Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký

Chương 41: Anh muốn cưới em về nhà (h)


“A…”

Quý Hiểu Dư hơi ngửa đầu ra sau, đường cong hoàn mỹ của cái cổ xinh đẹp lộ ra. Cô bị Ngôn Dịch Thừa ôm vào phòng, bị anh đặt trên chiếc bàn gỗ cạnh tường, hai chân bị anh mở ra, địa phương cứng rắn nhất đang đâm thọc vào địa phương mềm mại của cô, phía sau là bức tường lạnh lẽo, cô chỉ có thể hết lần này đến lần khác thừa nhận sự nhiệt tình của anh.

“Hừm… Kẹp thật chặt…” Đôi lông mày của Ngôn Dịch Thừa khẽ cau lại, trong lời nói chưa thỏa mãn, đôi mắt đẹp chưa bao giờ rời khỏi khuôn mặt của Quý Hiểu Dư, thưởng thức vẻ đẹp vũ mị vì bị tình dục kích thích của cô.

Vừa ở suối nước nóng đã đến một lúc, sợi tóc của Quý Hiểu Dư vẫn còn dính chút nước, còn chưa khô, cứ dán vào làn da trắng nõn của cô, thỉnh thoảng nhỏ giọt nước, tiếp xúc với không khí, giọt nước này dần lạnh đi, cứ như vậy nhỏ xuống đường cong tinh tế của cô, vài giọt nước trượt qua đầu vú cô, đầu vú nhạy cảm không nhịn được run rẩy.

Đương nhiên Ngôn Dịch Thừa chú ý đến phản ứng của cô, khóe miệng hơi cong lên, trong mắt mang theo sự tà mị hiếm thấy, há miệng ngậm lấy đầu lưỡi mềm mại của cô.

“Ưm ưm…” Quý Hiểu Dư theo bản năng đặt tay lên ngực anh, rên rỉ một tiếng, không biết có phải vừa rồi kêu quá lâu nên bây giờ tiếng kêu lại vừa nhẹ nhàng vừa quyến rũ. Giây tiếp theo cô cảm nhận được côn thịt trong cơ thể dường như lại trướng thêm một vòng.

Mỗi lần nghe thấy tiếng cô rên rỉ, Ngôn Dịch Thừa đều có thể bị cô kích thích, giống như một lời mời gọi, anh ngẩng đầu lên, đôi môi vẫn còn mang theo tia ẩm ướt, hai tay chống lên bức tường bên cạnh cô, bắt đầu gia tăng tốc độ thọc vào rút ra, miệng cũng không hề ngơi nghỉ, một ngụm ngậm lấy cánh môi phấn nộn của cô.

“Ư… A a…” Môi Quý Hiểu Dư bị anh chặn, chỉ có thể phát ra âm thanh nhỏ vụn. Cô không chịu nổi sự mãnh liệt của anh, nhưng lại không ngừng đạt được khoái cảm từ nó. Một lúc sau cơ thể không nhịn được tiến lại gần hơn.

“Muốn như vậy sao?” Ngôn Dịch Thừa cười trầm thấp, cúi đầu nhìn xuống thì thấy tiểu huyệt chặt chẽ của cô đang cố gắng ăn côn thịt to lớn của mình, mỗi lần rút ra đều kéo thịt mềm bên trong ra, dâm thủy không ngừng chảy. Lúc này trên sàn nhà đã có một bãi nước hình tròn, không rõ là nước ở suối nước nóng hay là của hai người.

Cảnh tượng này không thể nghi ngờ đã khiến Ngôn Dịch Thành càng thêm điên cuồng. Anh thở dốc, dưới mắt mang theo tơ máu, dường như đã mất kiểm soát, không ngừng đâm cự vật vào nơi sâu nhất của cô.

Cô là lý do để anh mê muội!

“Ưm ư… A a a!” Quý Hiểu Dư cảm nhận được khoái cảm va chạm mãnh liệt phía dưới, vốn dĩ lúc đầu lo lắng phòng cách âm kém nên cô không dám kêu lớn, lúc này cuối cùng cô cũng không nhịn được nữa, kêu lên: “Chậm, chậm một chút a! Sẽ… Sẽ hỏng mất!”

Vốn dĩ cô cho rằng sau khi lên bờ một lúc Ngôn Dịch Thừa sẽ ngừng chiến, nhưng rõ ràng cô đã đánh giá thấp thể lực của anh, thậm chí cô còn cảm thấy dường như anh càng có thểm sức lực, không hề mệt mỏi, thậm chí còn không có ý định bắn.

Cô chỉ cảm thấy tiểu huyệt càng ngày càng trướng, mỗi lần đều chờ mong anh hoàn toàn tiến vào, từng đợt khoái cảm nối tiếp nhau: “Sắp… sắp tới … Ahhh…”

Cô nói năng lộn xộn, không rõ ràng, nhìn giọt mồ hôi từ huyệt thái dương của Ngôn Dịch Thừa trượt xuống, tốc độ dưới thân tăng lên, hai mắt cô mông lung, cúi người hôn anh.

Thân dưới Ngôn Dịch Thừa mãnh liệt ra vào, trái tim lại bị động tác này của cô trở nên mềm mại, không chút do dự duỗi tay đỡ lấy gáy cô, hôn thật sâu, một cái tay khác đi xuống tìm nơi giao hợp ướt át của hai người, xoa lên chỗ mẫn cảm của cô, ngay sau đó Quý Hiểu Dư bị anh đưa đến cao trào, lúc cô phun đâm thủy, Ngôn Dịch Thừa cũng hung hăng cắm vài lần rồi bắn ra.

Tinh dịch nóng bỏng bắn vào tử cung của cô khiến cơ thể Quý Hiểu Dư run lên. Làm nhiều lần như vậy, Ngôn Dịch Thừa rất ít khi không đeo bao cao su, nhưng lần này, hai người đột nhiên rất ăn ý, không đề cập đến việc đeo bao.

Trên đường nhắc đến chuyện sinh con nên khiến Quý Hiểu Dư suy xét một vài chuyện. Mặc dù cô không vội vàng, huống chi hai người cũng chỉ là bạn trai – bạn gái, còn chưa tiến sâu hơn thì cô đã nghe thấy anh chủ động nhắc đến đề tài này, trong lòng có chút mềm mại.

Cô quyết định sẽ giao toàn bộ bản thân cho anh vì cô tin tưởng anh…

Ngôn Dịch Thừa thở hổn hển, vừa nhấc mắt lên đã thấy đôi mắt trong veo của cô đang nhìn chằm chằm anh, trong mắt cô mang theo tình ý nồng đậm, có chút ướt át, Ngôn Dịch Thừa không nhị được thất thần một lúc, sau đó duỗi tay ra ôm cô vào lòng.

“Bây giờ anh rất muốn… cưới em về nhà.”

Bạn đang đọc truyện tại thich.truyen.247

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.