầu.

Và Diệp Phong trò chuyện một lát, sau đó hai người cúp điện thoại.

“Tiềm lực cuối cùng là tiềm lực, còn không có đổi thành là thật lực, ta hiện tại coi như để cho bất tử cảnh cường giả kiêng kỵ, chủ động giao hảo thì như thế nào? Không nói ta không phải bọn họ đối thủ, coi như là một vị chân linh cảnh cường giả ta cũng không làm gì được hắn!” Diệp Tinh trong mắt chớp động ánh sáng.

Hắn thực lực bây giờ có thể gọi chi là thật linh cảnh hạ vô địch, thậm chí có thể tùy tiện đánh chết hư không cảnh đỉnh cấp nhân viên, nhưng là cùng chân chính chân linh cảnh cường giả chiến đấu khẳng định không phải là đối thủ.

Những thứ này không chết gia tộc đối với Trái Đất giao hảo cũng không có để cho Diệp Tinh cảm thấy lâng lâng, cảm thấy mình có giỏi bao nhiêu, ngược lại để cho hắn đối với cái vũ trụ này bản chất có sâu hơn biết.

“Chủ nhân, ai cũng có yếu lúc nhỏ, coi như là ngươi lão sư Lăng Hằng đạo chủ ở mấy tỉ năm trước cũng chỉ là một vị thiên tài. Hiện tại chủ nhân muốn làm chính là từng bước từng bước lớn lên, trở thành nhân tộc tuyệt thế cường giả.” số 11 hư ảnh xuất hiện, nhìn Diệp Tinh nói.

Chúng đều có trí tuệ của mình, chế tạo ra mục đích chính là phụ trợ Thời Không thành những thiên tài tốt hơn trưởng thành.

“Ngươi nói đúng, ta hiện tại muốn làm chính là lợi dụng rất nhiều tài nguyên lớn lên.” Diệp Tinh gật đầu một cái.

Hiện tại hắn là bằng vào tiềm lực, lão sư Lăng Hằng đạo chủ chấn nhiếp rất nhiều thế lực, sau này làm hắn thực lực đạt tới, coi như không có hết thảy bên ngoài điều kiện, những thế lực này vậy tuyệt đối không dám càn rỡ, chỉ sẽ giao hảo hắn.

Vung tay phải lên, Diệp Tinh trong tay xuất hiện một viên quả cầu.

Đây là 《 không gian đạo tắc công kích phân tích 》 quả cầu.



— QUẢNG CÁO —

“Lão sư nói một tháng thời gian đi tìm hắn, hiện tại đã qua một tuần lễ, còn dư lại thời gian liền bắt đầu nghiên cứu bí tịch này!” Diệp Tinh ý thức chìm vào đến quả cầu bên trong.

Hắn ý thức tiếp xúc đến một cái điểm sáng.

Oanh!

Điểm sáng bên trong, một chuôi chiến đao ngang trời, đánh về phía một tòa dãy núi to lớn.

“Rắc rắc!”

Ở nơi này đạo đao mang hạ, cái này tòa dãy núi to lớn trực tiếp phân làm hai nửa.

“Hoành diệt đao pháp.” Diệp Tinh cẩn thận nhìn.

Hắn bản thể đang nghiên cứu không gian đạo tắc, mà phân thân lúc này ở nghiên cứu sinh mệnh đạo tắc.

. . .

Thời gian cực nhanh, hai mươi mấy ngày thời gian thoáng một cái rồi biến mất.

Bên trong cung điện Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, hắn nắm trước mắt quả cầu, ý thức tiếp xúc một đạo điểm sáng, một đạo đơn giản thương pháp biểu hiện ở trước mắt.

Nhìn một lát, Diệp Tinh lại thu hồi ý thức.

Hắn vung tay phải lên, ngay sau đó đem cái này thương pháp thi triển ra.

Trên thương pháp, từng tia kỳ diệu không gian đạo tắc ba động.

“Đâm!”

Ở nơi này chút dưới sự chập chờn, cái này thương mang tản ra vô cùng là ác liệt chập chờn.

“Những công kích này thật là kỳ diệu, hai mươi mấy ngày thời gian, ta không gian đạo tắc hư không hạt giống cũng mau hoàn toàn nắm giữ.” Diệp Tinh trong mắt tràn đầy ngạc nhiên mừng rỡ.

Hai mươi mấy ngày thời gian, hắn đã quan sát mấy chục ngàn đạo quang điểm công kích.

Theo hội càng nhiều, hắn không gian đạo tắc tiến bộ vậy càng lớn, trăm phần trăm không gian đạo tắc hư không hạt giống, hắn lĩnh ngộ 99%, còn kém một điểm cuối cùng là có thể hoàn toàn nắm giữ!

“Không quá ta sinh mạng đạo tắc tiến bộ vậy rất nhanh, hư không hạt giống vậy cơ hồ hoàn toàn nắm giữ!” Diệp Tinh trong lòng mừng rỡ.

《 sinh mạng đạo tắc công kích phân tích 》 chỉ là từng đạo công kích, cũng không có gì chập chờn, kết hợp đỉnh núi bên trong vách đá bên trong từng đạo ẩn chứa đạo tắc chập chờn vết khắc, Diệp Tinh tốc độ lĩnh ngộ tăng nhiều.

Hơn nữa Diệp Tinh cảm giác cái này 《 sinh mạng đạo tắc công kích phân tích 》 và đỉnh núi thạch bích bên trong vết khắc tựa hồ có một chút liên lạc, hai người hỗ trợ lẫn nhau.


— QUẢNG CÁO —

Tay phải nắm chặt, Diệp Tinh cầm trong tay quả cầu thu hồi.

“Một tháng thời gian đã đến, là thời điểm đi lão sư phủ đệ!”

Trong lòng suy nghĩ, Diệp Tinh nhanh chóng rời đi cung điện.

. . .

To lớn phủ đệ đồ sộ đứng sừng sững, Diệp Tinh cung kính đứng ở bên trong phủ đệ, nhìn trước mắt trên người có màu vàng vảy long nhân tộc nam tử.

“Lão sư.” Diệp Tinh vô cùng cung kính nói.

“Diệp Tinh, một tháng nghiên cứu bí tịch cảm giác thế nào?” Lăng Hằng đạo chủ mỉm cười hỏi nói .

Diệp Tinh cung kính nói: “Đệ tử có chút tiến bộ.”

“Thi triển một tý.” Lăng Hằng đạo chủ phân phó nói.

“Uhm!”

Diệp Tinh gật đầu, huy động trường kiếm, nhất thời từng đạo công kích thi triển ra.

“Không gian đạo tắc, sinh mạng đạo tắc hư không hạt giống cũng mau hoàn toàn lĩnh ngộ, không hổ năng lực kinh người.” Nhìn một tý Diệp Tinh thi triển công kích, Lăng Hằng đạo chủ hài lòng gật đầu một cái nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh trên mặt có một chút không rõ ràng, nói: “Lão sư, cái này năng lực. . .”

Cái này Lăng Hằng đạo chủ cũng không thấy hai người họ lần, nhưng phán đoán hắn năng lực kinh người.

“Ha ha, Diệp Tinh, ngươi trước không phải ở thế giới Hắc Diệu gặp được ngọn núi kia thạch bích bên trong vết khắc liền sao?” Lăng Hằng đạo chủ mỉm cười nói.

“Những cái kia vết khắc là ta ở chân linh cảnh xài hàng loạt thời gian khắc vẽ ra, trên thực tế trong đó bao hàm ta đối với đạo tắc một loại đặc thù lĩnh ngộ phương thức, phương này thức cùng bình thường đạo tắc phân tích cùng có chút không cùng, cũng không phải là làm từng bước liền ban tới.”

Diệp Tinh không nói gì, cẩn thận nghe.

“Giống như là một người học tập một loại ngôn ngữ, có hai loại phương thức, một là trực tiếp học bính âm, biết chữ các loại, từ cơ sở chậm chậm bắt đầu.”

“Ngoài ra còn có một cái khác phương pháp, coi như người này không học những thứ này, sẽ không viết một chữ, nhưng là cùng cái khác nói những thứ này ngôn ngữ người ở chung một chỗ, thời gian dài cũng có thể lưu loát nói chuyện. Ta sáng tạo ra đạo tắc phân tích đại khái nguyên lý chính là như vậy. Vậy rất nhiều công kích thì tương đương với cái khác biết nói những thứ này ngôn ngữ người.”

Lăng Hằng đạo chủ cười nói: “Liên quan tới tất cả loại đạo thì phân tích bí tịch quá nhiều, trên căn bản cũng khác đường về cùng đích, cho nên ta liền muốn từ những cách khác lên đường, cuối cùng thí nghiệm ra loại phương pháp này.”

Converter Dzung Kiều cầu ủng hộ bộ Chiến Chuỳ Pháp Sư này nhéhttps://truyencv.com/chien-chuy-phap-su/

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.